Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1266: Không phải sợ mà là vô tri

Một số thời điểm Diệp Huyền vô cùng dễ kích động!

Thấy mọi người đều tán thành, hắn cũng không kiên trì nữa mà nhìn về phía Kiều Thiên Nhi: “Được, ngày mai chúng ta xuất phát?"

Kiều Thiên Nhi nhíu mày: “Ngày mai? Ngươi cho rằng Kiếm tông sẽ cho ngươi nhiều thời gian như vậy? Có phải ngươi nghĩ nhiều rồi hay không?"

Nói rồi, nàng ta đi đến trước mặt Diệp Huyền: “Bây giờ chúng ta phải lên đường, bởi vì nếu như ta đoán không sai, người của Kiếm tông đang trên đường tới, chúng ta nhất định phải đến Lưỡng Giới Thiên trước khi bọn họ đi vào Bắc Cảnh, sau đó lợi dụng Giới Ngục tháp thu hút bọn họ, nếu không, rất có thể Huyền Hoàng Đại Thế Giới này sẽ có đại nạn!"

Diệp Huyền đang định nói thì Kiều Thiên Nhi lại bảo: "Ta biết ngươi muốn tạm biệt, nhưng bây giờ chúng ta không có có bao nhiêu thời gian! Tương lai còn dài!”

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó gật đầu: “Được!"

Nói xong, hắn nhìn về phía ba người Tiểu Thất: “Bắc Cảnh giao cho các ngươi."

Nói xong, hắn nhấn một cái, một cái bình bạch ngọc xuất hiện trước mặt mấy người An Lan Tú.

Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Các ngươi cũng phải cẩn thận! Có việc thì cho ta biết!"

Diệp Huyền chân thành nói: "Vậy xin đa tạ rồi!"

Diệp Huyền cười nói: "Ta sẽ rất cẩn thận, bởi vì ta vẫn chưa muốn chết!"

Quan Quân nhìn thoáng qua suối sinh mệnh trước mặt, lắc đầu cười một tiếng: “Dù sao ta cũng không có chỗ đi!"

Diệp Huyền nói: "Thứ này hẳn là sẽ có trợ giúp đối với các ngươi."

Nói rồi, hắn nhìn qua đám người: “Bảo trọng!"

Suối sinh mệnh!

Quan Quân khẽ gật đầu: “Lưỡng Giới Thiên ngọa hổ tàng long, đừng chủ quan."

An Lan Tú nhìn về phía Diệp Huyền: “Cẩn thận."

Quan Quân cũng có!

Nói xong, hắn nhìn về phía Quan Quân: “Quan Quân tiền bối, nếu ngươi muốn rời đi, có thể rời đi bất cứ lúc nào, ngươi giúp chúng ta đã đủ nhiều, không nợ chúng ta gì cả!"

Hắn không tạm biệt Diệp Linh, giống như Kiều Thiên Nhi nói, bây giờ không phải thời điểm lề mề chậm chạp!

An Lan Tú khẽ gật đầu: “Chờ ngươi trở về."

Thời gian vẫn còn dài!

Diệp Huyền gật đầu: “Hiểu!"

Sau đó, hắn và Kiều Thiên Nhi biến mất trong đại điện.

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng là bọn họ không chỉ muốn cái tháp này!"

Diệp Huyền nhìn về phía Kiều Thiên Nhi, cười nói: "Nói thế nào?"

Đây cũng là chuyện hắn muốn biết!

Mục tiêu: Lưỡng Giới Thiên!

Bình tĩnh mà xem xét, hắn không muốn đối địch với Kiếm tông!

Chỉ chốc lát, hai người đã tới trong tinh không mịt mờ.

Mà hết lần này tới lần khác tổ sư những Kiếm tông này đều là cùng một người!

Đương nhiên, hắn cũng tương đối hiếu kỳ là rốt cuộc có bao nhiêu Kiếm tông...

Nhưng hắn biết rõ, những Kiếm tông này mặc dù có chung nguồn gốc nhưng mà người ta tự làm theo ý mình, nói một cách đơn giản là có vài Kiếm tông có thể là bằng hữu của hắn, nhưng có vài Kiếm tông cũng có thể là kẻ địch của hắn!

Trên đường, Kiều Thiên Nhi đột nhiên nói: "Kiếm tông đột nhiên xuất hiện, mục tiêu của bọn họ chỉ là Giới Ngục tháp sao?"

Kiếm tông!

Thật ra thì hắn rất có nguồn gốc với Kiếm tông.

Trong khoảng thời gian này, hắn đã gặp mấy Kiếm tông, đặc biệt hắn còn là tông chủ của một Kiếm tông!

Kiều Thiên Nhi nói khẽ: "Bọn họ cho ta cảm giác là không chỉ muốn cái tháp này, mà còn muốn nhằm vào ngươi."

Diệp Huyền lắc đầu.

Nói rồi, nàng ta nhìn về phía Diệp Huyền: “Tại sao bọn họ muốn nhằm vào ngươi?"

Kiều Thiên Nhi sầm mặt lại: “Vậy chuyện này không dễ làm như vậy."

Diệp Huyền lắc đầu, cho dù như thế nào thì bây giờ Kiếm tông này chắc chắn là kẻ địch!

Kiều Thiên Nhi đột nhiên nói: "Bây giờ chuyện phải làm chính là tìm hiểu rõ thực lực chân chính của Kiếm tông này!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó gật đầu: “Ta liên lạc với Thần Điện một chút!"

Nói xong, hắn lấy ra một Truyền âm Thạch ra bắt đầu truyền âm, chỉ chốc lát, một giọng nói từ bên trong Truyền âm Thạch truyền ra: “Chuyện gì?"

Giọng của Tru Tà Nhi.

Diệp Huyền cười nói: "Tru cô nương, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không nhận chứ!"

Tru Tà lạnh nhạt nói: "Có lời cứ nói, có rắm cứ thả!"

Diệp Huyền cũng không cười toe toét, mà nghiêm mặt nói: "Tru cô nương, lúc trước những người truy sát ta, ta đã biết lai lịch của bọn họ, bọn họ đều đến từ một thế lực tên là Kiếm tông, mà thế lực này ở Kiếm Khư Giới gì đó, Thần Điện các ngươi biết bọn họ không?"

Trầm mặc một lát sau đó Tru Tà Nhi nói: "Chúng ta cũng vừa tra được một chút, thế lực này cực kỳ thần bí, bọn họ gần như không hiện thân ở Tứ Duy vũ trụ, ít nhất trong một vạn năm nay bọn họ không hề hiện thân, mà một vạn năm trước bọn họ xuất hiện một lần, mà một lần đó, hình như là bọn họ ra đi tìm người. Mà sau khi tới đó, bọn họ không còn xuất hiện nữa."

Nói đến đây, nàng dừng một chút, sau đó lại bảo: "Ngươi phải cẩn thận, thế lực này mặc dù rất ít xuất hiện trong mắt thế nhân nhưng thực lực của bọn họ tuyệt đối vô cùng kinh khủng! Mà khi bọn họ biết phía sau ngươi có vị nữ tử váy trắng đó mà còn dám tới tìm ngươi, chuyện này đủ để chứng minh có thể bọn họ hoàn toàn không sợ nữ tử váy trắng sau lưng ngươi!"

Lúc này, giọng nói của Liên Thiển đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Có thể không phải vì bọn họ không sợ, mà là do bọn họ vô tri!"

Vô tri!

Thực lực của Liên Thiển có thể không mạnh lắm nhưng kiến thức của nàng không phải người bình thường có thể so được.

Nàng biết cường giả Ngũ Duy mạnh bao nhiêu, bởi vậy, nàng sẽ so nữ tử váy trắng với cường giả Ngũ Duy, mà kết quả là nữ tử váy trắng dù cho đến Ngũ Duy cũng là đứng đầu nhất, có lẽ chỉ có một số nhân vật viễn cổ trong truyền thuyết Ngũ Duy mới có thể đối kháng nàng!

Mà Tứ Duy vũ trụ...

Có thể chống lại nữ tử váy trắng là chủ nhân hai thanh kiếm khác trên đỉnh tháp!

Nhưng trước mắt, hai thanh kiếm đó cũng có quan hệ dây mơ rễ má với Diệp Huyền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận