Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3381. Cơ hội lên tiếng cũng không có



Chương 3381. Cơ hội lên tiếng cũng không có




Bạch phát lão giả rời đi, hắn ta cười toe toét.
Thực ra, trước khi gặp nữ tử váy trắng hắn ta vẫn còn đang tự mãn.
Bởi lẽ trong vũ trụ hiện có, hắn ta gần như không có đối thủ.
Sau khi gặp nữ tử váy trắng, hắn ta lại “thanh lọc” chính mình!
Hiện giờ tâm cảnh của hắn ta đã có sự thay đổi kinh thiên động địa!
Hắn ta có cơ hội vươn lên một tầm cao mới!
Hôm nay hắn ta như được sống lại!
Ở phía xa xa, có vẻ như Vũ Tôn nhớ ra điều gì đó, hắn ta bỗng nhìn về phía nữ tử váy trắng và cứ nhìn chằm chằm như vậy, ngay sau đó, khi bình tĩnh lại, hắn ta đã nhận ra sự bất phàm của đối phương!
Mặc dù chỉ là một phân thân, nhưng nữ tử trước mắt cho hắn ta cảm giác như vũ trụ to lớn vậy, thâm sâu khó lường!
Nàng còn mạnh hơn cả Thần Đế?
Lúc ý nghĩ này xuất hiện trong đầu hắn ta, hắn ta lập tức thấy hoảng loạn!
Có thể không?
Thế nhưng nếu nàng không mạnh bằng Thần Đế thì sao Thần Đế phải kính trọng nàng như vậy?
Dần dần, sắc mặt Vũ Tôn trở nên khó coi vô cùng.
Bởi lẽ lí trí nói cho hắn ta rằng, nữ tử trước mắt chắc chắn mạnh hơn bạch phát lão giả!
Đúng lúc ấy, một luồng uy áp cực lớn đột nhiên cuộn trào xuống từ nền trời.
Cường giả Cổ Thần cảnh!
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn. Trên nền trời, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện!
Cường giả của Ngạc tộc đến rồi!
Có điều không phải bản thể!
Chỉ là hư ảnh!
Trên bầu trời, cường giả Cổ Thần cảnh của Ngạc tộc nhìn Thanh Nhi phía dưới: “Các hạ hành sự tuyệt tình quá đấy!”
Nữ tử váy trắng nhìn cường giả Cổ Thần cảnh: “Ngươi là ai?”
Hư ảnh kia nói: “Ngạc Lân, đại trưởng lão của Ngạc tộc!”
Nữ tử váy trắng gật đầu: “Ngạc tộc ở đâu?”
Đây mới là điều nàng muốn hỏi!
Hư ảnh nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng, hắn ta cười lạnh lùng: “Sao nào, ngươi định hủy diệt Ngạc tộc chúng ta à?”
Nữ tử váy trắng nói: “Chỉ hướng đi?”
Hư ảnh bèn chỉ về phía bên phải: “Linh Võ thành, cách đây trăm vạn dặm!”
Nữ tử váy trắng xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay nàng: “Đi!”
Dứt lời, Thanh Huyền Kiếm bèn bay đi!
Trên bầu trời Linh Võ thành, Thanh Huyền Kiếm lao thẳng xuống!
Vụt!
Kiếm lao xuống khiến cả Linh Võ thành bị diệt trừ!
Mà lúc ấy, Thanh Huyền Kiếm cũng hấp thụ gần trăm vạn linh hồn!
Hư ảnh đứng cách Thanh Nhi không xa đột nhiên quay đầu. Ngay sau đó, ánh mắt hắn ta tràn ngập vẻ khó tin: “Ngươi…”
Lúc này hắn ta cũng đang biến mất với tốc độ bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được!
Bởi lẽ bản thể của hắn ta không còn nữa!
Ở một bên khác, đôi mắt Vũ Tôn cũng tràn ngập vẻ khó tin: “Chuyện này…”
Khoảnh khắc ấy, hắn ta thấy sợ hãi vô cùng!
Nữ nhân này thực sự có thể hủy diệt Ngạc tộc chỉ với một đường kiếm!
Khoảnh khắc ấy, hắn ta đã tin bạch phát lão giả kia là Thần Đế! Hắn ta cũng tin nữ nhân này còn kinh khủng hơn cả Thần Đế!
Sở dĩ nữ nhân này có thể tồn tại tại nhân gian là bởi nàng còn mạnh hơn cả chí tôn, vũ trụ pháp tắc không thể trói buộc được nàng!
Thần Chi Mộ Địa toi đời rồi!
Sắc mặt Vũ Tôn tái nhợt!
Thanh Nhi liếc nhìn hư ảnh kia, nàng xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Khí tức của Thanh Huyền Kiếm bắt đầu bành trướng điên cuồng.
Mới vừa rồi, nàng đã hấp thụ mười mấy linh hồn của cường giả Cổ Thần cảnh, còn cường giả dưới Cổ Thần cảnh thì nhiều không kể xiết!
Hời to rồi!
Hư ảnh cường giả của Ngạc tộc kia nhìn chằm chằm Thanh Nhi, sắc mặt hắn ta dữ tợn vô cùng: “Ngươi hủy diệt Ngạc tộc của chúng ta, hành vi này của ngươi chắc chắn sẽ bị trời phạt!”
Lúc này, Vũ Tôn ở một bên đột nhiên nói: “Trời cũng không phạt nổi nàng ta đâu!”
Kiểu cường giả như thế này đã vượt ngoài chí cao vũ trụ pháp tắc, sao trời có thể phạt nàng được?
Nữ tử váy trắng kéo tay Diệp Huyền, nàng quay người đi về phía xa xa.
Hư ảnh cường giả Ngạc tộc đột nhiên gào lên: “Ta nguyền rủa ngươi không được chết tử tế!”
Thanh Nhi đột nhiên dừng bước, nàng quay đầu nhìn hư ảnh, sau đó nói: “Nguyền rủa mà có tác dụng thì chúng ta còn tu đạo làm gì?”
Mọi người: “…”
Hư ảnh cường giả Ngạc tộc kia còn đang định nói gì đó thì Thanh Nhi đã phất tay, hắn ta bèn hóa thành hư vô!
Ngạc tộc đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian!
Thanh Nhi quay đầu nhìn Vũ Tôn rồi đột nhiên phất tay áo.
Uỳnh!
Mấy người Vũ Tôn lập tức bị diệt trừ!
Miểu sát ngay lập tức!
Đến cơ hội lên tiếng cũng không có!
Thanh Nhi kéo Diệp Huyền đi về phía xa xa. Trên đường đi, nàng đột nhiên nói: “Có phải ngươi thắc mắc vì sao ta lại xuất hiện ở nơi này đúng không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Thanh Nhi nói: “Lão đầu ban nãy ấy, nếu ngươi không đến thì ta đã giết hắn ta rồi!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao?”
Thanh Nhi nói: “Hắn ta là người đã bước một chân ra khỏi vũ trụ này, sẽ uy hiếp lớn đến ngươi!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Thế nên ngươi muốn giết hắn ta?”
Thanh Nhi nhìn Diệp Huyền: “Đúng vậy!”
Hết chương 3381.



Bạn cần đăng nhập để bình luận