Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1257: Ngươi không chỉ có một mình

Nhìn bọn người Tri Tĩnh rời đi, vẻ mặt Tru Vị Thiên trở nên cực kì nặng nề: “Rốt cuộc là một thế lực thế nào, Thần Điện ta lại hoàn toàn không biết gì về bọn họ..."

Vẻ mặt Tru Tà Nhi cũng vô cùng nặng nề, bây giờ Thần Điện đều biết các thế lực lớn trong Tứ Duy vũ trụ, mà bọn người Tri Tĩnh đột nhiên xuất hiện, Thần Điện lại hoàn toàn không biết gì về bọn họ!

Tứ Duy vũ trụ này còn có thế lực thần bí hơn Lưỡng Giới Thiên và Sinh Mệnh cấm khu!

Lúc này, Tru Vị Thiên đột nhiên nói: "Truyền lệnh xuống, bất kỳ người nào cũng không được gây chuyện với Diệp Huyền, cũng không thể nhúng tay vào chuyện của hắn!"

Giờ phút này, hắn ra phát hiện ra vũng nước Diệp Huyền này càng ngày càng sâu!

Tru Tà Nhi gật đầu: “Đã hiểu!"

Bây giờ nàng mới hiểu được tại sao Tru Vị Thiên không dám lấy tháp đó!

Cái tháp này, ai lấy thì người đó xui xẻo!

Không thể để mình nghỉ ngơi một lúc hay sao?

Mà đối phương sẽ bỏ qua sao?

Sắc mặt Diệp Huyền có chút u ám!

Diệp Huyền ngồi xếp bằng xuống, hắn nhìn về phía thanh kiếm trong tay, đây là hai thanh kiếm hợp nhất, mà vừa rồi, hắn đã dùng chuôi kiếm này đả thương Tri Tĩnh.

...

Mọi chuyện kéo tới không dứt!

Bởi vì người ngấp nghé cái tháp này rất nhiều!

Chắc chắn không!

Nơi xa giữa tinh không, Diệp Huyền chậm rãi đi tới, giờ phút này hắn đang ở trạng thái trong suốt, bất kỳ người nào cũng không phát hiện được hắn!

Tru Tà Nhi ngẩng đầu nhìn về phía tinh không nơi xa: “Gia hỏa này không biết có thể chống đỡ được không..."

Kéo dài như vậy ai mà chịu được?

Nghe vậy, đồng tử Diệp Huyền hơi co lại, sau một khắc, cả người hắn trực tiếp biến mất tại chỗ.

Đã giải trừ xong nguy cơ Thần Điện, sau đó lại xuất hiện Tri Tĩnh này, mẹ nó, không chịu xong đúng không!

Huyền Hoàng Đại Thế Giới.

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sắc mặt càng thêm âm trầm.

Đúng lúc này, không gian trước mặt hắn đột nhiên chấn động, rất nhanh, giọng nói của Tru Tà Nhi vang lên trước mặt hắn: “Bọn họ tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới!"

Kiều Thiên Nhi nói: "Hắn cũng không ở Bắc Cảnh!"

Tri Tĩnh nhìn thoáng qua Kiều Thiên Nhi, sau đó nói: "Kêu hắn ra!"

Một luồng sức mạnh to lớn đột nhiên từ không trung đổ xuống, trong nháy mắt, không gian bốn phía bắt đầu nứt ra thành từng mảng!

Năm người này chính là bọn người Tri Tĩnh.

Tri Tĩnh nhìn thoáng qua Kiều Thiên Nhi, quanh người hắn ta lập tức có một đạo khí thể màu đen đột nhiên bay ra ngoài, trong đạo hắc khí đó, một gương mặt dữ tợn đột nhiên nhe răng cười, cùng lúc đó, một tiếng cười quỷ dị vang vọng trong sân.

Lúc này, trên bầu trời Bắc Cảnh, Huyền Hoàng Đại Thế Giới đột nhiên có thêm năm người!

Chính là Kiều Thiên Nhi!

Trong không trung, một tiếng nổ đột nhiên vang lên, ngay sau đó, một bóng người liên tục lùi nhanh lại!

Ầm ầm!

Giữa không trung, Kiều Thiên Nhi nhìn bọn người Tri Tĩnh với vẻ mặt vô cùng nặng nề!

Nhìn thấy cảnh này, hai mắt Kiều Thiên Nhi lập tức híp lại, sau một khắc, nàng ta trực tiếp biến mất tại chỗ.

Ầm!

Một luồng sức mạnh khủng khiếp xuất hiện trong sân, đánh thẳng tới Tri Tĩnh!

