Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3691. Mệnh của ta do ta quyết chứ không phải do ông trời!



Chương 3691. Mệnh của ta do ta quyết chứ không phải do ông trời!




Chính nghĩa!
Nghe Trung Sơn Vương nói vậy, vẻ mặt Tiêu Hiếu lập tức trở nên vô cùng khó coi!
Người này đang đùa đấy à?
Lại còn vì chính nghĩa nữa!
Đúng là khoe mẽ!
Lúc này, Tông Thủ đi đến bên cạnh Tiêu Hiếu, hắn ta do dự một lát rồi nói: “Chúng ta phải nghĩ cách đối phó với nữ tử này thôi!”
Nghe vậy, Tiêu Hiếu bèn thu hồi tâm tư, hắn ta nhìn Dương Niệm Tuyết phía đối diện. Khi trông thấy đường kiếm quang trong tay Dương Niệm Tuyết, ánh mắt hắn ta lóe lên vẻ kiêng dè!
Miểu sát Vô Đạo cảnh!
Chủ nhân của đường kiếm quang này chắc chắn là cường giả Vô cảnh!
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Tiêu Hiếu lại càng khó coi hơn!
Hiện giờ có hai con đường cho bọn họ, con đường thứ nhất là tiếp tục giết, giết chết Diệp Huyền và Ngôn Bán Sơn, sau đó lấy truyền thừa! Nhưng làm vậy thì nguy hiểm rất lớn!
Bởi lẽ có thể sẽ có cường giả Vô cảnh thực sự xuất hiện!
Con đường thứ hai chính là đầu hàng!
Hiện giờ đầu hàng còn kịp không?
Có lẽ còn kịp!
Thế nhưng hắn ta không muốn đầu hàng!
Thay vì sống nhục hắn ta thà chết vinh còn hơn!
Nghĩ đến đây, Tiêu Hiếu bèn chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Khởi trận!”
Uỳnh!
Một đường bạch quang đột nhiên xông lên từ Chấp Pháp Tông. Khi đường bạch quang ấy nhập vào bầu trời, nó đột nhiên biến thành một lốc xoáy màu trắng kì lạ, ngay sau đó một thanh cự kiếm lao thẳng ra!
Cùng với sự xuất hiện của thanh cự kiếm, vô số thời không cũng đang rung chuyển vào thời khắc này.
Vũ trụ này hoàn toàn không chịu được sức mạnh thần bí kia!
Lúc này, vẻ mặt Trung Sơn Vương nghiêm trọng vô cùng: “Vô Gian Kiếm Trận!”
Dương Niệm Tuyết nhìn Trung Sơn Vương: “Vô Gian Kiếm Trận?”
Trung Sơn Vương trầm giọng nói: “Đây là một kiếm trận lâu đời, do một vị tông chủ của Chấp Pháp Tông tạo ra. Năm đó, vị tông chủ ấy mới chỉ Bán Bộ Vô cảnh! Hắn ta đã dành vài trăm năm để sáng tạo ra kiếm trận này, về sau các tông chủ của Chấp Pháp Tông đều bảo vệ kiếm trận rất tốt, kiếm trận cũng càng ngày càng mạnh! Bây giờ, kiếm trận này có thể dễ dàng giết một vị cường giả Bán Bộ Vô cảnh!”
Vô Gian Kiếm Trận!
Nghe vậy, Dương Niệm Tuyết bèn nhíu mày!
Nàng chỉ có một đường kiếm quang, nếu như dùng để phá vỡ đại trận này thì tiếp đó nàng phải làm sao?
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đứng ra!
Tất cả mọi người đều nhìn hắn!
Diệp Huyền kéo Dương Niệm Tuyết ra phía sau, hắn nghiêm túc nói: “Tỷ, để ta!”
Dương Niệm Tuyết nhíu mày: “Ngươi?”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Chuyện nguy hiểm thế này đương nhiên phải để ta gánh vác!”
Dương Niệm Tuyết kéo hắn ra phía sau, nàng dùng huyền khí truyền âm: “Ngươi đừng tưởng ta không biết, ngươi có thể hấp thụ kiếm khí!”
Diệp Huyền: “…”
Đúng lúc ấy, xung quanh thanh cự kiếm kia bỗng có vô số kiếm khí nho nhỏ xuất hiện. Những kiếm khí này như kim châm, dày đặc khiến người ta nhìn mà sợ.
