Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3128: Nữ nhân dễ thay đổi lắm

Không đúng!

Tăng Kiếp nhìn Thú Thần Tí trên hai cánh tay của Diệp Huyền: "Ngược lại, bên trong vật này có một linh hồn lớn mạnh, ra ngoài gặp một lần chứ?"

"Ha ha!"

Lúc này, đột nhiên giọng của Thú Thần vang lên trong sân, ngay sau đó Thú Thần xuất hiện trên đỉnh đầu của Diệp Huyền.

Tăng Kiếp nhìn Thú Thần với vẻ mặt bình tĩnh: "Không yếu cho lắm."

Thần Thú cười nói: "Vừa rồi các hạ nói số trời đã định, lẽ nào không cảm thấy mình nói câu này quá sớm rồi không?"

Tăng Kiếp khẽ cười: "Cho dù bây giờ hắn có thức tỉnh nhưng đã bị tước đoạt huyết mạch rồi, hắn cũng không còn khả năng trở mình nữa đâu."

Thú Thần cười to: "Diệp tộc thật sự cho rằng mình đã vô địch khắp toàn vũ trụ rồi sao?"

Diệp Huyền nhìn về phía nàng: "Thời Gian Trường Hà là gì?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Ta biết chạy đi đâu?"

Cách đằng xa, Tăng Kiếp tùy tiện vung tay một cái, trong nháy mắt, toàn bộ phía chân trời trực tiếp biến thành một dòng sông sài kỳ dị.

Nói rồi, nàng nhìn về phía chân trời kia: "Thế tử, chạy đi!"

Tăng Kiếp gật đầu: "Tới đi!"

Dường như nghĩ đến gì đó, hắn đột nhiên hỏi: "Tiểu tháp, ngươi chạy đi đâu rồi?"

Vẻ mặt của Tăng Kiếp không thay đổi: "Không dám nói vô địch nhưng kẻ có tư cách làm đối thủ của Diệp tộc ta sẽ không vượt quá một bàn tay đâu! Thiên Yêu Quốc lại càng không có tư cách."

Mục Thánh nhìn hắn: "Vậy phải làm sao bây giờ?"

Đột nhiên Thú Thần biến mất ngay tại chỗ.

Thú Thần cười nói: "Muốn xin các hạ chỉ dạy đôi chiêu!"

Mục Thánh trầm giọng đáp: "Một loại thần thông thuật cực kỳ đáng sợ có thể thay đổi hoàn toàn Thời Gian Duy Độ, hơn nữa còn vận dụng nó..."

Diệp Huyền gọi nó ra ngoài, hắn nhìn nó, cười hỏi: "Tiểu tháp, ta thật sự có hào quang nam chính gì đó sao?"

Bên dưới, sắc mặt Mục Thánh vô cùng nặng nề: "Thời Gian Trường Hà! Vậy mà hắn ta đã tu luyện ra Thời Gian Trường Hà rồi!"

Tiểu tháp lắc đầu nguầy nguậy: "Tiểu chủ, ta không biết gì hết, ngươi đừng hỏi ta..."

Diệp Huyền cười đáp: "Cứ xem đi đã."

Trong Giới Ngục tháp, tiểu tháp vẫn đang trốn tịt trong góc.

Đột nhiên Mục Thánh nói: "Ít nhất bọn họ đã địa chiến mấy trăm ngày rồi!"

Chính là Thú Thần kia!

Thú Thần cười ha ha rồi nhìn về phía Diệp Huyền: "Bản thể của ta không ở đây nên không thể làm gì được người này, tiểu tử, ta đã cố hết sức rồi! Tiếp theo đây đến lượt ngươi biểu diễn rồi đấy."

Diệp Huyền sững sờ, cái tháp này bị làm sao vậy?

Tăng Kiếp nhìn chằm chằm vào hắn: "Ta cảm thấy ngươi nghĩ nhiều rồi!"

Nói xong, nó chạy thẳng vào trong Giới Ngục tháp.

Diệp Huyền nói với vẻ đường hoàng: "Các hạ, nếu con trai ngươi quá ưu tú thì ngươi sẽ giết chết hắn ta sao?"

Tăng Kiếp cũng hơi nhíu mày: "Ngươi muốn hỏi gì?"

Diệp Huyền hơi nhíu mày lại: "Ngươi có con trai không?"

Đúng lúc này, đột nhiên phía chân trời nứt ra, ngay sau đó, một hư ảnh đáp xuống trước mặt đám người Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhìn về phía Tăng Kiếp, cười hỏi: "Ta muốn hỏi một câu, ngươi đừng để ý nhé, tộc trưởng của các ngươi thật sự chính là mẫu thân ruột của ta ở kiếp trước sao?"

Tăng Kiếp nhìn hắn: "Đúng!"

Diệp Huyền lại hỏi: "Liệu có sự hiểu lầm nào đó ở đây không? Ví dụ như nàng ta vì muốn rèn luyện ta cho nên mới hành ta như vậy?"

Diệp Huyền nhìn về phía Thú Thần, đã kết thúc rồi sao?

Tăng Kiếp cũng xuất hiện ngay sau đó ở phía chân trời, hắn ta nhìn xuống Thú Thần ở bên dưới: "Đánh giá thấp ngươi rồi!"

Diệp Huyền: "..."

Mấy trăm ngày!

Tăng Kiếp híp hai mắt lại, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.

Diệp Huyền cười bảo: "Thật ra ta chỉ muốn xem đây có phải là một hiểu lầm hay không thôi, nhưng bây giờ xem ra, rõ ràng không có hiểu lầm nào ở đây hết, bà mẹ ở kiếp trước của ta đúng là muốn giết ta thật rồi!"

Tăng Kiếp nhìn hắn: "Ngươi đã từng là thế tử yêu nghiệt nhất của Diệp tộc ta, ta không muốn ra tay giết ngươi, ngươi có thể chọn tự sát, ta sẽ cho ngươi một cách chết có thể diện!"

Diệp Huyền đáp: "Ta vẫn còn một câu hỏi cuối cùng nữa."

Tăng Kiếp: "..."

Diệp Huyền lại hỏi: "Thế cha của ta ở kiếp trước đâu? Vợ hắn ta muốn giết con trai mình, lẽ nào hắn ta mặc kệ luôn sao?"

Tăng Kiếp chỉ nhìn hắn mà không nói gì cả.

Diệp Huyền có hơi nghi ngờ, đang định lên tiếng thì đúng lúc này, Mục Thánh ở bên dưới đột nhiên nói: "Thế tử, phụ thân ngươi đã chết vào năm đó rồi."

Diệp Huyền hơi nhíu mày: "Đã chết?"

Mục Thánh gật đầu: "Chính miệng nữ nhân kia nói vậy."

Diệp Huyền trầm giọng hỏi: "Chết thế nào?"

Mục Thánh lắc đầu: "Không biết."

Diệp Huyền chợt nói: "Không phải nữ nhân kia giết chết đấy chứ?"

Nghe vậy, mí mắt Mục Thánh giật một cái... cũng không phải không có khả năng!

Diệp Huyền đứng bên cạnh cũng dần lộ ra sắc mặt khó coi: "Nếu thật sự là nàng ta giết vậy người này cũng quá tàn nhẫn rồi! Giết chồng xong lại giết con trai, đậu má..."

Lúc này, Tăng Kiếp ở phía chân trời lại lên tiếng: "Thế tử, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi tự sát hay để ta giết đây?"

Thật ra hắn ta hy vọng Diệp Huyền sẽ tự sát!

Tại sao?

Bởi vì người này thật sự chính là con trai ruột của tộc trưởng.

Lỡ như một ngày nào đó tộc trưởng lên cơn, sinh ra một chút áy náy trong lòng đối với đứa con trai rồi, vậy đến lúc đó mình phải làm sao?

Chuyện này không phải không có khả năng!

Nữ nhân dễ thay đổi lắm!

Vì vậy, hắn ta muốn Diệp Huyền tự sát, chỉ có như thế thì hắn ta mới có thể bớt dính một chút nhân quả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận