Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3782. Hi vọng! (2)



Chương 3782. Hi vọng! (2)




Khi đi đến lối vào, một nữ tử đột nhiên xuất hiện trước mặt Thiên Yếm, đó chính là Bích Tiêu!
Bích Tiêu nhìn nàng ta và mỉm cười: “Thiên Yếm cô nương, lại gặp nhau rồi! Ta cũng hơi nhớ ngươi đấy!”
Thiên Yếm nhếch miệng tỏ vẻ trào phùng: “Bích Tiêu, ta đột nhiên phát hiện, tên dựa dẫm kia thành thật hơn ngươi nhiều đấy! Mặc dù người này vô liêm sỉ nhưng tốt xấu gì cũng thật thà, thích là thích, không thích là không thích, mà nữ nhân ngươi lại giả tạo vô cùng!”
Bích Tiêu mỉm cười: “Thiên Yếm, đừng phí lời nữa! Ngươi muốn chiến thì tới đi!”
Thiên Yếm nhếch miệng: “Đấu riêng?”
Bích Tiêu lắc đầu: “Ta không đánh lại ngươi!”
Thiên Yếm đang định nói gì đó thì lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện ở phía không xa. Lão giả mặc trường bào màu xám, trong tay có một cây thiết trượng màu đen.
Trông thấy lão giả, Thiên Yếm híp mắt lại: “Mông Trần, ngươi lợi hại đấy, mấy năm nay đã đạt đến nội vòng rồi!”
Mông Trần!
Mông Trần liếc nhìn Thiên Yếm, khẽ cười: “Thiên Yếm tộc trưởng, chúng ta lại gặp nhau rồi!”
Thiên Yếm khẽ nói: “Xem ra hôm nay ngươi và ta phải giao thủ rồi!”
Mông Trần gật đầu: “Mong Thiên Yếm tộc trưởng chỉ giáo!”
Thiên Yếm quay đầu nhìn Thiên Cơ: “Nữ nhân này cố ý bảo người đến kéo chân ta, ngươi phải cẩn thận! Nếu như bọn họ không động thủ thì ngươi đừng động thủ, trong một canh giờ ta sẽ giết được người này!”
Dứt lời, nàng ta bèn nhìn Mông Trần. Ngay sau đó, nàng ta và Mông Trần bèn biến mất.
Một canh giờ!
Thiên Cơ nhìn Bích Tiêu, nàng khẽ cười: “Bích Tiêu cô nương, ta cũng mong chờ không biết ngươi định đối phó với chúng ta kiểu gì đấy!”
Bích Tiêu mỉm cười: “Chắc chắn sẽ không khiến ngươi thất vọng!”
Thiên Cơ gật đầu: “Ta đợi!”
Bích Tiêu nhếch miệng: “Mở!”
Dứt lời, Thiên Hà Chi Khẩu bèn nứt ra. Ngay sau đó, một đám cường giả xông ra!
Có đến mười mấy vạn người!
Lúc này, Bích Tiêu mỉm cười: “Phàm là người giết được người của Thiên Khí tộc, thưởng một vạn viên vô lượng thần tinh!”
Một vạn viên vô lượng thần tinh!
Nghe vậy, các cường giả bèn xôn xao. Ngay sau đó, những người này lao về phía mấy người Thiên Cơ.
Những người này không phải cường giả của sáu đại tộc, tất cả đều là những tán tu và một vài cường giả của các thế lực nhỏ mà bọn họ chiêu mộ được.
Trông thấy những người này, sắc mặt Thiên Cơ bèn sầm xuống, nàng hiểu ý đồ của Bích Tiêu rồi!
Đối phương muốn dùng mấy kẻ chết thay này để bào mòn sức lực của bọn họ đây mà!
Thế nhưng bọn họ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể chấp nhận!
Thiên Cơ quay đầu nhìn vài người phá vòng bên cạnh, mà lúc này Bích Tiêu đột nhiên cười nói: “Thiên Cơ cô nương, đừng hòng bảo người phá vòng ra tay, bởi vì ta sẽ không cho ngươi có hội đó đâu!”
Thiên Cơ trầm mặc, nàng biết, nếu như cường giả phá vòng của Thiên Khí tộc ra tay thì cường giả phá vòng của ngũ đại tộc cũng sẽ lập tức ra tay. Không chỉ có vậy, người vẽ vòng của Thiên Khí tộc ra tay vậy người vẽ vòng của ngũ đại tộc cũng sẽ lập tức ra tay!
Có thể nói, Bích Tiêu sẽ bào mòn Thiên Khí tộc!
Mười người đổi một người nàng cũng chấp nhận!
Thiên Cơ biết ý đồ của Bích Tiêu, thế nhưng nàng không còn lựa chọn nào khác.
Nàng nói: “Giết!”
Dứt lời, các cường giả Thiên Khí tộc phía sau nàng bèn xông ra!
Khi hai bên tiếp xúc, Thiên Khí tộc lập tức bị áp chế. À không, phải nói là bị đồ sát mới đúng, thế nhưng bên kia cũng bị tổn thất…
Về cơ bản là mấy cường giả đổi một người Thiên Khí tộc!
Không thể không nói rất lỗ!
Thế nhưng Thiên Khí tộc không còn cách nào khác!
Rất lỗ, những cường giả của Trụ Nguyên Giới bắt đầu thấy sợ!
Bởi lẽ bọn họ hoàn toàn bị áp chết!
Khoảnh khắc ấy, bọn họ tỉnh ra!
Rất nhiều người muốn rút lui, thế nhưng không còn kịp nữa!
Thiên Khí tộc đã giết đỏ cả mắt, sao có thể cho bọn họ rút lui?
Lúc này, Bích Tiêu đột nhiên nói: “Giờ mà rút lui thì chắc chắn sẽ chết! Nếu như liều mạng thì còn có cơ hội sống!”
Nói đoạn, giọng nói của nàng bỗng lớn hơn: “Ai giết được người Thiên Khí tộc thưởng mười vạn viên vô lượng thần tinh! Nếu như các ngươi chết trận, người nhà của các ngươi sẽ nhận được năm vạn viên vô lượng thần tinh. Bích Tiêu ta thề dưới cả Thần Hoang tộc, nếu như ta lừa chư vị, Thần Hoang tộc sẽ bị hủy diệt!”
Mười vạn viên!
Giết một người được mười vạn viên vô lượng thần tinh!
Nghe Bích Tiêu nói vậy, vẻ mặt các cường giả Trụ Nguyên Giới lập tức trở nên dữ tợn!
Mười vạn viên vô lượng thần tinh!
Điều quan trọng nhất là giờ mà rút lui thì chắc chắn sẽ chết, bởi lẽ Thiên Khí tộc sẽ không bỏ qua cho bọn họ!
Nghĩ đến đây, vô số người quyết định liều mạng!
Rất nhanh sau đó, các cường giả Trụ Nguyên Giới đều xông về phía các cường giả Thiên Khí tộc như điên.
Trông thấy cảnh tượng ấy, Thiên Cơ bèn nhíu mày, bởi lẽ càng lúc càng có nhiều cường giả Thiên Khí tộc chết!
Đương nhiên, người bên Trụ Nguyên Giới còn chết nhiều hơn!
Rất nhanh sau đó, cường giả Trụ Nguyên Giới từ mười mấy vạn người giảm thành vài trăm người, còn Thiên Khí tộc mới chết chưa đến hai nghìn người!
Đúng lúc cường giả Trụ Nguyên Giới chỉ còn khoảng hơn một trăm người, Bích Tiêu đột nhiên nói: “Cứu bọn họ!”
Lê Khâu nhìn nàng: “Tại sao?”
Bích Tiêu nói: “Trừ kẻ địch ra thì hành xử không được tuyệt tình quá! Hôm nay nếu chúng ta tuyệt tình thì về sau ở Trụ Nguyên Giới ai còn dám đi theo chúng ta nữa? Phải cho bọn họ chút hi vọng! Hơn nữa, những người này sống sót được, chứng tỏ bọn họ cũng không đơn giản, có thể bồi dưỡng thêm!”
Nói đoạn, nàng nhìn Thiên Cơ ở phía xa xa: “Năm xưa Thiên Khí tộc hành xử tuyệt tình, dẫn đến việc người người phẫn nộ, cuối cùng mới bị tất cả mọi người ở Trụ Nguyên Giới bao vây tấn công… Chúng ta không được đi theo con đường của bọn họ! Phải cho mọi người hi vọng, cũng như cho chúng ta hi vọng!”
Hết chương 3782.



Bạn cần đăng nhập để bình luận