Lúc này, Tiêu Hiếu đột nhiên gằn giọng nói: “Diệp Huyền, hôm nay thần cũng không cứu được ngươi đâu!”
Dứt lời, hắn ta bèn đẩy tay phải xuống!
Rầm!
Trên bầu trời, thanh cự kiếm kia bay xuống mang theo vô số kiếm khí. Chỉ trong chốc lát, sắc trời cũng tối hẳn đi.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt mấy người Trung Sơn Vương lập tức thay đổi!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên gào lên: “Để ta!”
Nói đoạn, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, hắn xông lên, lao thẳng vào thanh cự kiếm!
Mọi người sững sờ!
Diệp Huyền định làm gì vậy?
Tiêu Hiếu nhíu mày, trong lòng hắn ta bỗng thấy bất an!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đã đâm vào thanh cự kiếm kia!
Rầm!
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, thanh cự kiếm nhập vào cơ thể hắn. Chỉ trong chốc lát, một luồng khí tức to lớn cuộn trào từ cơ thể hắn, cùng lúc đó, vô số kiếm khí trên bầu trời cung nhập vào cơ thể hắn luôn!
Uỳnh!
Cơ thể Diệp Huyền tỏa ra luồng khí tức to lớn, khí tức này không còn là khí tức của Vô Tâm cảnh nữa!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mấy người Tiêu Hiếu bèn sững sờ!
Chuyện gì thế này!
Không chỉ mấy người Tiêu Hiếu, Trung Sơn Vương cũng phải kinh ngạc.
Cái tên này có thể hấp thụ những kiếm khí này ư?
Hấp thụ kiếm?
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền trên bầu trời đột nhiên hít một hơi thật sâu, hắn gào lên: “Đã quá!”
Không thể không nói, lúc này hắn thấy thực sự rất đã, những kiếm khí kia đã giúp tu vi của hắn tăng lên rất nhiều!
Mọi người: “…”
Tiêu Hiếu nhìn chằm chằm Diệp Huyền, vẻ mặt hắn ta tím tái!
Cái tên này không những có thể bỏ qua thời không mà còn có thể hấp thụ kiếm?
Thần tiên gì thế này?
Lúc này, Diệp Huyền khẽ siết chặt tay phải, khí tức to lớn xung quanh chảy về cơ thể hắn như những làn sóng. Ánh mắt hắn thoáng hiện vẻ thất vọng, chỉ thiếu có một chút!
Chỉ thiếu chút nữa thôi là hắn có thể đạt Vô Niệm cảnh!
Tu vi đã đủ rồi!
Thế nhưng hắn vẫn cần phải ngộ!
Với hắn mà nói, chỉ cần cho hắn một ngày, hắn có thể đạt tới Vô Niệm cảnh. Đương nhiên, hiện giờ chắc chắn đối phương sẽ không cho hắn thời gian một ngày này.
Lúc này, Tiêu Hiếu đột nhiên xòe tay ra, ngay sau đó, một lệnh bài đột nhiên bay lên!
Rầm!
Cả bầu trời biến thành một cái lốc xoáy cực lớn, ngay sau đó một nam tử trung niên mờ ảo bước ra!
Hoán tổ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Trung Sơn Vương bèn sầm lại. Hắn ta đi đến bên cạnh Diệp Huyền: “Diệp công tử, đây là Niệm Chấp, tiên tổ của Chấp Pháp Tông! Năm xưa người này đã đạt tới Bán Bộ Vô cảnh, hơn nữa còn không phải Bán Bộ Vô cảnh bình thường. Mặc dù hắn ta chỉ còn mỗi linh hồn, song thực lực của hắn ta đã vượt xa Vô Đạo cảnh bình thường rồi!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Tiền bối, ngươi có đánh lại được không?”
Trung Sơn Vương lắc đầu ngay: “Không… ta không phải đối thủ của hắn ta!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3691.



Bạn cần đăng nhập để bình luận