Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3579. Không có da mặt!



Chương 3579. Không có da mặt!




Vẻ mặt Kha Tà có hơi kì quái!
Cái tên này đến để làm màu ư?
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Kha Tà huynh này, ngươi có thể kể với ta về Vạn Vực chi thành không?”
Kha Tà vội vàng gật đầu: “Đương nhiên! Vạn Vực chi thành chia thành ba phe, thứ nhất là Thần Đạo Quốc chúng ta, thứ hai là Man Hoang Chi Địa, thứ ba là Thiên Uyên Thánh Môn!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Man Hoang Chi Địa? Thiên Uyên Thánh Môn?”
Kha Tà gật đầu: “Man Hoàng Chi Địa là kẻ địch của Thần Đạo Quốc, năm xưa Thần Hoàng bệ hạ chinh phạt chư thiên vạn giới, Man Hoang Thần Tộc của Mang Hoang Chi Địa thề chết không thần phục, thế nên Thần Hoàng đã đây bọn họ tới Man Hoang đại lục, một nơi cực kì xa xôi, cũng chính là Man Hoang Chi Địa đấy. Mà tới nay Man Hoang Thần Tộc đã khôi phục được một chút nguyên khí, bọn họ vẫn luôn đối đầu với Thần Đạo Quốc!”
Diệp Huyền thấy khó hiểu: “Năm xưa tại sao Thần Hoàng không hủy diệt Man Hoang Thần Tộc luôn đi?”
Kha Tà lắc đầu: “Không biết!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Thế còn Thiên Uyên Thành Môn thì sao?”
Kha Tà nói: “Thiên Uyên Thánh Môn là một tông môn, cũng là đệ nhất tông môn hiện giờ. Năm xưa Thần Hoàng chưa xuất thế, bọn họ là tông môn mạnh nhất chư thiên vạn vực, hơn nữa hình như Thần Hoàng với bọn họ cũng có khúc mắc lớn, chỉ là sau này không biết vì sao mà bọn họ di dời, không còn bước vào Thần Đạo Quốc nữa.”
Diệp Huyền gật đầu: “Hiểu rồi!”
Nói đoạn, hắn liếc nhìn xung quanh: “Bình thường có đánh nhau không?”
Kha Tà trầm giọng nói: “Bình thường không đánh!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Không đánh?”
Kha Tà gật đầu: “Không những không đánh mà ngày thường mọi người còn vẫn giao dịch với nhau cơ…”
Nói đoạn, hắn ta bèn chỉ vào con đường phía xa: “Đó là phố chợ đen, nếu có bảo vật gì thì ngươi có thể mang đến đó bán!”
Diệp Huyền nhìn con phố phía xa xa, trên đó người bán hàng rất nhiều!
Kha Tà nói: “Đó là một nơi cực kì an toàn trong tòa thành này, bởi vì không ai dám động thủ ở đó. Nơi đó được lão đại của ba thế lực bảo vệ! Đương nhiên, muốn vào đó bán đồ thì dù bán gì cũng phải nộp mười phần trăm phí giao dịch cho lão đại của ba thế lực!”
Diệp Huyền thấy hơi tò mò: “Lão đại của ba thế lực?”
Kha Tà gật đầu: “Lão đại Thần Đạo Quốc chúng ta là Phương Lâm, lai lịch người này hơi thần bí, tương truyền hắn ta là thế tử của Thái Nhất tộc trong Thần Đạo Quốc, cũng chính là một thành viên trong hoàng thất! Thân phận của hắn ta bí ẩn lắm!”
Diệp Huyền thấy hơi tò mò: “Thái Nhất tộc và Thần Hầu Phủ thế nào?”
Kha Tà trầm giọng nói: “Hai thế tộc này thực lực tương đương nhau, bởi vì năm xưa Thần Hầu và Thái Nhất thần tướng đều là những nhân vật quan trọng bên cạnh Thần Hoàng! Có điều về sau, Thần Hầu Phủ dần không theo kịp Thái Nhất tộc nữa! Bởi vì Thần Hầu Phủ không có thiên tài yêu nghiệt nào xuất sắc, còn Thái Nhất tộc thì có vài người!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế hoàng thất Thần Đạo Quốc thì sao?”
Kha Tà do dự một lát rồi nói: “Huynh đệ, chuyện của hoàng thất ta cũng khó nói lắm!”
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Ta khá tò mò, Thần Đạo Quốc nhiều thế gia như vậy, chẳng lẽ không uy hiếp gì đến hoàng quyền ư? Phải biết rằng nếu thế tộc lớn mạnh thì chắc chắn sẽ uy hiếp đến hoàng quyền!”
Kha Tà cười khổ: “Sao dám chứ?”
Diệp Huyền thấy tò mò: “Sao lại không dám?”
Kha Tà trầm giọng nói: “Sở dĩ hoàng thất Thần Đạo Quốc có thể tồn tại đến ngày hôm nay là bởi rất nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân chủ yếu là mỗi một đời thần chủ đều rất lợi hại! Hơn nữa năm xưa Thần Hoàng còn có lệnh, hoàng vị Thần Đạo Quốc chỉ truyền cho người có đức, người có đức này bao gồm cả nữ tử. Chỉ cần ngươi có năng lực, thì dù là nữ tử cũng có thể làm chủ của Thần Đạo Quốc!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Nếu nữ tử lên nắm quyền thì tức là Thần Đạo Quốc có thể là của người khác?”
Kha Tà cười nói: “Con cháu của nữ tử cũng có thể kế thừa vương vị, thế nhưng bắt buộc phải có dòng máu chính thống. Nói chính xác hơn thì con cháu của nữ tử từ khi sinh ra đã bị Thần Đạo Huyết Mạch thôn tính huyết mạch khác! Hơn nữa, nữ tử lên nắm quyền thì con cháu khi sinh ra bắt buộc phải lấy họ Thần Đạo.”
Diệp Huyền khẽ nói: “Hóa ra là vậy!”
Kha Tà lại nói: “Hơn nữa, Thần Đạo tộc còn có Thần Đạo Quân cực kì kinh khủng mà năm xưa Thần Hoàng để lại. Hồi xưa Thần Đạo Quân đã theo Thần Vương chinh chiến khắp chư thiên vạn giới, chưa từng bại trận! Kể cả Man Hoang Thần Tộc năm đó cũng bại dưới tay Thần Đạo Quân!”
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn tò mò, Thần Hoàng Lệnh có thể điều động Thần Đạo Quân sao?”
Hắn thấy hơi ảo rồi đấy!
Kha Tà tiếp tục nói: “Lão đại của Man Hoang Chi Địa tên là A Nô, người này không phải người Man Hoang Thần Tộc, nhưng địa vị tại Man Hoang Thần Tộc lại không hề tầm thường. Kể cả một vài con cháu chính thống của Man Hoang Thần Tộc cũng sẵn sàng nghe mệnh lệnh của hắn ta!”
Diệp Huyền hỏi: “Thế còn Thiên Uyên Thánh Môn thì sao?”
Kha Tà nói: “Thiên Uyên thánh nữ, tên thì không rõ, đó là một nữ tử rất thần bí, cũng rất hiếm khi xuất hiện!”
Diệp Huyền thấy tò mò: “Nếu không đánh nhau thì nơi này có ý nghĩa gì?”
Kha Tà chỉ vào phía xa: “Phía sau Thiên Uyên chi thành này có một dãy núi, trong dãy núi có một di tích, không biết là di tích từ năm nào. Tòa di tích này chính là mục đích thực sự của mọi người khi đến đây! Có điều, hiện giờ không thể tiến sâu vào trong đó nữa rồi, bởi liên quan đến đệ thập trùng thời không!”
Hết chương 3579.



Bạn cần đăng nhập để bình luận