Diệp Huyền!

Ầm!

Vừa nói dứt câu, tay phải hắn ta đột nhiên mở ra, sau đó nhẹ nhàng đè xuống.

Tri Tĩnh khẽ gật đầu: “Hắn sẽ xuất hiện!"

Sau khi lùi khoảng ngàn trượng, Kiều Thiên Nhi đột nhiên ngừng lại, mà khóe miệng nàng ta lại chậm rãi rỉ ra máu tươi!

Kiều Thiên Nhi lạnh lùng nhìn chằm chằm Tri Tĩnh: “Dù sao ngươi cũng là một vị cường giả tuyệt thế nhưng một chút ngạo khí của cường giả cũng không có luôn sao?"

Tri Tĩnh lắc đầu: “Người làm chuyện lớn, không câu nệ tiểu tiết!"

Vừa nói dứt câu, tay phải hắn ta đột nhiên mở ra sau đó lại đè xuống dưới, phía dưới, cả tòa Thiên Giang thành trực tiếp sụp đổ, trong thành, vô số tiếng kêu thảm thiết vang vọng!

Thấy thế, sắc mặt Kiều Thiên Nhi thay đổi, nàng ta đang định xuất thủ lần nữa thì đúng lúc này, một đạo bạch quang đột nhiên từ phía dưới phóng lên tận trời, sau một khắc, một thanh trường thương xuyên qua trời đất, chỉ thẳng vào Tri Tĩnh!

Tri Tĩnh nhắm hai mắt lại, tay phải cũng nhấn một cái.

Ầm!

Thanh trường thương này bị buộc ngừng lại tại chỗ, phía sau trường thương là một bạch y nữ tử.

An Lan Tú!

Người đi ra chính là Tiểu Thất!

Mạc Tà nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền đang định xuất thủ nhưng đúng lúc này, phía dưới đột nhiên vang lên một tiếng kiếm minh, rất nhanh, một nữ tử từ trong một gian phòng đi ra!

Tri Tĩnh nhìn ba người Diệp Huyền một chút: “Cùng lên?"

Thời khắc này, quanh thân Mạc Tà có một luồng sức mạnh to lớn đang rung chuyển!

Mạc Tà!

Tri Tĩnh nhìn Diệp Huyền, đang định xuất thủ thì lúc này, một nam tử đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn!

Bởi vì thanh trường thương này đã bị hai ngón tay kẹp lấy!

Ngón tay Tri Tĩnh cử động nhẹ, trong nháy mắt cả người An Lan Tú lẫn trường thương bị đánh bay ra sau ngàn trượng!

Tri Tĩnh đang định xuất thủ lần nữa, nhưng lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên từ chân trời bay đến!

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Người tới chính là Diệp Huyền!

Tri Tĩnh nhắm hai mắt lại, tay phải hắn ta đột nhiên siết lại, sau đó đấm ra một quyền!

Ầm!

Kiếm quang vỡ vụn, cả người Diệp Huyền lẫn kiếm nhanh chóng lùi xa ngàn trượng!

Lần này, Diệp Huyền không có lựa chọn ẩn nấp nữa!

Đạo thương mang đó vỡ vụn trong nháy mắt, nhưng mà lúc này một thanh trường thương đột nhiên đánh thẳng vào giữa lông mày hắn ta, nhưng lại dừng lại cách lông mày hắn ta nửa tấc!

Ầm!

Tri Tĩnh mặt không cảm xúc, tay phải vung lên.

Một tiếng xé rách vang lên, cùng lúc đó, một đạo thương mang đánh thẳng tới Tri Tĩnh!

Vù!

Tay phải của An Lan Tú nắm chặt trường thương, sau đó đâm thẳng tới trước.

Quanh người Tiểu Thất có kiếm quang lượn lờ, trông như lôi điện, cực kỳ doạ người.

Tiểu Thất nhìn về phía Diệp Huyền: “ Ngươi không chỉ có một mình!”

Giờ phút này, toàn bộ người trong Thiên Giang thành đều đang quan sát Tri Tĩnh ở trên không trung!

Người trước mặt này rốt cuộc mạnh cỡ nào?

Không có ai biết!

Cho dù là Kiều Thiên Nhi cũng không thể nhìn ra được thực lực chân chính của Tri Tĩnh!

Nàng ta không cảm nhận được!

Cảm giác mà Tri Tĩnh mang lại cho nàng ta mênh mông giống như là tinh không, sâu không lường được!

Có thể khiến cho nàng ta cảm thấy sâu không lường được… phải là người khủng khiếp cỡ nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận