Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3294: Sống quá thảm

Trưởng lão nội môn!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn lão giả đó, không thể không nói, khí tức của đối phương đúng là mạnh hơn ba người Cổ Thanh rất nhiều!

Lão giả chẳng buồn nhìn đám người kia mà trực tiếp ngồi xuống, sau đó lấy một bộ cổ tịch ra: "Võ chi đạo bắt đầu từ thời xa xưa..."

Bên dưới, mấy đệ tử ngoại môn kia vội vàng ngồi xuống nghiêm túc nghe giảng.

Diệp Huyền và Đạo Nhất cũng ngồi xuống!

Mới đầu, Diệp Huyền có hơi lơ đễnh nhưng rất nhanh hắn cũng đã bắt đầu nghiêm túc nghe giảng!

Không thể không nói, trưởng lão này giảng bài vẫn rất có trình độ đấy, đặc biệt là một vài lý niệm cơ bản về võ đạo được hắn ta nói vô cùng chi tiết.

Mấy đệ tử ngoại môn có mặt ở đó cũng nghe vô cùng nghiêm túc, vì kiểu cơ hội thế này phải ba tháng mới có một lần!

Thật ra nên nói là sắc mặt của đám đệ tử ngoại môn có mặt ở đó đều khó coi!

Sắc mặt của đám đệ tử ngoại môn càng lúc càng khó coi!

Lão giả lại chợt ngắt lời của đệ tử ngoại môn kia, vẻ mặt rất lạnh lùng: "Mấy vấn đề này đều là một vài vấn đề cơ bản, ta không muốn lãng phí quá nhiều thời gian để giải đáp!"

Trưởng lão nội môn kia không nói thêm gì nữa mà trực tiếp quay người biến mất dạng!

Lúc này, một đệ tử ngoại môn đột nhiên lên tiếng: "Trưởng lão chờ đã!"

Đám người lắc đầu.

Trước đây là một tháng một lần nhưng cùng với việc ngoại môn sa sút, cơ hội một tháng một lần ngày trước đã biến thành ba tháng một lần, sau này có khả năng còn phải lâu hơn mới có một lần!

Đối phương hoàn toàn không coi bọn họ ra gì!

Lão giả nhìn về phía đối phương, đệ tử ngoại môn kia hơi hành lễ: "Trưởng lão, đệ tử có một chuyện không hiểu, vừa rồi ngươi nói võ chi đạo quý ở thần..."

Khoảng nửa tiếng sau, đột nhiên lão giả cất cổ tịch đi rồi đứng dậy, định rời đi!

Trưởng lão nội môn này tới đây giảng bài mà cứ như đi bố thí ấy!

Một đệ tử ngoại môn trầm giọng nói: "Trưởng lão, chúng ta đều là đệ tử của Đại Linh Thần Cung cơ mà!"

Nghe thế, sắc mặt của đệ tử ngoại môn kia lập tức trở nên hơi khó coi!

Cổ Thanh nhìn về phía đối phương: "Ngươi nói đúng, chúng ta đều là người của Đại Linh Thần Cung nhưng trong Đại Linh Thần Cung cũng chia ra ngoại môn và nội môn. Hơn nữa, không chỉ ở Đại Linh Thần Cung và ở bất cứ một nơi nào trong vũ trụ cũng chỉ có cường giả mới được người tôn trọng! Các ngươi muốn có được sự tôn trọng của bọn họ thì phải vào được nội môn, chỉ có vào nội môn thì bọn họ mới tôn trọng các ngươi."

Lúc này, Cổ Thanh đột nhiên xuất hiện trong sân, liếc mắt nhìn đám người ở đó: "Biết tại sao hắn ta không tôn trọng các ngươi không?"

Cổ Thanh nhìn bọn họ: "Vì hắn ta là người nội môn, còn các ngươi là người ngoại môn! Nếu không phải có chức vụ trên người thì bọn họ hoàn toàn sẽ không tới ngoại môn giảng bài cho các ngươi đâu!"

Cổ Thanh lại nói: "Diệp Huyền, Lý Tu Nhiên và Đạo Nhất ở lại, những người khác giải tán!"

Có bao nhiêu người đã sắp tuyệt vọng rồi!

