Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3174: Kiếm Si

Bạch Y lắc đầu: "Đương nhiên không phải, Đăng Thiên cảnh, cho dù là ở Chư Thiên thành thì cũng là siêu cấp cường giả! Có thể nói, trong toàn bộ Chư Thiên thành, Đăng Thiên cảnh không vượt quá hai mươi người!"

Vẻ mặt Diệp Huyền hơi thả lỏng: "Cũng may, không dễ dàng gì ta mới đạt tới Đăng Thiên cảnh, nếu Đăng Thiên cảnh giống như bắp cải trắng ở Chư Thiên thành, vậy thì còn chơi cái khỉ gì nữa..."

Bạch Y nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt có chút kỳ quái!

Không dễ dàng gì?

Ngươi không dễ dàng gì mới đạt tới Đăng Thiên cảnh?

Con mẹ nó!

Rõ ràng ngươi không làm gì cả cũng đã đạt tới Đăng Thiên cảnh rồi!

Nghĩ đến đây, Bạch Y cũng cười khổ trong lòng.

Bạch Y chắn ngay trước mặt Diệp Huyền.

Hắc bào nữ tử nhìn Diệp Huyền, cười nói: "Diệp thiếu, ngươi sợ là không thể đi đến Chư Thiên thành được nữa đâu!"

Tặng quan tài!

Đó chính là hắc bào nữ tử đã từng xuất hiện lúc trước, nàng ta cầm một sợi xích màu đỏ như máu trong tay.

Lúc này nàng tự hỏi có phải Đăng Thiên cảnh đặc biệt được thiết lập cho vị thiếu chủ này hay không...

Ở phía xa, hắc bào nữ tử xòe lòng bàn tay ra, sợi xích màu đỏ như máu trong tay bắn ra như tia chớp.

Bọn họ phải mất hơn một trăm vạn năm tu luyện mới có thể đạt tới Hư Vô cảnh, mà thiếu chủ này thì hay rồi, từ Diệt Thần lập tức đạt tới Đăng Thiên cảnh!

Khóe miệng Bạch Y chợt nổi một tia giễu cợt: "Chỉ dựa vào ngươi?"

Đúng lúc này đột nhiên có biến, chỉ thấy không gian ở phía xa đột nhiên nổ tung, sau đó, một cỗ quan tài màu đen xông ra ngoài, sau đó lập tức rơi thẳng xuống trước mặt Diệp Huyền.

Người cũng như cảnh, thực sự là một bước thăng thiên!

Phía xa có một nữ tử lặng lẽ xuất hiện.

Một luồng ánh sáng trắng và luồng ánh sáng màu đỏ như máu nổ tung!

Sự thay đổi đột ngột khiến cho Kiếm Minh và đám người Bạch Y trong sân đều phải biến sắc!

Hai nữ tử liên tục lui về sau!

Vừa dứt lời, nàng đột nhiên hóa thành một đóa sen trắng rồi biến mất tại chỗ.

Rầm rầm!

Ầm ầm!

Một luồng ánh sáng trắng tỏa ra từ đóa sen trắng, bao phủ lấy Bạch Y.

Đó chính là hắc bào nữ tử!

Bạch Y khẽ cau mày, nàng giậm nhẹ chân phải, một đóa sen trắng nổi lên từ dưới chân nàng.

Ầm ầm!

Sau khi Bạch Y dừng lại, đang muốn ra tay một lần nữa, mà đúng lúc này, hắc bào nữ tử ở phía xa đột nhiên biến mất tại chỗ!

Con mẹ nó chứ!

Diệp Huyền có chút cạn lời khi nhìn thấy cảnh này.

Phía trên tinh không, một vòng xoáy màu đen khổng lồ đột nhiên xuất hiện, sau đó có rất nhiều luồng khí tức cường đại cuốn ra ngoài từ trong vòng xoáy màu đen.

Ầm!

Sau khi hắc bào nữ tử dừng lại, nàng ta đang muốn ra tay một lần nữa, nhưng đúng lúc này, xung quanh nàng ta đã xuất hiện hơn mười mấy vị kiếm tu!

Hắc bào nữ tử nhìn xung quanh rồi cười lạnh: "Ỷ đông hiếp yếu sao?"

Nói xong, nàng ta xòe lòng bàn tay ra, một tấm lệnh bài màu đen đột nhiên bay lên trời.

Mà đúng lúc này, một sợi xích màu đỏ như máu lặng lẽ đi đến trước mặt nàng!

Làm khuấy động cả tinh không, một bóng người liên tục lui về sau!

Ầm ầm!

Ánh sáng trắng xung quanh Bạch Y lập tức bị nứt ra, nàng liên tục lui về sau hàng chục trượng, nhưng sau đó, rất nhiều đóa sen trắng đột nhiên xuất hiện xung quanh, rồi nổ tung!

Đây là muốn gọi người đến đánh mình à!

Trương Văn Tú bên cạnh hắn đột nhiên nói: "Ra tay không?"

Diệp Huyền lắc đầu.

Trương Văn Tú chớp mắt: "Giả heo ăn thịt hổ sao?"

Diệp Huyền cười nói: "Đúng vậy!"

Thực ra bây giờ hắn muốn giết hắc bào nữ tử kia thì chỉ dễ như trở bàn tay thôi!

Nhưng hắn không muốn!

Bởi vì bây giờ xem ra Diệp Lăng Thiên nhất định sẽ không nói cho phụ thân của Diệp Thần biết là hắn đã đạt tới Đăng Thiên cảnh!

Càng sẽ không nói cho đối phương biết về chuyện của đại ca!

Ngô Giang sững sờ một chút, sau đó vội vàng nói: "Giết!"

Nữ tử quay đầu nhìn Ngô Giang: "Còn chưa ra tay sao?"

Đầu của nữ tử lập tức nứt ra, máu bắn tung tóe!

Xoẹt!

Nữ tử đột nhiên nắm lấy chuôi kiếm, rồi đâm mạnh một nhát.

Một bước của nàng băng qua vạn trượng, chớp mắt cái đã đi đến trước mặt hắc bào nữ tử, hắc bào nữ tử nhìn chằm chằm vào nữ tử: "Hư Vô cảnh đỉnh phong!"

Lúc này, trong vòng xoáy màu đen đột nhiên xuất hiện mấy chục người!

Những người này thấp nhất cũng là Vô Biên cảnh!

Bạch Y khẽ cau mày khi nhìn thấy cảnh này, thế lực này không đơn giản!

Xa xa, hắc bào nữ tử cười lạnh: "So xem ai nhiều người hơn sao? Ngươi..."

Đúng lúc này, trong tinh không ở phía xa đột nhiên vang lên một tiếng kiếm, sau đó một thanh kiếm lóe lên từ trong sân!

Trước khi mọi người kịp phản ứng, hắc bào nữ tử đã bị một thanh kiếm đâm xuyên qua giữa hai hàng lông mày!

Nàng ta hóa đá tại chỗ!

Diệp Huyền quay đầu lại nhìn, trong tinh không ở phía xa có một nữ tử chầm chậm đi tới!

Nữ tử mặc một trường bào màu nâu đơn giản, tóc dài xõa trên vai, ở eo có thắt một sợi dây màu nâu, rất đơn giản và mộc mạc!

Diệp Huyền cười lớn.

Trương Văn Tú đến gần Diệp Huyền, khóe miệng hơi nhếch lên: "Ngươi thật âm hiểm, nhưng ta thích!"

Hơn nữa hắc bào nữ tử này cũng không cần đến hắn phải tự ra tay!

Cho nên bây giờ hắn không muốn bộc lộ ra thực lực của hắn trước!

Tự phụ đến mức không thèm tự mình điều tra một chút nào!

Đúng như Diệp Lăng Thiên nói, thế lực thần bí này rất tự phụ!

Vừa dứt lời, hắn ta lập tức lao ra cùng với những kiếm tu bên cạnh.

Nữ tử cất kiếm đi, nàng quay sang nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Kiếm Si tiền bối?"

Nữ tử gật đầu, nàng đánh giá nhìn Diệp Huyền, sau đó lắc đầu: "Cảnh giới không ổn định."
Bạn cần đăng nhập để bình luận