Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3643. Ngươi muốn làm ta tức chết đúng không?



Chương 3643. Ngươi muốn làm ta tức chết đúng không?




Trong ấn tượng của hắn, người có thể ngó lơ Thanh Nhi và cha hắn chỉ có Thiên Diệp!
Nam nhân mà mộ đã mọc cỏ cao hơn cả người!
“Thiên Diệp?”
Mục Ma nhíu mày: “Người nào thế?”
Diệp Huyền cười ha ha: “Tiền bối nói đúng, mọi người phải chịu trách nhiệm với chuyện cứu rỗi vũ trụ! Có điều tiền bối này, một tòa Thánh mạch… Ha ha, ta không có ý gì khác đâu, ngươi hiểu chứ!”
Mục Ma lại nở nụ cười: “Đúng là một tiểu gia hỏa tham lam! Có điều, cũng không sao, như này đi, ta cho ngươi hai Thánh mạch, ngoài ra còn thêm ba mươi tinh khoáng cực phẩm!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Được!”
Nói đoạn, hắn bèn giơ tay trái ra.
Nụ cười trên gương mặt Mục Ma lại càng tươi hơn, hắn ta búng ngón tay, một cái nạp giới xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền liếc nhìn, trong nạp giới vừa hay có hai Thánh mạch và ba mươi tinh khoáng cực phẩm!
Diệp Huyền thu nạp giới lại, sau đó hắn tỏ vẻ “không nỡ” mà đưa Thanh Huyền Kiếm cho Mục Ma. Mục Ma không hề do dự, hắn ta cầm lấy Thanh Huyền Kiếm, khi cầm lấy Thanh Huyền Kiếm, dị biến đột nhiên xảy đến!
Chỉ trong chốc lát, Mục Ma đã tiến vào một vực thẳm thời không vô cùng vô tận!
Vẻ mặt hắn ta lập tức thay đổi, vội vàng nhìn Diệp Huyền ở bên ngoài, phẫn nộ nói: “Ngươi muốn chết hả!”
Nói đoạn, hắn ta bèn ấn tay phải xuống.
Uỳnh!
Cả vực thẳm thời không sôi sùng sục, thế nhưng luồng sức mạnh to lớn đó không thể phá vỡ vực thẳm thời không kia!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Mục Ma kinh hãi, hắn ta không có thời gian mà tức giận nữa, vội vàng sử dụng nhiều cách, nhưng dù hắn ta dùng cách gì thì cũng không có chút tác dụng nào cả!
Khoảnh khắc ấy, đôi mắt Mục Ma ánh lên vẻ sợ hãi: “Thời không này là gì đây!”
Diệp Huyền nhìn Mục Ma trong thời không: “Muốn ra ngoài thì hãy đưa nạp giới trong tay ngươi cho ta! Đừng có giở trò, ta biết ngươi có bao nhiêu bảo vật!”
Mục Ma phẫn nộ: “Ngươi đang uy hiếp ta?”
Diệp Huyền nhíu mày: “Chắc chắn là ta đang uy hiếp ngươi rồi! Tại sao ngươi phải hỏi một câu ngu xuẩn như vậy hả?”
Mục Ma: “…”
Diệp Huyền nhún vai: “Dù sao thì ta cũng không vội, ngươi cứ từ từ mà nghĩ! Có điều ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi không có nhiều thời gian đâu!”
Mục Ma nhìn chằm chằm Diệp Huyền, sau đó hắn ta siết chặt hai tay lại. Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh hắn ta cuộn trào, vực thẳm thời không thần bí kia cuộn lên như những làn sóng!
Diệp Huyền liếc nhìn Mục Ma, không thể không nói cái tên này cũng lợi hại đấy chứ!
Mặc dù Mục Ma không biến thái như Cổ Sầu, thế nhưng đối phương có thể làm lay chuyển vực thẳm thời không thì cũng cực kì không đơn giản rồi. Ít nhất thì hiện giờ hắn vẫn không thể đánh lại hắn ta.
Lúc này, cơ thể Mục Ma đang tan biến từng chút một!
Cảm nhận được điều ấy, vẻ mặt hắn ta lập tức thay đổi!
Hắn ta không ngờ nhục thân của mình lại không chống lại được với vực thẳm thời không này!
Không nghĩ ngợi nhiều nữa, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Ngươi cấu kết với Ác tộc!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Lão đầu này, ta nhắc nhở ngươi thêm lần nữa, với tốc độ hiện giờ của ngươi, cùng lắm nửa canh giờ nữa nhục thân của ngươi sẽ biến mất. Không chỉ nhục thân biến mất, linh hồn của ngươi cũng sẽ bị trọng thương! Tới khi ấy, dù ngươi có ra ngoài thì thực lực cũng sẽ giảm sút nhiều đấy!”
Mục Ma nhìn chằm chằm hắn: “Ngươi thả ta ra đi đã!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta không đánh lại được ngươi, ra ngoài rồi ngươi sẽ đưa bảo vật cho ta sao?”
Mục Ma gằn giọng nói: “Nếu như ta đưa bảo vật cho ngươi thì ngươi sẽ thả ta ra ngoài sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Lão đầu, ngươi phải nhìn cho rõ, ta là kiếm tu! Ta đường đường là Diệp đại lừa… Diệp đại kiếm tiên, ta sẽ làm ra những chuyện như thế sao?”
Kiếm tu!
Vẻ mặt Mục Ma có hơi khó coi.
Diệp Huyền lại nói: “Nếu như ngươi không tin thì ta có thể thề, thề trên danh nghĩa của cha ta! Nếu như ta nuốt lời thì cha ta sẽ bị chém chết!”
Mục Ma nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng: “Thề trên danh nghĩa chính ngươi đi!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Nếu như ta nuốt lời thì ta sẽ bị vạn kiếm xuyên tim, vĩnh viễn không thể luân hồi!”
Mặc dù hắn không phải đệ nhất nhân dưới tam kiếm, song cũng chỉ có tam kiếm mới có thể giết hắn thôi!
Tam kiếm là những người như thế nào chứ?
Một người là muội muội hắn, một người là cha hắn, một người là đại ca hắn…
Mục Ma nhìn chằm chằm Diệp Huyền, hắn ta còn muốn nói gì đó song Diệp Huyền lại đột nhiên gào lên: “Ngươi đừng có mà được nước lấn tới, cùng lắm thì lão tử chẳng cần gì sất!”
Mục Ma trầm mặc một hồi rồi xòe tay ra, một cái nạp giới xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta. Bên trong nạp giới có bốn mươi bảy Thánh mạch cùng hàng trăm tinh khoáng cực phẩm!
Mục Ma nhìn Diệp Huyền: “Cầm lấy đi!”
Diệp Huyền liếc nhìn Mục Ma, hắn sử dụng tâm niệm, nạp giới nhanh chóng bay ra khỏi vực thẳm thời không.
Diệp Huyền cất nạp giới đi, sau đó quay người rời đi!
Bên trong vực thẳm thời không, Mục Ma gào lên phẫn nộ: “Tiểu tử, ngươi định nuốt lời sao?”
Diệp Huyền quay người nhìn hắn ta: “Đúng vậy!”
Vẻ mặt Mục Ma hung tợn: “Ngươi đã thề rồi đấy!”
Diệp Huyền gật đầu: “Không sao, cứ để ta bị vạn kiếm xuyên tim đi!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người và biến mất.
Mục Ma sững sờ, ngay sau đó hắn ta gào lên: “Kiếm tu vô liêm sỉ! Nói mà không giữ lời!”
Tiếng nói của hắn ta vang dội như sấm.
Còn Diệp Huyền thì chẳng thèm quan tâm đến đối phương, hắn biến mất nơi cuối chân trời.
Hết chương 3643.



Bạn cần đăng nhập để bình luận