Lý Tu Nhiên đáp: "Sáu phần!"

Nghe thế, sắc mặt của đám đệ tử ngoại môn có mặt ở đó càng ngày càng khó coi hơn!

Diệp Huyền hơi chần chừ sau đó hỏi: "Gia nhập nội môn thật sự rất khó sao?"

Vào nội môn!

Cổ Thanh liếc mắt nhìn hắn rồi gật đầu: "Lát nữa ba người các ngươi đi theo ta tới Lâm Lang Các một chuyến!"

Diệp Huyền cười bảo: "Đến khi đó thử xem sao!"

Cổ Thanh gật đầu: "Không phải khó bình thường đâu!"

Vì tiến vào nội môn, độ khó thật sự quá lớn!

Nói rồi, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền.

Diệp Huyền hỏi: "Là chỉ gia nhập vào nội môn ấy hả?"

Cổ Thanh gật đầu.

Thậm chí theo quan điểm của bọn họ, đây là một chuyện hoàn toàn không có khả năng!

Cổ Thanh liếc mắt nhìn Lý Tu Nhiên và Diệp Huyền: "Có tự tin không?"

Toàn bộ sân diễn võ chỉ còn lại Cổ Thanh, Lý Tu Nhiên, Diệp Huyền và Đạo Nhất!

Nghe thế, đám đệ tử ngoại môn kia đưa mắt nhìn nhau sau đó kéo nhau giải tán.

Nghe vậy, vẻ mặt Lý Tu Nhiên hơi thay đổi: "Lâm Lang Các?"

Cổ Thanh gật đầu: "Chúng ta cầu rất lâu mới cầu được ba suất tới đó!"

Diệp Huyền đột nhiên thấy hơi tò mò: "Lâm Lang Các này là nơi thế nào vậy?"

Lý Tu Nhiên liếc mắt nhìn hắn: "Diệp huynh, ngươi... hình như không biết gì thì phải?"

Diệp Huyền cười đáp: "Mới tới lần đầu!"

Lý Tu Nhiên gật nhẹ đầu: "Lâm Lang Các này là một nơi vô cùng đặc biệt, được một vị đệ tử chân truyền ngày xưa của Đại Linh Thần Cung chúng ta sáng lập ra, mỗi năm sẽ có một lần tụ hội, có điều, chỉ có những yêu nghiệt đỉnh cấp nhất mới có tư cách tham gia. Cho dù là đệ tử nội môn cũng không phải ai cũng được tham gia hết! Chỉ có người được mời mới có thể tham gia!"

Diệp Huyền lại hỏi: "Vào trong đó làm gì?"

Lý Tu Nhiên cười bảo: "Uống trà luận đạo, kết giao với anh tài trong thiên hạ!"

Diệp Huyền gật đầu: "Hiểu rồi!"

Cổ Thanh cười nói: "Các ngươi có thể đi trải nghiệm!"

Lý Tu Nhiên hơi chần chừ sau đó nói: "Ba người chúng ta chắc chắn không có tư cách được mời rồi, trưởng lão, ngươi..."

Cổ Thanh cười đáp: "Đây là cơ hội mà chúng ta mặt dày cầu xin sư tôn của mình có được! Các ngươi phải thật quý trọng cơ hội lần này! Nếu có thể kết giao với một vài đệ tử nội môn vậy thì càng tốt!"

Trong lòng Diệp Huyền thầm thở dài.

Ngoại môn này sống cũng quá thảm rồi!

Ngoại môn!

Diệp Huyền không ngờ ngoại môn này lại sống thảm như thế!

Tuy rằng đều là người của Đại Linh Thần Cung nhưng theo quan điểm của Đại Linh Thần Cung thì ngoại môn này chẳng có lấy một chút địa vị này cả!

Cổ Thanh đột nhiên bảo: "Các ngươi đi chuẩn bị đi, sau đó đến Lâm Lang Các!"

Lý Tu Nhiên gật đầu: "Được!"

Nói rồi, hắn ta liếc mắt nhìn Diệp Huyền: "Diệp huỵnh, Đạo Nhất cô nương, lát nữa chúng ta tập trung bên ngoài sơn môn nhé!"

Diệp Huyền gật đầu: "Được!"

Lý Tu Nhiên quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận