Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3122: Các ngươi làm ta tức chết đi được

Diệp Huyền lắc đầu: "Không thực tế! Ngày xưa sau khi các ngươi chạy trốn, với thủ đoạn của mẹ Diệp Thần chắc chắn đã xử lý sạch những người còn lại rồi. Cho dù họ không bị xử lý sạch thì hiện giờ cũng đã trôi qua nhiều năm như thế, những người đó chưa chắc đã trung thành được như ngày xưa. Đặc biệt là bây giờ ta vẫn chưa thức tỉnh, bọn họ càng không có khả năng trung thành với ta hơn, hơn nữa, hiện giờ các ngươi mà tới Diệp tộc là quá nguy hiểm!"

Mục Thánh trầm giọng nói: "Thế tử, ngươi nói có lý nhưng ngươi đừng đánh giá thấp tầm ảnh hưởng của mình trong tộc!"

Diệp Huyền lắc đầu cười khổ: "Mục Thánh, đó là ngày xưa rồi! Có rất nhiều chuyện sẽ thay đổi, nhất là lòng người! Còn nữa, cho dù có một vài thuộc hạ ủng hộ thì có thể đối đầu được với nữ nhân đó sao?

Năm ấy, Diệp Thần ở thời kỳ đỉnh phong mà còn thất bại thì thôi, lúc đó vẫn còn rất nhiều trưởng lão ủng hộ mà bây giờ thì sao? Ta dám cược rằng trong Diệp tộc, bất cứ một vị trưởng lão nào đã ủng hộ Diệp Thần khi ấy chắc chắn đều đã bị thanh trừng rồi."

Sắc mặt Mục Thánh trở nên hơi khó coi: "Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Đợi chết à?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Dựa vào người khác còn không bằng dựa vào cha ta! Ít nhất thì cha ta vẫn đáng tin hơn."

Lúc này, tiểu tháp nói với vẻ hơi hưng phấn: "Tiểu chủ, ngươi định dùng Kiếm Chủ Lệnh hả?"

Diệp Huyền thấp giọng thở dài, hắn lấy Kiếm Chủ Lệnh ra rồi nhìn nó nằm trong lòng bàn tay mình, sau đó lắc đầu: "Ta không muốn dùng cho lắm."

Nói rồi, hắn mỉm cười: "Đương nhiên, nếu Diệp tộc thật sự kéo cả tộc tới đánh ta vậy ta chắc chắn sẽ không quản nhiều như vậy!"

Lúc này, Mục Thánh kia đột nhiên bảo: "Lệnh bài này có thể chống lại được Diệp tộc sao?"

Đạo Nhất nhẹ giọng nói: "Nói như vậy là bản thân ngươi không muốn dùng?"

Cũng không thể đợi người của mình chết mấy mống rồi mới dùng được chứ?

Đạo Nhất lại nói: "Ngươi đã từng đồng ý với hắn ta sẽ không dùng?"

Diệp Huyền nhìn về phía nàng, Mục Thánh trầm giọng nói: "Dị Duy tộc này rất mạnh nhưng ở trước mặt Diệp tộc thật sự chỉ có thể tính là một thế lực nhỏ thôi, cho dù hiện giờ Diệp tộc đã không phải là đệ nhất đại tộc ở Vĩnh Sinh Giới, nhưng thế lực bình thường vẫn không có cách nào lay chuyển được bọn họ đâu. Thật ra nên nói là toàn bộ thế lực bên ngoài Vĩnh Sinh Giới chỉ sợ hoàn toàn không đáng nhắc tới khi ở trước mặt Diệp tộc."

Đạo Nhất nhìn hắn: "Là phụ thân ngươi để lại cho ngươi?"

Diệp Huyền liếc mắt nhìn Kiếm Chủ Lệnh trong tay, cười đáp: "Chắc là có thể!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Không có!"

Diệp Huyền gật đầu.

Thực lực của Diệp tộc này chắc chắn không phải thứ mà hiện giờ hắn có thể đối kháng được. Dưới loại tình huống đó, hắn nhất định sẽ bất chấp tất cả!

