Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3363: Bay thẳng lên trời

Một lúc sau, hai mắt Diệp Huyền hơi nheo lại, sau đó, hắn lập tức biến mất tại chỗ!

Đại Linh Thần Cung, Linh Tú Phong.

Tào Tú vừa thu hồi ánh mắt thì một luồng kiếm quang rơi thẳng xuống trước mặt nàng ta.

Tào Tú sửng sốt trong lòng, đến nhanh như vậy sao?

Nhìn thấy Diệp Huyền, sắc mặt Vu Dịch đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

Tất nhiên hắn ta không dám lơ là đối với Diệp Huyền!

Đây là người có thể hủy diệt Tiểu Động Thiên!

Mà Lâm Phàm cũng đang nhìn Diệp Huyền, tay trái của hắn ta đã đặt trên chuôi kiếm!

Hai mắt Diệp Huyền hơi nheo lại: "Sau ngày hôm nay, trên thế giới này sẽ không còn Đại Linh Thần Cung nữa!"

Tào Tú vẫn còn chưa dứt lời thì đã lập tức bị một kiếm đâm xuyên qua mi tâm!

Diệp Huyền đột nhiên quay sang nhìn Tào Tú: "Nếu ngươi muốn nhắm vào ta thì trực tiếp tới tìm ta là được, vì sao lại nhằm vào hắn ta? Hắn ta là đệ tử của Đại Linh Thần Cung, có làm gì sai đâu? Các ngươi đối xử với hắn ta như thế sao?"

Vút!

Diệp Huyền khẽ nói: "Xin lỗi! Liên lụy đến ngươi rồi!"

Tào Tú sắp đạt tới Đại Thánh Nhân rồi đấy!

Diệp Huyền đi tới trước mặt Lý Tu Nhiên, khi nhìn thấy linh hồn hư ảo gần như trong suốt của đối phương, hai mắt hắn ta dần dần nhắm lại!

Sắc mặt của Vu Dịch ở bên cạnh đã lập tức thay đổi sau khi nhìn thấy cảnh này, hắn ta sửng sốt nói: "Ngươi..."

Lý Tu Nhiên lắc đầu: "Là ta liên lụy đến Diệp huynh rồi!"

Lý Tu Nhiên khẽ cười: "Diệp huynh..."

Tào Tú giễu cợt nói: "Chỉ dựa vào ngươi? Ngươi..."

Trong mắt Lâm Phàm ở bên cạnh cũng lộ vẻ khó tin: "Sao kiếm của ngươi lại nhanh như vậy!"

Tào Tú cười lạnh: "Sai ở đâu à? Hắn ta quen biết ngươi chính là sai lầm!"

Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Ngươi là người của Thần Chi Mộ Địa sao?"

Hắn ta đã không thể nói được lời nào nữa!

Thế nhưng lại bị Diệp Huyền miểu sát?

Ngay lúc Diệp Huyền dùng phi kiếm, sắc mặt của Lâm Phàm lập tức thay đổi, hắn ta đột nhiên rút kiếm chém về phía trước.

Vút!

Không phải kiếm quang của Diệp Huyền vỡ mà là của hắn ta!

Diệp Huyền quay đầu nhìn Tào Tú, cười nói: "Hóa ra vốn kiêu ngạo của ngươi chính là hắn ta!"

Tào Tú ở bên cạnh vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này: "Cái này..."

Lâm Phàm nhìn hắn: "Đúng vậy!"

Lúc này, nàng ta đã hoàn toàn sụp đổ rồi!

Trong mắt Tào Tú xuất hiện sự sợ hãi: "Ngươi, làm sao ngươi có thể mạnh như vậy! Tuyệt đối không thể nào! Đây không phải là thật!"

Diệp Huyền nhìn nàng ta: "Bây giờ ngươi còn chỗ dựa nào không?"

Nói xong hắn liền dùng tâm niệm.

Mặc dù tốc độ rút kiếm của hắn ta rất nhanh, nhưng phi kiếm của Diệp Huyền còn nhanh hơn!

Chỗ mi tâm của Lâm Phàm còn cắm một thanh khí kiếm!

Trực tiếp miểu sát!

Một luồng kiếm quang lóe lên từ trong sân!

Một mảnh kiếm quang vỡ vụn, thân thể Lâm Phàm lập tức cứng đờ tại chỗ!

Ầm!

Mặc dù xuất kiếm trong tình thế cấp bách nhưng nhát kiếm này vẫn nhanh như điện.

Cường giả của Thần Chi Mộ Địa lại bị Diệp Huyền giết chết chỉ với một nhát kiếm!

Đây là người của Thần Chi Mộ Địa!

Vậy mà lại chết rồi?

Đã nói là có thể giải quyết Diệp Huyền cơ mà?

Mà Lâm Phàm cũng hoài nghi nhìn Diệp Huyền: "Sao kiếm của ngươi lại nhanh như vậy?"

Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Muốn biết sao?"

Lâm Phàm gật đầu trong vô thức.

Diệp Huyền cười nói: "Ta không nói cho ngươi biết!"

Lâm Phàm: "..."

Trong chốc lát, toàn bộ Đại Linh Thần Cung vang lên rất nhiều tiếng gào thét thảm thiết!

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Nói xong, hắn liền động tâm niệm, rất nhiều phi kiếm đột nhiên chém về nơi sâu thẳm trong Đại Linh Thần Cung!

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Ta nói rồi! Sau ngày hôm nay, Đại Linh Thần Cung sẽ biến mất!"

Hắn quay đầu nhìn Vu Dịch, người kia trầm giọng nói: "Diệp Huyền, chuyện này là do sư huynh muội của ta không đúng, ngươi đừng liên lụy đến toàn bộ Đại Linh Thần Cung, ngươi..."

Mà Diệp Huyền cũng thở phào nhẹ nhõm!

Diệp Huyền đi tới trước mặt Lý Tu Nhiên, Lý Tu Nhiên cười khổ: "Diệp huynh, sớm biết ngươi mạnh như thế này thì ta đã liên hệ với ngươi rồi! Ôi..."

Hắn ta quả thực có chút ấm ức!

Khốn kiếp!

Sớm biết cái tên này mạnh như vậy thì bản thân còn chống cự làm cái gì!

Tội này đã phải chịu đựng một cách vô ích!

Diệp Huyền lắc đầu cười, hắn lấy Thanh Huyền Kiếm ra, sau đó nói: "Tiểu Hồn, bảo vệ linh hồn của Lý huynh!"

Thanh Huyền Kiếm lập tức hấp thu linh hồn của Lý Tu Nhiên!

Dưỡng hồn!

Dưới sự trợ giúp của Thanh Huyền Kiếm, vốn dĩ linh hồn của Lý Tu Nhiên sắp biến mất hoàn toàn đã lập tức ổn định lại!

Vu Dịch: "..."

Diệp Huyền nhìn Vu Dịch: "Ta đã cho ngươi nói chuyện chưa?"

Một kiếm đâm xuyên mi tâm của Vu Dịch!

Xoẹt!

Diệp Huyền đột nhiên xoay người xuất ra một kiếm.

Lúc này, Vu Dịch đột nhiên run rẩy nói: "Diệp công tử, Đại Linh Thần Cung ta..."

Vu Dịch trợn trừng con mắt: "Diệp Huyền, ngươi thật sự phải làm lớn chuyện như vậy sao?"

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn hắn ta, sau đó nhìn về phía Tào Tú: "Lúc đầu ta không làm việc một cách tuyệt tình, suýt chút nữa đã hại chết Lý huynh! Cho nên từ nay về sau, phàm là kẻ thù của Diệp Huyền ta, lão tử đều sẽ đuổi cùng giết tận, không để lại bất cứ hậu hoạn nào!"

Nói xong, tâm niệm của hắn liền động, lại chém ra mười mấy nhát phi kiếm!

Trong chốc lát, mười mấy cái đầu chảy máu đầm đìa ở nơi sâu thẳm trong Đại Linh Thần Cung bay thẳng lên trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận