Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3394. Núi cao còn có núi cao hơn!



Chương 3394. Núi cao còn có núi cao hơn!




Hắc bào lão giả trầm giọng nói: “Thanh kiếm lớn mạnh trong tay Diệp Huyền kia tên là Thanh Huyền Kiếm, nó bất phàm vô cùng, không những ẩn chứa bản nguyên chi lực của chí cao vũ trụ pháp tắc mà còn có thời không chi đạo, hơn nữa nó còn vượt xa thời không chi lực của vũ trụ hiện giờ!”
Đoá Nhất nhíu mày: “Vượt xa?”
Hắc bào lão giả nói: “Đúng vậy! Còn về những thứ khác thì ta không biết, bởi vì vốn Diệp Huyền cũng hiếm khi dùng thanh kiếm này!”
Nói đoạn, hắn ta ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Trước kia Diệp Huyền từng tới Ngạc tinh vực, mà Ngạc tộc của Ngạc tinh vực đã bị huỷ diệt, người huỷ diệt bọn họ là nữ tử váy trắng kia!”
Diệt tộc!
Đoá Nhất khẽ nói: “Diệt tộc có nhẹ nhàng không?”
Hắc bào lão giả nói: “Một đường kiếm!”
Đoá Nhất quay đầu: “Chỉ một đường kiếm?”
Hắc bào lão giả gật đầu: “Chỉ một đường kiếm!”
Đoá Nhất trầm mặc.
Hắc bào lão giả tiếp tục nói: “Nữ tử này cực kì bất phàm, thanh kiếm kia của Diệp Huyền do nàng ta tạo ra! Mà nàng ta có thể tạo ra thần kiếm như thế, tức là thực lực của nàng ta…”
Nói đến đây, hắn ta không tiếp tục nữa.
Đoá Nhất nói: “Ngươi muốn nói là thực lực của nàng ta đã đạt đến trình độ như chúng ta?”
Hắc bào lão giả gật đầu: “Đúng vậy!”
Đoá Nhất trầm mặc.
Hắc bào lão giả tiếp tục nói: “Chí tôn, trong lúc điều tra Diệp Huyền ta có phát hiện một chuyện!”
Đoá Nhất nói: “Nói đi!”
Hắc bào lão giả trầm giọng nói: “Thực lực của người này có tốc độ tiến bộ kinh khủng vô cùng. Ta chưa từng thấy ai có tốc độ tiến bộ nhanh như hắn!”
Đoá Nhất nhíu mày: “Sao lại nói như vậy?”
Hắc bào lão giả đáp: “Trước kia, một phân thân cường giả Cổ Thần cảnh hắn cũng không thể đánh lại, song không lâu sau hắn lại có thể giết cường giả Cổ Thần cảnh! Mà sau khi hắn trở về từ Ngạc tinh vực, thực lực của hắn đã có thể dễ dàng miểu sát cường giả Cổ Thần cảnh! Không chỉ có vậy, hắn còn đấu được với cả phân thân của chí tôn…”
Nói đoạn, sắc mặt hắn ta bèn trở nên nghiêm trọng: “Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, cảnh giới cùa hắn không thay đổi gì, thế nhưng sức chiến đấu lại kinh khủng như vậy!”
Đoá Nhất trầm mặc hồi lâu rồi bảo: “Hắn có phải là người của Phồn Đoá không?”
Hắc bào lão giả nói: “Cái này thì ta không biết, có điều theo như ta biết, một nữ nhân của hắn đang đi theo Phồn Đoá để học pháp tắc chi đạo! Bọn họ chắc chắn có liên quan! Có điều có thể không phải kiểu quan hệ như chúng ta nghĩ!”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Đoá Nhất: “Chí tôn, ta có một suy nghĩ.”
