Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1177: Có lẽ thứ này có tác dụng với hai vị

Thấy Diệp Huyền không tức giận, Tiểu Linh Nhi lập tức thở phào một hơi, sau đó nàng âm thầm chuồn đi.

Diệp Huyền nhìn mấy thanh kiếm phía trước, trong đó có kiếm của nữ tử váy trắng, Thiên Tru kiếm, kiếm của Tiểu Thất, còn có cả thanh kiếm đen kia!

Từ khi Thanh Nhi rời đi, thanh kiếm bình thường đó đã biến thành bốn thanh!

Mà lúc này, cả bốn thanh đều đang ngâm trong suối sinh mệnh. Rất rõ ràng, suối sinh mệnh có tác dụng lớn đối với chúng.

Cứ thế, thời gian trôi qua từng giây từng phút. Ngày hôm sau, cơ thể của Diệp Huyền đã có những sự thay đổi vô cùng lớn.

Lúc này, nhục thân của hắn đã đột phá cực hạn của Đăng Phong cảnh, đạt đến ngưỡng Vị Tri cảnh.

Không chỉ có vậy, hắn còn phát hiện cơ thể của mình có một công năng!

Đó chính là chữa lành!

Giờ hắn còn thiếu cảnh giới nữa thôi!

Phải tìm kiếm rồi hấp thụ mới được!

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, hắn cũng không ngờ lần này mình lại gặt hái được nhiều điều như vậy!

Đương nhiên, nếu như gặp mấy cường giả đặc biệt như Kiều Thiên Nhi thì hắn vẫn thấy hơi nguy hiểm…

Bây giờ, nhục thân của hắn đã kinh khủng hơn ngày trước rất nhiều!

Diệp Huyền gật đầu, hắn rời khỏi Giới Ngục tháp. Ở phía không xa có một nữ tử mặc váy dài màu tím đang đứng đó.

Hiện giờ nhục thân của Diệp Huyền ẩn chứa một năng lực tự chữa lành vô cùng lợi hại, chỉ cần đối phương không thể giết chết hắn thì nhục thân của hắn có thể hồi phục với một tốc độ cực kì nhanh.

Diệp Huyền quyết định lần này hắn sẽ đi tìm kiếm, tìm xong kiếm thì sẽ bắt đầu hấp thụ, tranh thủ thời gian đạt đến Đăng Phong cảnh!

Liên Thiển ở bên cạnh liếc mắt quan sát Diệp Huyền, nàng gật nhẹ đầu: “Cơ thể hiện giờ của ngươi hoàn toàn có thể đương đầu với cường giả Vị Tri cảnh. Hơn nữa ngươi mà thi triển Nhất Kiếm Vô Lượng với Lục Đạo Chân Ngôn thì sẽ không bị phản phệ nữa! Dù có bị phản phệ cũng không ảnh hưởng nhiều, hơn nữa với khả năng phục hồi của nhục thân, chút ảnh hưởng đó gần như bằng không.”

Đánh không chết!

Nếu như cảnh giới của Diệp Huyền cũng thăng cấp thì với thực lực và trang bị lúc này của hắn, giết một cường giả Vị Tri cảnh là vô cùng dễ dàng.

Tử sam nữ tử quan sát Diệp Huyền rồi khẽ gật đầu: “Cũng khá được. Đi, đưa ngươi tới một nơi!”

Nhục thân đạt đến Vị Tri cảnh!

Diệp Huyền hỏi: “Nơi nào?”

Lúc này, Liên Thiển trầm giọng nói: “Có người tìm ngươi kìa?”

Trên mặt tử sam nữ tử ấy là một tầng sương mỏng khiến hắn không nhìn rõ dung mạo của nàng!

Tử sam nữ tử lắc đầu: “Đi thôi!”

Tử sam nữ tử nhếch miệng: “Ta chỉ nói nơi đó có rất nhiều mĩ nữ chứ có nói đưa ngươi đến đó làm gì đâu, ngươi đang nghĩ gì thế?”

Diệp Huyền gật đầu.

Gương mặt Diệp Huyền lộ vẻ nghiêm túc: “Tiền bối, ta là một người chính trực!”

Mặt cây khẽ gật đầu: “Chuyện nhỏ mà thôi.”

Tử sam nữ tử mỉm cười: “Một nơi mà ngươi sẽ thích, có nhiều mĩ nữ lắm!”

Diệp Huyền siết nắm tay rồi nói: “Hẹn một ngày gặp lại!”

Mặt cây liếc mắt nhìn Diệp Huyền, hắn ta gật đầu: “Tiểu hữu bảo trọng!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Không phải chuyện nhỏ đâu. Tóm lại là Diệp Huyền ta sẽ luôn ghi nhớ chuyện này!”

“Người chính trực ư?”

Hắn tới tìm mặt cây rồi nói: “Tiền bối, ta đạ nhé.”

Nếu như khi ấy mặt cây muốn hắn trả lại suối sinh mệnh thì hắn vẫn sẽ trả.

Làm người không thể vô liêm sỉ, có thể mặt dày nhưng nhất định phải có giới hạn.

Diệp Huyền: “…”

Ở phía xa, tử sam nữ tử nói: “Mau lên nhé!”

Diệp Huyền nói: “Tiền bối, đợi ta tạm biệt bạn của ta đã!”

Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.

Trông bóng lưng rời đi của Diệp Huyền, mặt cây trầm ngâm hồi lâu rồi lắc đầu và quay người rời đi.

Như tử sam nữ tử đã nói, hắn ta cứ coi đây là một cơ duyên tốt, còn về sau này có hậu quả gì không thì chỉ có ông trời mới biết!



Sau khi Diệp Huyền rời khỏi Sinh Mệnh thần thụ, hắn tìm được A Tội và Quan Quân.

Thấy Diệp Huyền bình an vô sự, Quan Quân và A Tội thở phào một hơi.

Diệp Huyền búng ngón tay, hai bình ngọc bèn xuất hiện trước mặt Quan Quân và A Tội. Hai người họ liếc mắt nhìn, sắc mặt hơi thay đổi. Trong hai chiếc bình ngọc này chứa đầy suối sinh mệnh!

Diệp Huyền nói: “Hai vị tiền bối, có lẽ thứ này có tác dụng rất lớn đối với hai vị!”

Quan Quân trầm giọng nói: “Tiểu hữu, món quà này của ngươi quý giá quá rồi!”

Suối sinh mệnh!

Thần dược trị thương!

Trong khi giao đấu cùng người khác, khi đánh đến một trình độ nhất định, nếu một bên được hấp thụ một giọt suối sinh mệnh thôi cũng có thể khôi phục lại như ban đầu.

Mà trước mặt bọn họ lại là một bình đầy suối sinh mệnh, giá trị của nó là không thể đong đếm được!

Diệp Huyền mỉm cười: “Có gì đâu mà quý giá. Nếu tiền bối không đưa ta đến chỗ này thì ta cũng đâu có được một cơ duyên như thế! Tóm lại, hai vị tiền bối đừng từ chối nhé!”

Quan Quân nghĩ ngợi một hồi rồi gật đầu: “Vậy thì xin đa tạ!”

Nói đoạn, hắn ta nhận lấy bình suối sinh mệnh.

Diệp Huyền nhìn về phía A Tội, A Tội do dự trong chốc lát rồi cũng nhận lấy. Đối với hắn ta mà nói, thứ này thực sự vô cùng quan trọng!

Cơ thể hắn ta cũng đang bị thương nặng. Giờ có được suối sinh mệnh thì chắc chắn cơ thể hắn ta sẽ có cơ hội phục hồi.

Với A Tội mà nói, suối sinh mệnh là thứ hắn ta thực sự không dám nghĩ đến.

Phải biết rằng, hắn ta không có khả năng đối đầu được với thực lực của Sinh Mệnh thần thụ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận