Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1148: Không nắm chắc

Sau một lúc, Diệp Huyền rời khỏi tầng một, hắn tới lối vào tầng tám.

Tầng tám!

Thật ra hắn vẫn luôn tò mò tầng tám này là thứ gì.

Hắn đã được chứng kiến qua thực lực của Giản Tự Tại ở tầng năm và Ma Chủ tầng sáu,, thực lực của hai người này đã mạnh như thế rồi, vậy tầng tám và tầng chín còn mạnh đến mức độ nào nữa?

Diệp Huyền im lặng một lúc rồi đột nhiên nói: “Các hạ, chúng ta nói chuyện được không?”

Trong tầng tám, một giọng nói vang lên: “Được!”

Diệp Huyền mừng rỡ trong lòng, còn định nói gì đó thì lúc này, đột nhiên Liên Thiển xuất hiện bên cạnh hắn, nàng liếc mắt nhìn tầng thứ tám: “Nếu ngươi không muốn chết thì cứ nói chuyện đi!”

Diệp Huyền nhìn về phía nàng: “Tại sao?”

Liên Thiển đáp: “Sợ! Sự tồn tại trong tháp đều sợ!”

Liên Thiển lại nói: “Nữ tử váy trắng đủ lớn mạnh, tháp này bao gồm cả ta và toàn bộ sự tồn tại trong tháp, cho dù là chủ nhân trước kia, đối với nàng ta chắc chắn đều sẽ tôn trọng, nhưng ngươi thì sao? Ngươi lấy cái gì khiến tháp này và cả những sự tồn tại lớn mạnh trong tháp kia tôn trọng ngươi?”

Liên Thiển lắc đầu: “Cho dù có nắm giữ chân chính đi chăng nữa, nếu ngươi thật sự nắm trong tay tháp này vậy một suy nghĩ của ngươi cũng có thể trấn áp Thần Điện đó rồi. Năm ấy tháp này bị trọng thương, linh trí của nó trực tiếp chìm vào giấc ngủ sâu, tuy hiện tại đã tỉnh nhưng linh trí của nó chỉ giống như đứa trẻ ba tuổi. Hiện tại nó rất ngoan, rất nghe lời ngươi, nhưng một khi linh trí của nó hoàn toàn hồi phục, khi ấy ngươi sẽ phát hiện ra, vốn là chỗ dựa lớn nhất của ngươi lại biến thành kẻ địch của ngươi.”

Diệp Huyền im lặng.

Bên ngoài tháp, Liên Thiển đi đến cổng đại điện, nàng nhẹ giọng nói: “Tầng thứ tám không phải Ma Chủ và Giản Tự Tại, thực lực của ngươi và hắn ta chênh lệch quá lớn, ngươi hoàn toàn không có tư cách đàm phán gì với đối phương hết, hiểu chưa?”

Diệp Huyền nhún vai: “Liên Thiển cô nương, mấy lời mà ngươi nói ta đều hiểu, nhưng trời xanh làm chứng cho ta, ta có thể làm thế nào được? Ngươi nói đi, ta phải làm thế nào đây? Hay là với tình hình trước mắt này của ta, ngươi chỉ ra minh lộ hộ ta đi?”

Liên Thiển không thay đổi nét mặt: “Đi!”

Diệp Huyền im lặng.

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta nắm giữ tháp này!”

Nói xong, nàng trực tiếp dẫn hắn rời khỏi Giới Ngục tháp.

Diệp Huyền đang định nói thì nàng lại chợt bảo: “Liệu nàng ta có thể ở bên cạnh ngươi mãi được không?”

Nói xong, nàng quay người biến mất dạng.

Diệp Huyền hơi chần chừ, sau đó hỏi: “Liên Thiển cô nương, Giới Ngục tháp này có sợ nữ tử váy trắng không?”

Diệp Huyền: “…”

Liên Thiển nói tiếp: “Mọi người đều tôn trọng kẻ mạnh, nhưng bây giờ ngươi vẫn chưa phải kẻ mạnh, ngươi chỉ có liên quan đến kẻ mạnh, ngươi hiểu chưa?”

Liên Thiển im lặng một lúc, sau đó nói: “Tìm nữ tử váy trắng!”

Bây giờ hắn chỉ muốn chăm chỉ tu luyện, thời gian còn lại thì ở bên cạnh Diệp Linh.

Diệp Huyền cười ha ha.

Bế quan!

Diệp Huyền nhìn về phía hai nữ nhân, cười bảo: “Các ngươi có thể đi tìm Tiểu Thất, bây giờ chuyện trong Bắc Cảnh đều do nàng ta xử lý.”

Diệp Huyền lắc đầu cười, thiên phú và kỳ ngộ của Tiểu Thất này không phải yêu nghiệt thường thôi đâu!

Đúng lúc này, Khương Cửu và Thượng Quan Tiên Nhi đi qua.

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Phòng ngừa Thần Điện đánh bại từng bên một sao?”

Thượng Quan Tiên Nhi lại nói: “Có một chuyện, Hiên Viên gia tộc, Vu tộc, Kiếm Vũ môn và Tiên Kiếm tông, bọn họ đều yêu cầu tới Bắc Cảnh chúng ta, là dẫn tất cả người tới!”

Cũng chỉ có khi ở bên cạnh Tiểu Thất, hắn mới có thể cảm giác được áp lực!

Thượng Quan Tiên Nhi nhìn Diệp Huyền với vẻ khinh thường: “Nhanh như vậy đã muốn làm chưởng quầy nhàn rỗi rồi sao?”

Diệp Huyền hơi gật đầu, lúc trước Tiểu Thất cũng đã nhận được rất nhiều lợi ích từ chỗ Nhân Vương, bây giờ chắc hẳn đang hấp thụ.

Có thể tưởng tượng ra Tiểu Thất sau khi xuất quan, phỏng chừng thực lực không biết sẽ lại tăng lên bao nhiêu nữa!

Yêu nghiệt!

Sau khi Tiểu Thất về, hắn thật sự không muốn quản chuyện gì nữa!

Thượng Quan Tiên Nhi đáp: “Vì Tiểu Thất bệ hạ đang bế quan!”

Diệp Huyền hỏi: “Tại sao?”

Thượng Quan Tiên Nhi cười nói: “Bây giờ sợ là ngươi vẫn chưa thể làm chưởng quầy nhàn rỗi được đâu!”

Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Bây giờ bất cứ một thế lực nào trong chúng ta đều không có cách nào đơn độc đối kháng với Thần Điện, duy chỉ có liên thủ mới có thể chiến với Thần Điện một trận, vì thế, bọn họ muốn di dời tất cả tới Bắc Cảnh, nói một cách đơn giản thì chính là có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia chân chính.”

Diệp Huyền nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Được!”

Thượng Quan Tiên Nhi hơi gật đầu, lại nói: “Còn một chuyện cần ngươi quyết định!”

Diệp Huyền bảo: “Nói!”

Thượng Quan Tiên Nhi trầm giọng nói: “Ta và Tiểu Cửu quyết định sử dụng toàn bộ tài nguyên mà chúng ta đang nắm trong tay để giúp các cường giả ở Bắc Cảnh chúng ta mạnh lên. Mấy tài nguyên này bao gồm đan dược, Nguyên tinh, trang bị… dù sao cũng chỉ là hiện tại, sử dụng toàn bộ tài nguyên để giúp mọi người cải thiện!”

Diệp Huyền gật đầu: “Cái này được.”

Hắn hiểu rất rõ có người mới có tương lai.

Nếu một trận chiến này với Thần Điện không thể thắng lợi, vậy mấy tài nguyên này cuối cùng đều sẽ làm lời miễn phí cho Thần Điện cả.

Người mới quan trọng nhất!

Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Ta hết chuyện rồi.”

Nói xong, nàng nhìn về phía Khương Cửu.

Khương Cửu nhìn Diệp Huyền: “Ngươi nói thật với chúng ta, một trận chiến này chúng ta có mấy phần thắng?”

Mấy phần thắng?

Diệp Huyền lắc đầu: “Không nắm chắc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận