Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3777. Cần gì phải sợ hắn!



Chương 3777. Cần gì phải sợ hắn!




Thấy Diệp Huyền nói vậy, vẻ mặt Bích Tiêu lập tức trở nên vô cùng khó coi!
Tức giận ư?
Đương nhiên là tức!
Bởi lẽ Diệp Huyền hành xử quá tuyệt tình, chẳng nể mặt ai cả!
Thế nhưng phần nhiều vẫn là kinh hãi.
Nàng không ngờ Diệp Huyền lại tức giận đến thế, khác hẳn so với dáng vẻ dễ nói chuyện trước đó.
Lúc này, Cổ Sâm bên cạnh Bích Tiêu đột nhiên gằn giọng nói: “Ngông cuồng!”
Nói đoạn, hắn ta đánh một quyền ra.
Uỳnh!
Quyền ấn lao thẳng về phía Diệp Huyền, sức mạnh to lớn ẩn chứa bên trong quyền ấn lập tức khiến thời không bùng cháy, sau đó hóa thành tro tàn!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền rút kiếm ra chém.
Uỳnh!
Kiếm quang chém lên quyền ấn, quyền ấn kia run rẩy, sau đó nứt toác. Diệp Huyền thì lùi về phía sau gần trăm trượng!
Cổ Sâm còn đang định ra tay thì lúc này, Bích Tiêu đã ngăn hắn ta lại.
Cổ Sâm nhìn nàng: “Bích Tiêu tộc trưởng, ngươi có ý gì?”
Bích Tiêu thở dài một hơi.
Mấy người Cổ Sâm không biết chuyện ở Dị thế giới, như vậy cũng có nghĩa là ở Trụ Nguyên Giới này trừ nàng ra, không một ai biết thân phận của Diệp Huyền.
Nàng biết, chắc chắn không được động vào Diệp Huyền, bằng không sẽ có chuyện lớn!
Bích Tiêu nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, chuyện này dừng lại tại đây được không?”
“Dừng lại?”
Cổ Sâm ở bên cạnh nhìn Bích Tiêu bằng ánh mắt lạnh lùng: “Bích Tiêu tộc trưởng, ngươi đang đùa đấy hả? Người này đã giết rất nhiều người của Cổ Tinh tộc chúng ta, hơn nữa còn dám nói muốn hủy diệt Cổ Tinh tộc, thế mà ngươi lại bảo dừng lại? Hơn nữa, vừa rồi người này còn giết Thần Thanh ngay trước mặt ngươi đấy, Thần Thanh là thiếu tộc trưởng của Thần Hoang tộc các ngươi, chẳng lẽ Bích Tiêu tộc trưởng cứ bỏ qua như vậy hay sao?”
Tất cả mọi người đều nhìn Bích Tiêu.
Thạch Biên – tộc trưởng Thạch tộc cũng trầm giọng nói: “Bích Tiêu tộc trưởng, rốt cuộc người này là ai?”
Mọi người đều không ngốc, đương nhiên bọn họ biết Diệp Huyền không đơn giản. dẫu sao thì hắn cũng chỉ là người phá vòng, nhưng người phá vòng này lại có thể giết cả người vẽ vòng! Không những thế, hắn còn có thể ngang cơ với Cổ Sâm, đây chắc chắn không phải điều mà người bình thường có thể làm được!
Bích Tiêu nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt nàng phức tạp. Nàng đang định lên tiếng thì lúc này, Cổ Sâm đột nhiên gằn giọng nói: “Lão phu mặc kệ hắn là ai, hôm nay hắn bắt buộc phải chết!”
Dứt lời, hắn ta không thèm quan tâm đến Bích Tiêu nữa mà lập tức xông lên phía trước và đánh một quyền vào Diệp Huyền.
Vụt!
Một quyền của hắn ta xuất hiện, đánh tan cả thời không trước mặt Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền đột nhiên nhắm mắt lại. Ngay sau đó, Thanh Huyền Kiếm biến thành một đường kiếm quang và nhập vào trán hắn.
Nhân kiếm hợp nhất!
Nhân kiếm hợp nhất lần này không còn giống như trước kia, dẫu sao thì hiện giờ cảnh giới của hắn cũng khác xa ngày xưa mà!
Khi Thanh Huyền Kiếm đi vào cơ thể Diệp Huyền…
Uỳnh!
Một luồng khí tức to lớn đột nhiên bùng nổ từ cơ thể Diệp Huyền!
Lúc này, Diệp Huyền mở mắt, chém kiếm xuống.
Uỳnh!
Đạo ấn kia lập tức bị Diệp Huyền đánh tan. Ngay sau đó, hắn đột nhiên biến mất. Ở phía xa xa, Cổ Sâm híp mắt lại, hắn ta đẩy tay phải xuống, sau đó phất lên: “Đại La Thiên Thủ!”
Dứt lời, thời không trước mặt hắn ta đột nhiên nứt vỡ, một bàn tay cực lớn thò ra, sau đó vỗ mạnh xuống.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền bay ngược về phía sau cả trăm trượng. Thế nhưng ngay sau đó, Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn đột nhiên biến mất.
Vụt!
Bàn tay to lớn kia đã bị một đường kiếm quang cắt đứt, kiếm chém thẳng về phía Cổ Sâm!
Đôi đồng tử của Cổ Sâm co lại, hắn ta chắp hai tay lại, trước mặt xuất hiện một cái khiên phù văn thần bí. Trên khiên phù văn là vô số lưu quang!
Kiếm tới.
Uỳnh!
Khiên phù văn rung lên rồi vỡ tan!
Đôi đồng tử của Cổ Sâm co lại, lúc này hắn ta hoảng loạn!
Hắn ta không ngờ kiếm của Diệp Huyền lại có thể mạnh đến mức độ này. Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, một dây leo cuốn lấy Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền!
Bích Tiêu ra tay rồi!
Dây leo kia ngăn chặn Thanh Huyền Kiếm xong lại rời đi ngay, mà lúc này Cổ Sâm cũng đã lùi đi vài trăm trượng!
Diệp Huyền quay đầu nhìn Bích Tiêu, Bích Tiêu trầm giọng nói: “Diệp…”
Nàng còn chưa dứt lời thì một thanh kiếm đã bay thẳng tới.
Vẻ mặt Bích Tiêu thay đổi, nàng xòe tay phải ra, một cái khiên chắn ngay trước mặt nàng.
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm đâm lên khiên, cái khiên rung chuyển. Ngay sau đó, cái khiên nứt vỡ, kiếm định đâm thẳng vào người nàng!
Vẻ mặt Bích Tiêu thay đổi, nàng nhón mũi chân, sau đó lùi lại hàng trăm trượng, tránh được đường kiếm kia của Diệp Huyền!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt mấy người Thạch Biên bèn trở nên nghiêm trọng!
Thiếu niên này có thể phá vỡ được cả Thần Hoang cổ thụ, đó là một chí bảo siêu cấp đấy!
Thanh kiếm này là kiếm gì thế không biết?
Sau khi dừng lại, Bích Tiêu vội vàng nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, đây là một hiểu lầm, chúng ta sẽ cho Diệp công tử…”
Nàng còn chưa dứt lời thì một thanh kiếm nữa lại chém tới!
Vẻ mặt Bích Tiêu tái mét, nàng xông lên trước, búng ngón tay, trên đầu ngón tay nàng là lục quang ẩn hiện.
Thần lực của Thần Hoang cổ thụ!
Hết chương 3777.



Bạn cần đăng nhập để bình luận