Đoá Nhất nói: “Ngươi muốn nói nếu hắn không phải người của Phồn Đoá thì sở dĩ kiếm của hắn có bản nguyên chi lực của Phồn Đoá là bởi có người cướp bản nguyên pháp tắc chi lực của nàng ta, mà nàng ta cũng không dám phản kháng. Không những thế, sở dĩ Phồn Đoá xuống hạ giới là bởi người khác?”
Hắc bào lão giả gật đầu: “Đúng vậy!”
Nghe vậy, Đoá Nhất chầm chậm nhắm hai mắt lại.
Sắc mặt nàng ta dần trở nên nghiêm trọng!
Một người mà ngay cả Phồn Đoá cũng phải nể mặt…
Nữ tử váy trắng!
Thực sự đáng sợ như vậy sao?
Một lát sau, Đoá Nhất đột nhiên nói: “Còn một chuyện nữa, đó chính là khi Diệp Huyền đối mặt với Phồn Đoá chí tôn, hắn không hề tỏ vẻ thấp bé…”
Đoá Nhất khẽ nói: “Ở trước mặt ta hắn cũng đâu có vậy, điều này chứng tỏ hắn đã từng gặp người mạnh như chúng ta, hoặc có lẽ còn mạnh hơn cả chúng ta.”
Hắc bào lão giả gật đầu.
Đoá Nhất nói: “Ngươi có biết nhiều về nữ tử váy trắng không?
Hắc bào lão giả lắc đầu: “Không nhiều! Mà hiện giờ nàng ta đã hoàn toàn không còn tin tức gì nữa rồi. Kể cả dùng cả thiên nhãn của chí tôn cũng không thể tìm được nàng ta…”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Đoá Nhất: “Chí tôn, nếu như muốn giết người này thì có thể phải tìm hiểu thanh sam nam tử và nữ tử váy trắng phía sau Diệp Huyền!”
Đoá Nhất trầm mặc một hồi rồi nói: “Không giết nữa!”
Hắc bào lão giả nhìn Đoá Nhất, Đoá Nhất nói: “Giết Diệp Huyền có thể xả giận đấy nhưng chẳng có ích lợi gì cả, không những không có ích lợi gì mà còn có thể chọc vào những kẻ địch lớn mạnh mà mình chưa biết!
Còn về việc chủ động đi tìm hai người kia, ta có bị điên đâu? Đánh lại được thì còn tạm, nhỡ không đánh lại được thì khác gì đâm đầu vào chỗ chết? Ta cũng đâu có ngu, tại sao ta phải làm chuyện ngu ngốc như vậy?”
Nói đoạn, nàng ta bèn quay người rời đi.
Hắc bào lão giả: “…”
Nghe Đoá Nhất nói vậy, hắc bào lão giả bèn lắc đầu cười: “Thế chí tôn định làm thế nào?”
Đoá Nhất trầm mặc một hồi rồi nói: “Tiếp tục điều tra! Điều tra càng kĩ càng tốt!”
Hắc bào lão giả gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, hắn ta đang định rời đi thì lúc này, Đoá Nhất đột nhiên nói: “Đừng chọc vào hắn!”
Hắc bào lão giả gật đầu: “Ta hiểu!”
Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất.
Đoá Nhất chầm chậm nhắm hai mắt lại.
Vô địch?
Từ trước đến nay nàng ta chưa bao giờ cho rằng mình vô địch!
Núi cao còn có núi cao hơn!
Nàng ta chỉ là một chí tôn trong vũ trụ này, hơn nữa kể cả ở vũ trụ này, nàng ta cũng không phải người mạnh nhất!
Trên chí tôn còn có Thần Đế cơ mà!
Mà nàng ta cũng biết, hiện giờ còn có hai Thần Đế còn sống!
Đương nhiên, nàng ta thực sự rất ngứa mắt Diệp Huyền.
Có điều, nàng ta sẽ không vì vậy mà đi đối địch với những kẻ địch lớn mạnh mà mình chưa biết!
Hành động thế quá ngu xuẩn!
Hết chương 3394.



Bạn cần đăng nhập để bình luận