Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3849. Cặn bã



Chương 3849. Cặn bã




Phó thành chủ!
Nghe được lời của Hàn Giang, đám người có mặt ở đó đều hơi sững sờ.
Thế là biến thành phó thành chủ luôn?
Ngược lại, bọn họ cũng không nghĩ nhiều mà lập tức hành lễ. Bọn họ đều là tay lõi đời sống cả vạn năm rồi, làm sao không hiểu được ý của Hàn Giang cơ chứ? Đương nhiên, thiếu niên trước mặt quả thật cũng đáng để Hàn Giang làm như thế!
Phải biết rằng, vừa rồi lúc Diệp Huyền giết mấy cường giả Đạo Minh cảnh kia cứ như giết gà ấy! Thực lực này thật sự quá đáng sợ!
Nhìn thấy mọi người hành lễ, Diệp Huyền có hơi cạn lời, mình đã biến thành phó thành chủ rồi sao?
Hàn Giang xuất hiện trước mặt hắn và cười nói: “Phó thành chủ của ta, đi thôi, chúng ta đến Vĩnh Dạ thành!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, đột nhiên Thiên Yếm và Thần Đồng xuất hiện ở đó.
Nhìn thấy hai người Thiên Yếm, Hàn Giang hơi nhíu mày lại: “Bach Trú thành?”
Diệp Huyền vội vàng bảo: “Là bạn của ta!”
Nghe thế, Hàn Giang lập tức cười to: “Hóa ra là bạn của phó thành chủ à, vậy cũng là bạn của Vĩnh Dạ thành ta rồi!”
Phó thành chủ!
Thiên Yếm nhìn về phía Diệp Huyền: “Thành phó thành chủ rồi sao?”
Diệp Huyền gật đầu.
Thiên Yếm cạn lời.
Lúc này, Thần Đồng nói: “Diệp huynh, sau khi chúng ta biết được ngươi bị Bạch Trú thành đuổi giết đã rời khỏi Bạch Trú thành, bây giờ…”
Thiên Yếm ở một bên đột nhiên nói: “Đúng rồi, Bạch Trú thành đã nói muốn cho chúng ta hai tinh mạch nhưng chúng ta không cần!”
Vẻ mặt của Thần Đồng cứng ngắc, hắn ta nhìn Thiên Yếm với vẻ sững sờ.
Hai tinh mạch á?
Diệp Huyền liếc mắt nhìn Thiên Yếm, khóe miệng hơi co rút, dạ dày của nữ nhân này cũng lớn quá nhỉ!
Hai tinh mạch, sợ rằng Vĩnh Dạ thành sẽ không tùy tiện cho đâu, dù sao thì cũng quý giá quá mà!
Quả nhiên, ngay khi nghe được lời của Thiên Yếm, nụ cười trên gương mặt của Hàn Giang dần dần biến mất, thật ra người mà hắn ta coi trọng là Diệp Huyền, còn về phần Thiên Yếm và Thần Đồng, tuy rằng rất không tồi nhưng Diệp Huyền vẫn tốt hơn!
Nếu là Diệp Huyền vậy đừng nói là hai tinh mạch, cho dù là ba, bốn tinh mạch thì hắn ta cũng sẵn lòng cho!
Dù sao đay cũng là yêu nghiệt siêu cấp sánh ngang với nghịch hành giả mà!
Mà ngay khi những cường giả Đạo Minh cảnh của Vĩnh Dạ thành có mặt tại đó nghe được lời của Thiên Yếm, sắc mặt đều trở nên hơi khó coi.
Đều là lão yêu quái vạn năm, làm sao bọn họ không hiểu ý của Thiên Yếm chứ?
Nếu là loại yêu nghiệt như Diệp Huyền, Hàn Giang cho hắn hai tinh mạch thì bọn họ thật sự không có ý kiến, dù sao thì đây cũng là yêu nghiệt siêu cấp sánh ngang với nghịch hành giả. Nhưng Thiên Yếm và Thần Đồng là cái thá gì? Nếu vừa mới tới đã đòi ngay hai tinh mạch vậy những người đã phấn đấu ở Vĩnh Dạ thành nhiều năm như bọn họ có tính là cái gì nữa không?
Trên gương mặt của một vài cường giả Đạo Minh cảnh đã không che giấu nổi vẻ giận dữ!
Sắc mặt của Thiên Yếm cũng hơi nặng nề, nàng ta biết mình đã làm hỏng việc rồi!
Nàng ta nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt mang theo vẻ áy náy và cả một chút lo lắng, lo lắng hắn sẽ tức giận, trách nàng ta giở trò khôn lỏi.
Đột nhiên bầu không khí trở nên yên tĩnh và còn hơi lúng túng!
Lúc này, Diệp Huyền bất chợt kéo cánh tay của Hàn Giang, cười bảo: “Hàn thành chủ, mấy thứ này đều là chuyện nhỏ, sau này chúng ta sẽ từ từ bàn, đều là người một nhà cả, không có gì mà không bàn được, ngươi nói xem?”
Hàn Giang liếc mắt nhìn hắn rồi cười đáp: “Đúng thật! Chúng ta cứ từ từ bàn! Từ từ mà bàn! Đi nào, chúng ta về Vĩnh Dạ thành!”
Một nhóm người trở về Vĩnh Dạ thành, khác với Bạch Trú thành, sắc trời ở Vĩnh Dạ thành quanh năm u tối, mang theo một loại cảm giác áp lực.
Đối với Bạch Trú thành và Vĩnh Dạ thành, thật ra Diệp Huyền cũng hơi tò mò bởi vì trực giác nói cho hắn biết giữa hai thành này chắc chắn có mối liên hệ nào đó, có điều, hắn cũng không hỏi nhiều.
Hàn Giang giải tán đám đông sau đó dẫn ba người Diệp Huyền tới tường thành của Vĩnh Dạ thành.
Hắn ta cười nói: “Diệp tiểu hữu, chúng ta đi thẳng vào vấn đề nhé!”
Nói xong, hắn ta liếc mắt nhìn hai người Thiên Yếm và cười bảo: “Hai vị này đều là Đạo Minh cảnh hơn nữa còn rất ưu tú, hoặc nên nói là vô cùng ưu tú mới đúng. Nhưng ta không thể cho các ngươi hai tinh mạch được, ít nhất thì bây giờ không thể cho! Bởi vì ở chỗ chúng ta cũng giống như Bạch Trú thành thôi, muốn có được tinh mạch vậy cũng phải có yêu cầu nhất định, mấy người vừa rồi kia, bọn họ đã phấn đấu ở nơi này rất lâu rồi, có người thậm chí đã phấn đấu hơn nghìn năm nhưng vẫn không thể có được tinh mạch! Nếu các ngươi vừa tới mà ta lại cho các ngươi tinh mạch ngay, vậy những người bên dưới sẽ không phục.”
Thiên Yếm gật nhẹ đầu: “Mấy lời trước đó quá đường đột! Xin lỗi!”
Hàn Giang cười nói: “Ta có thể hiểu cho tâm trạng của cô nương vì ta cũng từ Đạo Minh cảnh bước qua đây!”
Nói xong, hắn ta nhìn Diệp Huyền và nói: “Diệp tiểu hữu, nếu như ngươi cần tinh mạch thì ta có thể cho.”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc sau đó đáp: “Chúng ta cứ làm theo quy tắc đi.”
Nghe thế, Hàn Giang thả lỏng trong lòng, hắn ta có thể phá quy tắc vì Diệp Huyền nhưng chuyện này cũng sẽ khiến rất nhiều người thấy khó chịu, nó không có lợi cho sự đoàn kết của Vĩnh Dạ thành! Vì hắn ta biết nếu cho Diệp Huyền tinh mạch thì Diệp Huyền chắc chắn sẽ cho Thiên Yếm và Thần Đồng. Đương nhiên, nếu là Diệp Huyền tự mình dùng thì lại khác, dù sao thực lực của hắn cũng ở đây, không có người nào không phục.
Còn nữa, nếu Thiên Yếm và Thần Đồng thông qua phương pháp này để có được tinh mạch thì chắc chắn bọn họ cũng sẽ bị bài xích ở Vĩnh Dạ thành này thôi.
Diệp Huyền nhìn về phía Thiên Yếm và Thần Đồng, cười hỏi: “Các ngươi có lòng tin không?”
Thần Đồng hơi chần chừ, sau đó mới đáp: “Không có lòng tin cho lắm!”
Sắc mặt của Diệp Huyền lập tức đen như đít nồi.
Thiên Yếm thì lại nói: “Người khác có thể làm được vậy chúng ta cũng có thể làm được!”
Hết chương 3849.



Bạn cần đăng nhập để bình luận