Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3273: Còn gọi ai nữa không?

Nữ tử váy trắng lập tức giải thích: "Thời gian không đơn độc, có thời không thì mới có thời gian, không có thời không thì lấy đâu ra thời gian? Bọn họ nghiên cứu thời gian nhưng lại quên mất không gian chi đạo, việc này chẳng khác gì đảo lộn đầu đuôi. Thời gian được xây dựng trên nền tảng là không gian..."

Nói đoạn, nàng bèn nhìn Diệp Huyền: "Nghe có hiểu không? Nếu như không hiểu thì để ta nói kĩ hơn!"

Ở bên cạnh, vẻ mặt chí cao pháp tắc cực kì khó khăn.

Mẹ kiếp!

Người với người khác biệt lớn vậy sao?

Diệp Huyền cười tươi rói: "Hiểu mà!"

Nữ tử váy trắng gật đầu: "Ngươi chỉ cần nhớ một chuyện, không gian và thời gian không thể tách rời, à cũng không đúng... Ý là trong quy tắc của vũ trụ hiện có, không gian và thời gian là không thể tách rời, đây cũng chính là thời không! Bởi vì sinh linh trong vũ trụ đều tồn tại trong thời không."

Nói đoạn, nàng bèn nhìn thanh kiếm của Diệp Huyền: "Ta lấy chủ mạch thời gian của vũ trụ này làm kiếm cho ngươi, như vậy cũng có nghĩa là có thanh kiếm này, không một ai có thể tiến vào Thời Gian Duy Độ của ngươi, bao gồm cả cái đám thời gian tu hành giả kia. Thực ra thời gian chi lực trong thanh kiếm này khá đặc biệt, với ngươi hiện tại mà nói thì có hiệu quả kì diệu lắm đấy!"

Sở dĩ nàng ta mở miệng hỏi chủ yếu là bởi nàng ta thấy có lẽ nữ tử váy trắng dễ nói chuyện. Dẫu sao thì Diệp Huyền hỏi là chắc chắn nàng sẽ trả lời, hơn nữa thái độ còn vô cùng tốt!

Thiếu niên này rốt cuộc là ai?

Diệp Huyền: "..."

Nghĩ kĩ xong, chí cao pháp tắc không khỏi liếc nhìn Diệp Huyền, trong mắt nàng ta là vẻ tò mò.

Nữ tử váy trắng nhìn chí cao pháp tắc bằng ánh mắt lạnh lùng: "Sao ngươi nói lắm quá vậy? Ngươi muốn chết à?"

Chí cao pháp tắc còn chẳng dám ư hử gì luôn!

Diệp Huyền gật đầu: "Ta hiểu rồi!"

Lý Huyền Thanh vẫn chưa chết hẳn kia nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng, trong lòng hắn ta bỗng có một dự cảm chẳng lành dấy lên. Hơn nữa dự cảm này còn không ngừng khuếch tán.

Chí cao pháp tắc: "..."

Đúng lúc ấy, chí cao pháp tắc do dự một lát rồi nói: "Tiền bối, ban nãy ngươi nói trong quy tắc vũ trụ hiện giờ, thời gian và không gian là không thể tách rời. Ý là ở những vũ trụ khác thì có thể tách rời sao?"

Thế nhưng lúc này nàng ta mới hiểu, nữ tử váy trắng chỉ có thái độ tốt với thiếu niên kia thôi!

Ở phía xa xa, nữ tử váy trắng cầm lấy thanh kiếm kia của Diệp Huyền, ngón tay vuốt ve thân kiếm, cuối cùng búng nhẹ lên mũi kiếm.

Lúc này chí cao pháp tắc cảm thấy bí bách vô cùng!

Uỳnh!

Tại sao nữ nhân này dám quát cả chí cao pháp tắc trong truyền thuyết?

Rốt cuộc nàng ta là ai?

Diệp Huyền gật đầu, mỉm cười: "Được không?"

Thanh Huyền!

Lý Huyền Thanh nhìn nữ tử váy trắng: "Cô nương, nể mặt Tiểu Động Thiên, chuyện này chúng ta có thể hoà giải không?"

Thanh Nhi đưa thanh kiếm trong tay cho Diệp Huyền: "Đặt tên đi!"

Lý Huyền Thanh: "..."

Một tiếng kiếm lập tức vang vọng khắp tinh không.

Chí cao pháp tắc liếc nhìn sâu bên trong tinh không, nàng ta bỗng nhíu mày.

Lúc này, một giọng nói bỗng nhiên vang lên từ tinh không phía xa xa. Ngay sau đó, một luồng uy áp cực kì kinh khủng cuộn đến như thuỷ triều, cảm giác như có thể đánh tan cả tinh không, đáng sợ vô cùng.

"Khẩu khí của các hạ lớn quá đấy!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Cứ gọi là Thanh Huyền Kiếm đi!"

Lúc này hắn ta đã phát hiện sự việc có gì đó sai sai. Nữ tử váy trắng trước mắt này chắc chắn không phải người bình thường!

Nữ tử váy trắng nhìn Lý Huyền Thanh: "Có thể!"

Lý Huyền Thanh lập tức thở phào một hơi, lúc này nữ tử váy trắng lại nói: "Ngươi chết thì hoà giải được ngay!"

Nữ tử váy trắng nhìn hắn: "Tên của ta và ngươi à?"

Nữ tử váy trắng đột nhiên quay đầu nhìn Lý Huyền Thanh: "Người của ngươi đến chưa đấy?"

Diệp Huyền cười ha ha: "Ta cũng thấy cực kì tốt!"

Nữ tử váy trắng nhếch khoé miệng: "Quá được luôn ấy chứ!"

Tiểu Động Thiên này bị điên à?

Ai cho bọn họ lá gan lớn như vậy?

Lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người.

Lão giả này mặc trường bào màu đen, râu tóc bạc phơ, đôi mắt sắc bén, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Trên đỉnh đầu lão giả có một kim sắc quang hoàn cực kì nhạt màu.

Trông thấy lão giả này, Lý Huyền Thanh lập tức hành lễ: "Sư tôn!"

Lão giả liếc nhìn Lý Huyền Thanh, hắn ta lạnh lùng quát: "Bị người ta đánh nát cả nhục thân, ngươi mất mặt quá rồi đấy!"

Lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên phất tay áo.

Một đường kiếm quang đột nhiên bay ra.

Lão giả kia còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đường kiếm quang xuyên qua trán. Chỉ trong chớp mắt, nhục thân của hắn ta tan vỡ, chỉ còn lại linh hồn!

Lý Huyền Thanh: "..."

Lão giả sững sờ.

Nhục thân của hắn ta mất rồi?

Chí cao pháp tắc ở một bên liếc nhìn nữ tử váy trắng, ánh mắt nàng ta toát lên vẻ kiêng kị!

Bởi lẽ đường kiếm vừa rồi nàng ta cũng không đỡ được!

Phía đối diện nữ tử váy trắng, cả người lão giả đang rơi vào trạng thái sững sờ. Hắn ta nhìn nữ tử váy trắng với vẻ hoang mang: "Chuyện này... sao có thể..."

Nữ tử váy trắng quay đầu nhìn Lý Huyền Thanh: "Còn gọi ai nữa không?"

Lý Huyền Thanh nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng, hắn ta không đáp lời.

Lúc này, nỗi sợ trong lòng hắn ta đã không thể diễn tả bằng từ ngữ được nữa.

Sư tôn của hắn ta là Bán Bộ Tiểu Thánh đấy!

Một người cấp bậc như hắn ta còn tiếp xúc được với cả pháp tắc của vũ trụ hiện có, chỉ cần tham ngộ là có thể đạt tới thánh nhân chi vị, trường tồn với đất trời, toả sáng cùng nhật nguyệt!

Mà hiện giờ một cường giả Bán Bộ Tiểu Thánh còn chẳng đỡ được một đường kiếm của nữ nhân này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận