Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3857. Ta lừa ngươi đấy!



Chương 3857. Ta lừa ngươi đấy!




Ở phía xa xa, bạch y nam tử đột nhiên nói: “Xem ra ngươi muốn nhúng tay vào chuyện này rồi!”
Diệp Huyền nhìn bạch y nam tử, hắn mỉm cười: “Đây là huynh đệ đồng môn của ta đấy, thế mà các ngươi lại bảo ta bỏ mặc hắn ta, vậy sao được, trừ phi các ngươi thêm tiền!”
Nghe Diệp Huyền nói vậy, nghịch hành giả vốn đang cảm động bỗng hóa đá, hắn ta kéo tay áo Diệp Huyền: “Diệp huynh… ngươi đừng như vậy, ta thấy hơi sợ đó!”
Hắn ta thực sự thấy sợ!
Nếu như Diệp Huyền bỏ mặc hắn ta thì chắc chắn hắn ta sẽ chết!
Một mình hắn ta không đọ được với ba người này đâu!
Ở phía xa xa, bạch y nam tử nhìn Diệp Huyền. Một lát sau, hắn ta nói: “Thêm tiền là không thể nào rồi, có điều tí nữa ta sẽ chôn các ngươi chung với nhau!”
Dứt lời…
Hắn ta kéo căng cung, mũi tên bắn ra!
Tên đi đến đâu là thời không nơi ấy rực cháy, sau đó sụp đổ nhanh chóng!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền híp mắt lại, trong mắt hắn là vẻ nghiêm trọng. Hắn đẩy nhẹ ngón tay cái, kiếm trong vỏ bèn bay ra.
Lúc này hắn đã sử dụng huyết mạch chi lực. Thế nên thế trong thanh kiếm này không những bao gồm kiếm thế và khí thế mà còn có cả huyết mạch chi lực.
Huyết kiếm đi đến đâu là thời không sụp đổ, hóa thành hư vô đến đấy!
Uỳnh!
Mũi tên màu vàng kim kia lập tức bị chặn lại. Mà lúc này, một cây trường thương đã lao thẳng xuống từ đỉnh đầu Diệp Huyền. Đúng lúc cây trường thương chỉ còn cách đầu Diệp Huyền khoảng mười mấy thước thì một luồng sức mạnh thần bí bỗng bao trùm lấy cây trường thương. Ngay sau đó, trường thương biến mất ngay tại chỗ. Khi nó xuất hiện trở lại thì đã ở trên đỉnh đầu tử y nữ tử. Không chỉ có vậy, sức mạnh ẩn chứa bên trong nó còn mạnh hơn vài chục lần.
Tử y nữ tử nhíu mày, nàng xòe tay ra, sau đó đẩy nhẹ lên trên. Chỉ trong chốc lát, một luồng sức mạnh vô hình chặn đứng cây trường thương kia. Thế nhưng thời không trên đỉnh đầu nàng lại lõm xuống, trông như một cái lòng chảo, kinh hãi vô cùng.
Lúc này, nghịch hành giả đột nhiên ấn tay phải xuống.
Uỳnh!
Cây trường thương trên đỉnh đầu tử y nữ tử đột nhiên rung chuyển, một luồng sức mạnh to lớn xoẹt qua trường thương, lao thẳng xuống.
Uỳnh uỳnh!
Không gian xung quanh tử y nữ tử lập tức biến thành một lốc xoáy quỷ dị. Có điều đúng lúc đó, tử y nữ tử hất tay phải, một quầng sáng màu tím bao phủ lấy nàng. Trong quầng sáng màu tím ấy, nàng không bị làm sao cả! Không những thế, nghịch hành chi lực của nghịch hành giả còn tan biến khi tiếp xúc với quầng sáng màu tím!
Trông thấy cảnh tượng ấy, nghịch hành giả không khỏi nhíu mày, hắn ta siết tay phải.
Đúng lúc đó, tử y nữ tử túm tay về phía trước, nàng túm thẳng lấy cây trường thương. Ngay sau đó, nàng biến mất.
Vụt!
Gần như cùng lúc đó, thời không trước mặt nghịch hành giả đột nhiên nứt ra, một cây trường thương xé gió bay tới, sau đó nhắm thẳng vào trán nghịch hành giả với tốc độ cực nhanh.
Vẻ mặt nghịch hành giả vẫn bình tĩnh, hắn ta siết chặt tay phải thành quyền, sau đó đánh một quyền ra. Trên quyền của hắn ta có nghịch hành chi lực đang sôi trào. Chỉ trong chốc lát, hắn ta và tử y nữ tử đã hoán đổi vị trí!
Nghịch hành thời không!
Uỳnh!
Trên mũi thương, một mảng tử quang bỗng bùng nổ.
Rầm rầm!
Chỉ trong chốc lát, cả tinh không như sôi trào, vô số tinh quang bị hủy diệt!
Mà lúc này, nghịch hành giả đã hóa thành vô số tàn ảnh và lùi về phía sau. Khi hắn ta dừng lại, vô số tàn ảnh trở về cơ thể hắn ta, còn tử y nữ tử thì lùi đi hàng vạn trượng!
Tử y nữ tử nhìn nghịch hành giả phía xa xa, ngay sau đó nàng biến mất!
Nghịch hành giả bước lên phía trước một bước, sau một bước này hắn ta cũng biến mất luôn. Chỉ trong chốc lát, vô số tàn ảnh xuất hiện trong thời không đó!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền thu hồi ánh mắt. Hắn nhìn bạch y nam tử trước mặt, nếu một đấu một thì nghịch hành giả hoàn toàn không thua kém gì tử y nữ tử. Đương nhiên, hắn cũng không thua kém gì bach y nam tử, có điều vấn đề là hiện giờ đang luận võ không công bằng, giờ đang là ba đánh hai!
Điều này đúng bất lợi với hắn và nghịch hành giả!
Ở phía xa xa, bạch y nam tử đột nhiên lấy một mũi tên màu đen ra. Mà đúng lúc đó, Diệp Huyền cũng đẩy ngón tay cái, một thanh phi kiếm bay ra.
Đương nhiên hắn sẽ không đứng yên đó đợi đối phương ra tay. Điểm yếu lớn nhất của cung thủ là gì? Là sợ người ta lại gần mình!
Hắn phải ra tay trước để chiếm ưu thế!
Tuy nhiên, đường kiếm này của hắn lại đâm vào không khí!
Bởi lẽ khi Thanh Huyền Kiếm chém đến trước mặt bạch y nam tử, bạch y nam tử bước lên phía trước một bước. Mà cũng bởi một bước đó nên kiếm của Diệp Huyền mới đâm vào khoảng không!
Không những thế, một mũi tên màu đen còn lao tới trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền khẽ đẩy ngón cái.
Uỳnh!
Một mảng kiếm quang bỗng nhiên bùng nổ trước mặt hắn. Diệp Huyền lập tức lùi về phía sau hàng ngàn trượng, mà khi hắn còn chưa dừng lại, mũi tên màu đen kia lại tới!
Vẫn là mũi tên màu đen đó!
Diệp Huyền híp mắt, chầm chậm nhắm hai mắt lại. Lúc này, đất trời đột nhiên trở nên yên tĩnh!
Tâm tĩnh!
Trước đó khi hắn và Hắc Diêm giao thủ, hắn đã từng tiến vào trạng thái này. Mà khi xuất kiếm trong trạng thái này, uy lực sẽ mạnh hơn rất nhiều!
Tâm tĩnh, vạn vật tỏ tường!
Hết chương 3857.



Bạn cần đăng nhập để bình luận