Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1391: Đại lão thực sự ra mặt

Ở một diễn biến khác, sau khi rời khỏi Hạ Hầu gia, Diệp Huyền tìm một nơi và ẩn thân. Sau đó, hắn lấy phù lục màu cam ra: “Liên Thiển cô nương, đây là phù lục loại hình gì thế?”

Liên Thiển đáp: “Lực Lượng phù lục, ngươi thử xem!”

Diệp Huyền lấy làm lạ: “Sử dụng nó kiểu gì?”

Liên Thiển đáp: “Rất đơn giản, ngươi truyền thần thức vào trong lá phù lục đó rồi khống chế nó, sau đó thi triển nó là có thể sử dụng sức mạnh của nó!”

Nghe vậy, Diệp Huyền bèn làm theo. Rất nhanh sau đó, Lực Lượng phù lục trong tay hắn hóa thành một đường ánh sáng rồi chui vào cánh tay hắn.

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, cánh tay áo của Diệp Huyền lập tức hóa thành tro tàn.

Hắn siết chặt tay, ngay sau đó cảm giác cánh tay mình đang có một nguồn sức mạnh vô cùng vô tận. Nguồn sức mạnh này vượt xa sức mạnh nhục thân của hắn!

Diệp Huyền cất lá phù lục đi, sau đó hắn nhìn về phía đường chân trời và nói: “Nên đi xem tình hình của vị Vạn Duy học viện Lê trưởng lão rồi!”

Bây giờ tất cả mọi người đều biết Giới Ngục tháp đang nằm trong tay Lê Tiến Võ, hơn nữa Lê Tiến Võ còn không về Vạn Duy học viện mà mang theo Giới Ngục tháp chạy trốn!

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng là rất lợi hại! Có điều suy cho cùng nó cũng chỉ là một vật hỗ trợ chứ không phải sức mạnh của chính ta, không thể quá ỷ lại vào nó!”

Bởi trước đó Diệp Huyền đã phát cảnh tượng mà quả cầu thủy tinh thu được ở tiểu thành kia nên hiện giờ không chỉ có hắn đang đi tìm Lê Tiến Võ mà còn có rất nhiều cũng đang tìm kiếm hắn ta!

Tự tin vô địch!

Lúc này, hắn ta đang ẩn náu tại một sơn động, khí tức gần như bằng không, đối phương ẩn náu rất kĩ!

Đây là lần đầu tiên Diệp Huyền biến đến loại Lực Lượng phù lục này. Không thể không nói, nó thực sự rất mạnh!

Nói một cách đơn giản thì ai tìm được Lê Tiến Võ thì bảo vật sẽ thuộc về người đó!

Liên Thiển đột nhiên nói: “Lá phù lục này là chanh sắc (màu cam) hạ phẩm, nếu là chanh sắc thượng phẩm hoặc chanh sắc cực phẩm thì còn kinh khủng hơn nữa!”

Khoảnh khắc ấy, hắn cảm giác một chưởng của mình có thể giết chết một cường giả Phá Mệnh cảnh!

Nói đoạn, hắn bèn biến mất.

Bên trong sơn động, Lê Tiến Võ đang siết chặt Giới Ngục tháp trong tay. Cả người hắn ta có hơi run rẩy, trong mắt là vẻ hưng phấn không thể giấu nổi.

Liên Thiển mỉm cười: “Ngươi có thể nghĩ được như vậy thì rất tốt!”

Ngũ Duy chí bảo!

Nhờ Giới Ngục tháp nên Diệp Huyền nhanh chóng tìm được Lê Tiến Võ.

Diệp Huyền tiến vào Không Minh cảnh. Do vậy nên mặc dù hắn đã tới rất gần Lê Tiến Võ nhưng đối phương vẫn không hề phát hiện ra hắn!

Hắn còn tính nhắc nhở mấy thế lực ở Ngũ Duy nữa cơ mà!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Lê Tiến Võ lại càng hưng phấn hơn. Đúng lúc ấy, ở bên ngoài sơn động có một luồng khí tức vô cùng lớn mạnh ập đến.

Lê Tiến Võ nhìn chằm chằm hắc y nhân, hỏi: “Chẳng lẽ các hạ không biết ta là trưởng lão của Vạn Duy thư viện?”

Lê Tiến Võ cầm Giới Ngục tháp trong tay, hắn ta nói: “Ta bắt buộc phải khống chế được cái tháp này!”

Đúng lúc ấy, Lê Tiến Võ đột nhiên quay người chạy đi.

Bảo vật của tiên tri!

Có điều, hắn ta còn chưa chạy được mấy bước thì lại có một lão giả xuất hiện trước mặt hắn ta.

Hiện giờ hắn ta chỉ có một lựa chọn đó chính là chạy trốn!

Hắn ta không lựa chọn ra tay vì một khi ra tay thì khả năng sẽ thu hút nhiều cường giả hơn!

Nói đoạn, hắn ta búng ngón tay, một giọt máu bèn rơi xuống Giới Ngũ tháp. Giới Ngục tháp khẽ rung lên như đang phản hồi lại hắn ta.

Hắc y nhân lạnh lùng cười: “Vạn Duy thư viện? Lê Tiến Võ, ngươi tự mang theo Giới Ngũ tháp chạy trốn, vậy mà ngươi vẫn tưởng mình là trưởng lão của Vạn Duy thư viện sao? Ngươi đúng là thứ không biết xấu hổ!”

Nghe vậy, Lê Tiến Võ nhíu mày: “Sao ngươi biết?”

Hắc y nhân bật cười ha ha: “Sao ta lại biết ư? Hiện giờ người khắp thiên hạ đều biết cả rồi! Lê Tiến Võ, lão phu cho ngươi một cơ hội, ngươi giao cái tháp ra đây thì lão phu sẽ tha cho ngươi một mạng, bằng không…”

Diệp Huyền nhìn ra phía ngoài sơn động, hắn thầm kinh ngạc, không ngờ nhanh như vậy mà đã có người tìm được Lê Tiến Võ!

Quanh người hắc y nhân đó có một luồng sức mạnh thần bí bao phủ khiến hắn ta thực sự không thể trông thấy diện mạo của đối phương.

Hắn ta nhìn về phía đối diện, cách không xa có một hắc y nhân.

Bên trong sơn động, Lê Tiến Võ lập tức cất Giới Ngục tháp đi. Hắn ta nhìn ra phía bên ngoài. Lúc này, cửa sơn động đã nứt vỡ. À không, phải nói là cả sơn động mà Lê Tiến Võ ẩn náu đều nứt vỡ!

Lê Tiến Võ đang định nói gì đó thì lão giả đó bỗng xòe tay phải ra, sau đó ấn mạnh xuống dưới.

Uỳnh!

Không gian xung quanh Lê Tiến Võ lập tức sụp đổ!

Hắn ta cũng bị giết trong tích tắc!

Diệp Huyền trầm mặc.

Hắn biết, đại lão thực sự đã xuất hiện rồi.

Lúc này Diệp Huyền biết rằng hắn đã đánh giá thấp địa vị của Ngũ Duy chí bảo trong lòng người ở Ngũ Duy!

Lần này đại lão thực sự đã xuất hiện rồi!

Diệp Huyền nhìn vị lão giả đó, hắn ta khoác áo bào màu trắng, trông rất giản dị. Nếu chỉ nhìn bề ngoài thôi thì không ai nghĩ hắn ta lại là một cường giả siêu cấp.

Lão giả mở lòng bàn tay ra, Giới Ngục tháp bèn rơi xuống tay hắn ta. Hắn ta liếc nhìn Giới Ngục tháp rồi khẽ nói: “Một thần vật như vậy sao có thể rơi vào tay một kẻ yếu ớt chứ?”

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn hắc y nhân phía đối diện. hắc y nhân không nói gì cả mà chỉ rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận