Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3661. Thiên đạo có luân hồi!



Chương 3661. Thiên đạo có luân hồi!




Trên Mệnh Tri!
Tất cả mọi người đều không ngờ Tuyết Sơn Vương lại nghiên cứu ra một cảnh giới hoàn toàn mới!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Ác tộc đều tái nhợt.
Một cảnh giới hoàn toàn mới!
Trừ Tuyết Sơn Vương ra, không một ai biết cảnh giới mới này là như thế nào.
Thế nhưng lúc này, chỉ một luồng uy áp thôi đã khiến bọn họ cảm giác linh hồn như bị khóa chặt, hoàn toàn không thể động đậy!
Chỉ một luồng uy áp thôi đấy!
Đây là cảnh giới gì?
Người nhẹ nhõm nhất ở đây thực ra là Diệp Huyền, bởi vì hắn chẳng bị ảnh hưởng gì cả!
Mới đầu hắn thấy hơi hoang mang, tại sao mình lại không bị ảnh hưởng gì cả? Về sau hắn phát hiện là nhờ Thanh Huyền Kiếm, Thanh Huyền Kiếm đã bảo vệ linh hồn của hắn!
Trong thời không phía xa xa, Tuyết Sơn Vương chầm chậm đi về phía Cổ Sầu. Mỗi bước đi của hắn ta đều khiến luồng uy áp kia tăng lên. Mà ở thời không bên ngoài, vô số người đã phải khuỵu xuống, Tuyết Sơn Vương không hề nhắm vào bọn họ nhưng dù vậy, bọn họ cũng không chịu nổi uy áp của hắn ta!
Đúng lúc ấy, Cổ Sầu đột nhiên cười nói: “Ta đoán không sai mà, quả nhiên ngươi đã đột phá rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn tiến lên phía trước một bước. Một bước của hắn ta như hòn đá rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, thời không lập tức xuất hiện những gợn sóng. Dần dần thời không lại cuộn trào!
So với Tuyết Sơn Vương thì sức mạnh của Cổ Sầu có vẻ bình tĩnh hơn!
Hơn nữa mọi người còn không cảm nhận được chút uy áp nào! Thế nhưng khi luồng sức mạnh kia của Tuyết Sơn Vương tới trước mặt Cổ Sầu thì bỗng biến mất tăm!
Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi đồng tử của mấy người Phàm Giản bèn co lại. Có vẻ như Phàm Giản nhớ tới điều gì đó, nàng ta run rẩy nói: “Hắn ta… hắn ta cũng hơn Mệnh Tri!”
Trên Mệnh Tri!
Nàng ta vừa dứt lời thì tất cả mọi người lại hóa đá!
Đúng lúc ấy, Tuyết Sơn Vương dừng lại. Hắn ta nhìn Cổ Sầu, khẽ cười: “Đúng là thú vị!”
Nói đoạn, hắn ta bèn bước lên phía trước một bước, đánh một quyền. Trong đường quyền ấy có một linh hồn đột nhiên bay ra.
Linh hồn của chính hắn ta!
Ở phía xa xa, Cổ Sầu híp mắt lại. Hắn ta khẽ đè tay xuống, thời không trước mặt lập tức cuộn trào, từng đường sóng thời không dậy lên!
Lúc này, linh hồn của Tuyết Sơn Vương đã tới.
Uỳnh!
Thời không trước mặt Cổ Sầu biến thành một cái lốc xoáy. Lốc xoáy này đã chặn lại đòn tấn công kinh khủng kia của Tuyết Sơn Vương!
Ở bên ngoài, vẻ mặt các cường giả Ác tộc bèn thả lỏng, tuy nhiên đúng lúc đó lốc xoáy kia lại biến mất từng chút một!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt các cường giả Ác tộc bèn trở nên nghiêm trọng!
Không ngăn chặn được ư?
Lúc này, Cổ Sầu đột nhiên xòe tay ta: “Nào!”
Dứt lời, thời không bốn phía đột nhiên trỗi dậy, ngay sau đó thời không vô cùng vô tận chảy về phía hắn ta. Mà lốc xoáy thời không trước mặt hắn ta cũng lập tức xoay chuyển.
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Phàm Giản ở bên ngoài lập tức trở nên nghiêm trọng: “Hắn ta đã hợp làm một với vô số thời không! Tuyết Sơn Vương muốn giết hắn ta thì chỉ còn cách phải hủy diệt thời không vô cùng vô tận này trước!”
Nghe vậy, sắc mặt mấy người Võ Linh Mục bèn trở nên nghiêm trọng.
Hủy diệt vô số thời không?”
Sao mà diệt hết được thời không vô cùng vô tận?
Điều này chẳng khác gì chứng tỏ Cổ Sầu vô địch!
Đúng lúc ấy, Tuyết Sơn Vương đột nhiên dừng lại. Ngay sau đó, hắn ta chầm chậm nhắm hai mắt lại. Chỉ trong chốc lát, thời không xung quanh lấy hắn ta làm trung tâm, sau đó bắt đầu đóng băng từng chút một.
Băng Phong Lĩnh Vực?
Trông thấy cảnh tượng ấy, Phàm Giản ở bên ngoài bèn nhíu mày. Chiêu mà Tuyết Sơn Vương thi triển trước đó đã bị Cổ Sầu phá giải rồi!
Hiện giờ lại đấu tiếp ư?
Đúng lúc ấy, có vẻ nàng ta nhận ra điều gì đó nên đôi đồng tử bỗng co lại: “Đây không phải Băng Phong Lĩnh Vực…”
Nghe vậy, mấy người Võ Linh Mục bèn nhíu mày: “Không phải Băng Phong Lĩnh Vực ư?”
Phàm Giản nhìn chằm chằm Tuyết Sơn Vương ở phía xa xa: “Đây là Thần Vực, còn hơn cả lĩnh vực! Hắn ta đã tạo nên Thần Vực cho mình, mà bên trong Thần Vực của hắn ta, hắn ta là vô địch thật sự. Mà hiện giờ Cổ Sầu đã bị bao trùm trong Thần Vực của hắn ta, nếu như Cổ Sầu không có chiêu mới thì hắn ta…”
Đúng lúc ấy, Cổ Sầu ở phía xa xa đột nhiên xòe tay ra, sau đó vung về phía trước.
Uỳnh!
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, thời không cuộn trào của hắn ta bắt đầu phân giải từng chút một. Khi chúng phân giải, thời không đang đóng băng kia cũng bị phân giải… Thế nhưng sau khi phân giải, thời không đó lại bắt đầu khôi phục như thường, sau đó thời không hồi phục, không còn bị đóng băng nữa!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Phàm Giản bèn siết chặt hai tay, ánh mắt nàng ta tràn ngập vẻ khó tin: “Hắn ta không chỉ phân giải thời không mà còn phân giải cả trạng thái ban đầu của nó, còn có thể lợi dụng Thời Không Lĩnh Vực của hắn ta để xếp lại nói… Quá kinh khủng!”
Thần tiên đánh nhau!
Thần tiên đánh nhau chân chính!
Hết chương 3661.



Bạn cần đăng nhập để bình luận