Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3683. Ta nói!



Chương 3683. Ta nói!




Thấy Tiêu Hiếu, Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Ta thấy, chắc chắn ngươi đang tò mò một điều, tò mò rằng chúng ta có có được truyền thừa của A Đạo Linh tiền bối ở bí cảnh đó hay không!”
Tiêu Hiếu gật đầu: “Đúng là rất tò mò!”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ngôn cô nương sắp đạt tới Vô cảnh rồi!”
Tiêu Hiếu nhìn Diệp Huyền: “Yên tâm, người của chúng ta đã đến Linh Sơn.”
Ra tay rồi!
Diệp Huyền trầm mặc.
Tiêu Hiếu đột nhiên đi về phía hắn, mỗi bước đi của hắn ta lại khiến không gian rung chuyển, sau đó nổi lên gợn sóng.
Hắn ta rất phòng bị!
Mặc dù Diệp Huyền có cảnh giới thấp hơn hắn ta rất nhiều, song hắn ta vẫn phải phòng bị!
Con người luôn luôn hi sinh vì lơ là mà!
Đây cũng là lí do vì sao Diệp Huyền không xuất kiếm ngay, bởi vì hắn có thể cảm nhận được, Tiêu Hiếu vẫn đang phòng bị, hắn muốn đánh úp là hoàn toàn không thể!
Diệp Huyền đột nhiên cười lớn: “Lão đầu, nào, tiếp một kiếm vô địch của ta đi!”
Dứt lời, Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn bèn rung lên, một tiếng kiếm chói tai vang lên và ẩn thẳng vào tầng mây.
Trông thấy cảnh tượng ấy, Tiêu Hiếu híp mắt lại, hắn ta siết tay phải. Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên quay người ngự kiếm bay đi, chớp mắt cái đã biến mất nơi cuối chân trời.
Trốn à?
Nhất thời, Tiêu Hiếu sững sờ!
Tên này trốn ư?
Rất nhanh sau đó, Tiêu Hiếu đã hoàn hồn, vẻ mặt hắn ta hơi khó coi, đối phương dám chơi hắn ta!
Tiêu Hiếu bước lên phía trước một bước rồi biến mất.
Ở phía chân trời xa xa, Diệp Huyền ngự kiếm xuyên qua thời không, bởi Thanh Huyền Kiếm không bị thời không ảnh hưởng nên tốc độ của hắn nhanh cực kì, nhanh đến mức dù là Tiêu Hiếu với Vô Đạo cảnh cũng không thể đuổi kịp trong thời gian ngắn được!
Có điều rõ ràng là Tiêu Hiếu cũng không chịu để yên, hắn ta vẫn đuổi theo!
Trong thời không, Diệp Huyền đột nhiên lấy Truyền Âm Thạch ra: “Tỷ tỷ, ngươi đang ở đâu?”
Một lát sau, giọng nói của Dương Niệm Tuyết vang lên trong đầu hắn: “Làm gì thế?”
Diệp Huyền vội vàng nói: “Ta nhớ ngươi rồi!”
Dương Niệm Tuyết trầm mặc một hồi rồi nói: “Có phải ngươi bị truy sát không?”
Diệp Huyền đen mặt: “Nào có! Sao ta lại bị người ta truy sát chứ? Ta…”
Dương Niệm Tuyết đột nhiên nói: “Ta bận, hôm khác nói chuyện nhé!”
Vẻ mặt Diệp Huyền khựng lại!
Mẹ kiếp!
Tỷ tỷ ruột đấy!
Đúng lúc ấy, thời không trước mặt Diệp Huyền đột nhiên nứt ra. Ngay sau đó, một bàn tay cực lớn lao đến!
Diệp Huyền híp mắt, hắn khẽ đẩy thanh kiếm.
Vụt!
Thanh Huyền Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm chém thẳng xuống!
Uỳnh!
Bàn tay to lớn kia bị chém thành hư vô, thời không bốn phía cuộn trào!
Mà lúc này, Tiêu Hiếu đã xuất hiện trước mặt hắn.
Tiêu Hiếu nhìn Diệp Huyền, hắn ta đang định nói chuyện thì Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, một thanh kiếm xuất hiện ngay trước trán Tiêu Hiếu. Thế nhưng khi thanh kiếm cách hắn ta khoảng nửa thước thì dừng lại, bởi lẽ một luồng sức mạnh thần bí đã ngăn Thanh Huyền Kiếm lại!
Không đánh trúng, Thanh Huyền Kiếm lại bay về tay Diệp Huyền!
Tiêu Hiếu cũng không phí lời, hắn ta giơ tay đánh một quyền!
Một quyền này khiến mắt Diệp Huyền tối sầm lại!
Hủy diệt thời không!
Diệp Huyền chầm chậm nhắm mắt lại, Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn đột nhiên bay lên trước mặt, sau đó hóa thành một cái khiên.
Uỳnh!
Cái khiên rung lên kịch liệt, thời không bốn phía hóa thành tro tàn như một tờ giấy bị cháy rụi, thế nhưng cái khiên của Diệp Huyền thì chẳng bị làm sao cả!
Cái khiên đã chặn lại tất cả sức mạnh của Tiêu Hiếu!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Tiêu Hiếu bèn sầm xuống!
Diệp Huyền xòe tay ra, cái khiên hóa thành kiếm và rơi vào lòng bàn tay hắn. Hắn nhìn Tiêu Hiếu: “Hóa ra… Vô Đạo cảnh cũng không mạnh đến vậy!”
Sau khi giao thủ, hắn đột nhiên phát hiện hình như khoảng cách giữa hắn và Vô Đạo cảnh cũng không hề lớn!
Đúng lúc ấy, Tiêu Hiếu xòe tay ra, sau đó lật tay lại. Chỉ trong chốc lát, thời không xung quanh Diệp Huyền đột nhiên đảo ngược. Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu hắn bỗng xuất hiện vô số thần lôi, những thần lôi này tỏa ra khí tức kinh khủng vô cùng. Có điều Diệp Huyền không hề sợ, bởi lẽ những thần lôi này do thời không chi lực tạo thành!
Tiêu Hiếu khẽ nói: “Rơi!”
Vô số thần lôi lao xuống!
Diệp Huyền không tránh, hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại, sau đó đâm kiếm đi. Thần lôi lập tức nhấn chìm hắn, nhưng không lâu sau những thần lôi kia đã biến mất!
Bởi lẽ chúng đều bị Thanh Huyền Kiếm hấp thụ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Tiêu Hiếu bèn trở nên khó coi!
Gì thế này?
Hấp thụ hết sao?
Diệp Huyền hít sâu một hơi, hắn phát hiện mình có thể mượn sức Thanh Huyền Kiếm để hấp thụ thần lôi, mà chỗ thần lôi này quá có lợi với hắn!
Thêm vài lần nữa biết đâu hắn lại có thể đạt Vô Tâm cảnh!
Ở phía xa xa, Tiêu Hiếu trầm giọng nói: “Ngươi là tên quái vật gì không biết!”
Không thể không nói, Diệp Huyền khiến hắn ta hơi bất ngờ!
Vừa rồi hắn ta đã thi triển thời không thần lôi đấy, đây là sự tồn tại đáng sợ sánh ngang với cả vực thẳm thời không!
Mà cái tên này không những không bị làm sao, mà còn có thể hấp thụ thời không thần lôi.
Quá bất bình thường!
Hết chương 3683.



Bạn cần đăng nhập để bình luận