Mục Thánh lạnh lùng đáp: "Không có ý coi thường bất cứ ai cả, ta chỉ muốn cho thế tử biết Diệp tộc không phải là thế lực bình thường, thế tử không thể gửi gắm hy vọng lên người kẻ khác được!"

Diệp Huyền gật đầu: "Không muốn cho lắm."

"Vớ vẩn!"

Mục Thánh hơi chần chừ rồi nói: "Thế tử, ta cảm thấy có khả năng ngươi đã đánh giá hơi thấp về Diệp tộc rồi."

Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nhảy ra, nó giãy đành đạch: "Này, ngươi đang coi thường chủ nhân đấy hả?"

Phải biết rằng bên trong Vĩnh Sinh Giới, thọ mệnh của mấy cường giả đỉnh cấp kia ít nhất cũng phải từ mấy chục vạn năm trở lên, bọn họ sống lâu như thế, thực lực hoàn toàn không phải là thứ mà người ngoài có thể so bì được đâu."

Tiểu tháp tức đến run người: "Nữ nhân, vậy mà ngươi dám nói ta chém gió, ngươi... ngươi làm ta tức chết mất!"

Mục Thánh cười khổ: "Thế tử, ngươi tin ta đi, dù ngươi có gọi ai đến cũng vô dụng cả thôi! Diệp tộc ở Vĩnh Sinh Giới... ôi..."

Mục Thánh cười lạnh: "Ngươi là cái tháp biết chém gió nhất mà ta từng thấy đấy."

Im lặng được một lúc, một đường kiếm quang đột nhiên bao phủ lấy tiểu tháp, một lúc sau, đạo kiếm quang kia biến mất, cùng lúc đó, một giọng nói đột nhiên vang lên từ bên trong Kiếm Chủ Lệnh: "Vừa không phải chủ nhân, vừa không phải đích hệ của chủ nhân, không có tư cách khởi động Kiếm Chủ Lệnh, tặng cho ngươi hai chữ đây..."

Tiểu tháp nhảy dựng lên: "Nữ nhân, Diệp tộc ở trước mặt chủ nhân chỉ là quả rắm! Một quả rắm thôi nhé! Chỉ cần tiểu chủ dùng Kiếm Chủ Lệnh vậy muốn diệt Diệp tộc các ngươi cũng chỉ là chuyện búng ngón tay một cái mà thôi!"

Diệp Huyền gật đầu: "Ta biết."

Mọi người: "..."

Nói rồi, nó hơi dừng lại, sau đó bảo: "Cút!"

Diệp Huyền: "..."

A Tị Đao ở bên cạnh cũng nói: "Thế tử, Mục Thánh cũng không phóng đại sự việc lên đâu, không phải chúng ta coi thường phụ thân của ngươi mà chỉ là Diệp tộc thật sự rất lớn mạnh. Ngươi gọi người tới chẳng qua đều là tới chịu chết..."

Lúc này, đột nhiên tiểu tháp nổi giận đùng đùng: "Các người làm ta tức chết đi được!"

Nói xong, nó bay đến trước mặt Diệp Huyền sau đó huých nhẹ vào Kiếm Chủ Lệnh: "Khởi động Kiếm Chủ Lệnh, ngay lập tức! Gọi người tới cho lão tử!"

Mục Thánh chẳng thèm để ý đến nó mà nhìn về phía Diệp Huyền: "Thế tử, bây giờ ngươi vẫn chưa thức tỉnh nên không biết Diệp tộc lớn mạnh đến thế nào đâu! Ta chỉ có thể nói, ngươi tuyệt đối đừng gửi gắm hy vọng lên người bất cứ ai, thế lực bên ngoài Vĩnh Sinh Giới và thế lực bên trong Vĩnh Sinh Giới hoàn toàn là một trời một đất!

Diệp Huyền cười đáp: "Dự định của ta chính là có thể đánh thì tự mình gánh, mà không gánh được thì gọi người."

Mục Thánh nhìn hắn: "Vậy thế tử có dự định gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận