Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1356: Át chủ bài lớn nhất

Trần Thiên không có để ý An Lan Tú, hắn ta phóng thẳng tới chỗ Diệp Huyền!

So với An Lan Tú, hắn ta muốn nhanh chóng giải quyết Diệp Huyền hơn!

Bởi vì Diệp Huyền này mang tới cho hắn ta quá nhiều bất ngờ!

Ngay lúc Trần Thiên mới xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Huyền, một nam tử đột nhiên cản trước mặt Diệp Huyền!

Mạc Tà!

Mạc Tà nhìn Trần Thiên trên đỉnh đầu, hắn ta đột nhiên gầm lên giận dữ, cả người trực tiếp vọt tới chỗ đối phương, mà trong lúc hắn ta lao tới, phía sau lưng hắn ta xuất hiện hư ảnh một lão giả cực lớn, hư ảnh này càng ngưng thực thì càng mạnh mẽ hơn trước đây.

Hiển nhiên, trong khoảng thời gian này, thực lực của Mạc Tà cũng tăng lên thật nhiều!

Không trung, Trần Thiên nhìn Mạc Tà, hắn ta đá một cước xuống!

Người này, chính là Tiểu Thất!

Một sợi kiếm quang từ chỗ mũi kiếm của Tiểu Thất bắn ra.

Ầm ầm!

Vù!

Trần Thiên trực tiếp nhìn Diệp Huyền phía dưới, hắn ta đang định xuất thủ lần nữa thì một đạo kiếm quang đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn ta, một kiếm này tốc độ nhanh hơn kình lôi.

Nơi xa, Trần Thiên mặt không cảm xúc, ngay khi đạo kiếm khí đó sắp chém vào người của hắn ta thì thân thể của hắn ta đột nhiên mờ đi, ngay sau đó, đạo kiếm khí đó trực tiếp biến mất một cách quỷ dị, không thấy gì nữa!

Ầm!

Vù!

Trần Thiên nhíu mày, quay người đấm ra một quyền!

Hư ảnh đó nổ ra trong nháy mắt, cả người Mạc Tà trực tiếp rơi từ không trung xuống, trong quá trình rơi xuống, nhục thân của hắn ta tầng tầng rạn nứt, máu tươi bắn ra.

Tiểu Thất lui khoảng mấy ngàn trượng mới dừng lại, nhưng mà nàng vừa mới dừng lại thì hai tay đã giơ kiếm qua đầu, nhìn chằm chằm Trần Thiên nơi xa, bỗng nhiên vung một kiếm xuống: "Phá Thiên Nhất kiếm!"

Vừa dứt lời, thân thể nàng tựa như một vệt ánh sáng trực tiếp biến mất!

Chỗ quyền kiếm giao hội, một luồng sức mạnh to lớn bỗng nhiên bộc phát ra, một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn từ trong tinh không liên tục lùi nhanh lại.

Vù vù vù vù!

Tinh không xé rách, một kiếm này như tên, có thể một kiếm phá trời!

Một bên khác, sắc mặt Tiểu Thất đột nhiên biến đổi, nàng xoay người: "Sát Na Nhất Kiếm!"

Một bóng người từ bên trong tinh không liên tục lùi nhanh lại!

Lúc này, mảnh không gian bị kiếm quang bao trùm đó đột nhiên nổ bể ra!

Trong mảnh không gian đen ngòm, Trần Thiên đi ra, hắn ta nhìn chằm chằm Tiểu Thất, trên mặt hắn ta có ba đạo vết kiếm!

Sát Na!

Mạc Tà mặc dù bị thương tương đối nặng, nhưng cũng may có suối sinh mệnh, bởi vậy cũng không nguy hiểm đến tính mạng!

Trước mặt nàng, không gian đột nhiên bị mấy đạo kiếm quang giăng khắp nơi xé rách, không đến nửa hơi thở, mảnh không gian này trực tiếp bị hơn ngàn đạo kiếm quang xé rách, những kiếm quang này gần như xuất hiện cùng một lúc!

Nói cách khác, bọn họ phải ngăn cản Trần Thiên nửa canh giờ!

Nửa canh giờ!

Tiểu Thất nhìn thoáng qua Diệp Huyền phía dưới: "Hắn còn cần nửa canh giờ!"

Thật ra thì không phải một kiếm sát na mà là thiên kiếm sát na, trong một chớp mắt, thiên kiếm hiện ra.

Giờ phút này, hắn ta không thể không thừa nhận, mặc dù thực lực tổng hợp của Tứ Duy vũ trụ kém xa tít tắp Ngũ Duy, nhưng rất nhiều người trong Tứ Duy vũ trụ này vẫn vô cùng ưu tú!

Cho dù là Diệp Huyền vừa rồi hay là ba người vừa mới xuất hiện này, dù là ở Ngũ Duy vũ trụ thì cũng thuộc mấy hạng đầu! Đặc biệt là nữ hài trước mắt này, kiếm đạo mạnh vượt qua dự tính của hắn ta!

Lúc này, Tiểu Thất và Mạc Tà còn có An Lan Tú đều đi tới bên cạnh Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Vừa dứt lời, từng đạo kiếm khí đột nhiên xuất hiện ở sau lưng nàng, những kiếm khí này trong chớp mắt hợp thành một đạo kiếm thuẫn chống đỡ ở sau lưng nàng, rất nhanh, nàng ngừng lại, nhưng khóe miệng lại tràn ra một vệt máu tươi.

Tiểu Thất đột nhiên hai tay cầm kiếm dựng thẳng giữa lông mày: "Hộ!"

Chính là Tiểu Thất!

Nơi xa, Trần Thiên nhìn ba người Tiểu Thất một chút: "Nên kết thúc!"

Sau một khắc, hắn ta đột nhiên biến mất.

Thấy thế, sắc mặt của ba người Tiểu Thất lập tức biến đổi, ba người đang định xuất thủ, mà đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt ba người bọn họ.

Nhìn thấy Diệp Huyền, ba người sửng sốt, đột phá?

Rất nhanh, sắc mặt ba người trầm xuống.

Bởi vì Diệp Huyền cũng không đột phá!

Không chỉ có như thế, khí tức quanh người hắn còn cực kỳ lộn xộn, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.

Diệp Huyền nhìn chằm chằm Trần Thiên xông tới trước mặt, hắn xòe lòng bàn tay đột ra, một sợi kiếm khí đột nhiên theo cánh tay hắn bay đến trong lòng bàn tay của hắn.

Khi nhìn thấy sợi kiếm khí này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều thay đổi sắc mặt!

Trần Thiên đó trực tiếp ngừng lại, hắn ta điên cuồng lùi nhanh lại gần vạn trượng!

Trần Thiên nhìn chằm chằm sợi kiếm khí trong tay Diệp Huyền, trong mắt tràn đầy kiêng kị!

Diệp Huyền hít sâu một hơi.

Đây là một trong số ba sợi kiếm khí nữ tử váy trắng cho hắn!

Có thể nói, đây mới là con át chủ bài lớn nhất của hắn!

Hắn vẫn chưa bao giờ dùng tới!

Cho dù gặp được tình huống cực kỳ nguy hiểm thì hắn cũng không dùng!

Bởi vì hắn nghĩ nếu một ngày nào đó có thể nhìn thấy nữ tử váy trắng một lần nữa thì hắn sẽ trả lại ba sợi kiếm khí này cho nàng, đồng thời nói cho nàng biết là hắn đã trưởng thành.

Mà giờ khắc này, hắn không thể không dùng!

Hắn biết, cho dù bốn người bọn họ cùng nhau liên thủ lại cũng không đánh lại được Trần Thiên, mà nếu như hắn để cho ba người Tiểu Thất ngăn cản Trần Thiên, ba người bọn họ có thể sẽ chết!

Hắn không muốn ba người Tiểu Thất xảy ra chuyện gì!

Mà hắn càng không muốn ba người Tiểu Thất bị đánh nửa chết nửa sống, hắn lấy kiếm khí này ra là không muốn ba người Tiểu Thất xảy ra chuyện!

Trong khoảng thời gian này, muội muội đã rời khỏi, hắn không muốn lại mất đi bất kỳ bằng hữu nào nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận