Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 744: Ngươi Có Thể Sẽ Chết!

Bên trong Giới Ngục tháp.

Liên Vạn Lý có chút hiếu kỳ dò xét bốn phía, lúc này, Tiểu Linh Nhi xuất hiện ở trước mặt nàng, Liên Vạn Lý trừng mắt nhìn:

- Thật là đáng yêu!

Tiểu Linh Nhi: "..."

...

Bên ngoài, lúc Diệp Huyền phóng tới chỗ Đế Khuyển, vô số đạo phi kiếm đột nhiên phá không bắn đi, trong lúc nhất thời, trên không lập tức vang lên từng thanh âm kêu gào đau đớn thảm thiết!

Trong đám mây phía chân trời, tên Thần pháp sư cầm đầu kia đột nhiên quay đầu nhìn xuống phía dưới, lúc nhìn thấy Diệp Huyền còn sống, sắc mặt hắn lập tức trở nên cực kỳ khó coi, đúng lúc này, hắn đột nhiên quay đầu, lúc này, Vị Ương Thiên đã xuất hiện ở trước mặt hắn!

Thấy thế, sắc mặt tên Thần pháp sư này đại biến, hai tay của hắn đột nhiên chấn động ra phía trước, đóa hỏa diễm trôi nổi bên cạnh hắn kia trực tiếp hóa thành một đạo sóng lửa bao phủ tới phía Vị Ương Thiên!

Hai lão giả liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng, bọn hắn nhìn về phía sáu tên Thần pháp sư sau lưng kia.

- Ngôn Sinh, ngươi còn lưỡng lự sao?

Hai lão giả nhìn chằm chằm Vị Ương Thiên, không thể không nói, thực lực của Vị Ương Thiên thực sự vượt qua dự liệu của bọn hắn! Đây còn không phải là trạng thái đỉnh phong của Vị Ương Thiên! Nếu là trạng thái đỉnh phong, sợ là dù tất cả bọn hắn hợp lại cũng không chống đỡ nổi!

Một lão giả áo bào đen trong đó nhíu mày:

Những hỏa diễm kia trực tiếp vỡ tan!

Thanh âm vừa dứt, sáu người kết thủ ấn, bắt đầu đọc thầm chú ngữ, rất nhanh, một pháp trận màu đỏ to lớn xuất hiện trên không trung, theo pháp trận màu đỏ to lớn này xuất hiện, sắc trời giữa sân lập tức trở nên tối đen!

Vị Ương Thiên đấm ra một quyền!

Tên Thần pháp sư tên là Ngôn Sinh kia do dự một chút, cuối cùng, hắn nhìn về phía năm người sau lưng:

Mà lúc này, tên Thần pháp sư kia đã thối lui ra ngoài mấy trăm trượng, cùng lúc đó, hai lão giả áo bào đen xuất hiện ở trước mặt hắn!

Oanh!

Tên Thần pháp sư cầm đầu yên lặng không nói!

Nơi xa, Vị Ương Thiên nhìn về phía pháp trận màu đỏ kia, cau lại lông mày, nàng chậm rãi nắm chặt tay phải.

Ngoại trừ Vị Ương Thiên, lão giả lưng còng Ma Kha tộc kia cũng vô cùng kinh khủng, đối phương mạnh mẽ ngăn cản tất cả tia vũ trụ, bằng không, Vị Ương Thiên tuyệt đối không thể thoát thân ra được!

Lúc này, bên trong pháp trận màu đỏ to lớn kia đột nhiên xuất hiện một con mắt lớn màu đỏ như máu, con mắt lớn này trực tiếp nhìn về phía Vị Ương Thiên, sau một khắc, từ trong con mắt này, một cột sáng màu đỏ như máu bắn mạnh ra!

- Bắt đầu dùng cấm pháp!

Đại địa một mảnh màu đỏ như máu!

Lúc này, hai lão giả áo bào đen đang muốn xuất thủ, Ngôn Sinh cách đó không xa kia đột nhiên nói:

Từ đám mây phía trên bầu trời, từng tiếng nổ vang rền đinh tai nhức óc không ngừng vang dội.

Hai người quay người lao thẳng xuống phía dưới!

Nơi xa, Vị Ương Thiên mở ra lòng bàn tay, nhẹ nhàng xoay tròn, một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên khuếch tán ra từ trong lòng bàn tay của nàng!

Không gian trực tiếp vặn vẹo biến hình, A Quỷ còn chưa kịp chạm đến đối phương, đã bị chấn cho liên tục lùi lại! Thế nhưng sau một khắc, hắn lại quỷ dị biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước mặt lão giả áo bào đen kia, cùng lúc đó, một thanh lưỡi hái màu đỏ như máu lặng yên không một tiếng động xuất hiện ngay yết hầu lão giả áo bào đen.

Những nơi đi qua, không gian trực tiếp biến thành một màu đen kịt!

Nhưng mà, lão giả áo bào đen lại lập tức biến mất ngay tại chỗ, A Quỷ cưỡng ép xoay người cầm lưỡi hái chém xuống ——

Có tiếng xé rách vang lên!

Xuy!

Oanh!

Phía dưới, dường như cảm nhận được chuyện gì, Diệp Huyền biến sắc, hắn đang muốn xuất thủ, đúng lúc này, A Quỷ xuất hiện ở trước mặt hắn, sau một khắc, một lưỡi hái màu đỏ như máu phóng lên tận trời!

Trên không, một tên lão giả trong đó đột nhiên vỗ xuống một chưởng!

Oanh!

Vị Ương Thiên bị chấn cho liên tục lùi lại, vừa lui, lui xa trọn vẹn ngàn trượng!

Hai người lấy lại tinh thần, lần này, mục đích trọng yếu nhất của bọn hắn, không chỉ đơn thuần là diệt Ma Kha tộc cùng với Vị Ương Tinh Vực, mà là món chí bảo trên thân Diệp Huyền!

Giải quyết Diệp Huyền!

- Giải quyết Diệp Huyền kia trước!

Oanh!

A Quỷ bay ngược về sau, nhưng mà, trong nháy mắt khi hắn bay ngược ra ngoài, lưỡi hái trong tay hắn đã rời khỏi tay, trực tiếp trảm lên phía trên một bóng đen.

Oanh!

Bóng đen kia vỡ tan, lão giả áo bào đen hiện ra nguyên hình, ở trước ngực hắn, có một vết máu thật dài!

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt lão giả áo bào đen lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Cách đó không xa, A Quỷ nhìn về phía Diệp Huyền:

- Đi!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, hai lão giả áo bào đen kia đột nhiên biến mất, A Quỷ biến sắc, dẫn theo lưỡi hái vội vàng vọt tới.

Thấy thế, Diệp Huyền không chút do dự, đột nhiên vung kiếm chém nhanh ra phía trước một trảm.

Lúc này, thanh âm của Tiểu Hồn vang lên trong đầu Diệp Huyền:

Mặc dù không chết, nhưng mà vừa rồi, sau khi sử dụng một kiếm này, hắn cảm thấy toàn thân phảng phất như bị rút sạch, hơn nữa, hắn có thể cảm nhận rõ ràng Tiểu Hồn cũng đã suy yếu rất nhiều!

Còn tốt, Trấn Hồn Kiếm tăng thêm Nhất Kiếm Định Hồn vẫn như cũ hữu hiệu đối với lão giả này, bằng không, hắn thật sự phải chết rồi.

Đương nhiên, không chỉ đơn thuần là Trấn Hồn Kiếm, mà là Trấn Hồn Kiếm tăng thêm Nhất Kiếm Định Hồn! Nếu chỉ đơn thuần là Trấn Hồn Kiếm, căn bản không có khả năng định trụ hồn phách của đối phương!

Hắn biết rõ, thực lực của hắn kém xa lão giả áo bào đen này, bởi vậy, hắn chỉ có thể dựa vào Trấn Hồn Kiếm liều đối cứng một phen!

Nơi xa, hai tay Diệp Huyền cầm kiếm chống đỡ thân thể, khóe miệng của hắn, máu tươi không ngừng tràn ra, trước ngực đã bị máu tươi nhiễm đỏ.

Một kiếm này, hắn không dám giữ lại chút nào!

Một kiếm chém xuống, kiếm quang sáng chói như ánh mặt trời, nhưng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, sợi kiếm quang kia vỡ tan trong nháy mắt, Diệp Huyền liên tục lùi lại!

Hắn còn chưa dừng hẳn, lão giả áo bào đen kia đã xuất hiện ở trước mặt hắn lần nữa, ngay sau đó, lão giả đột nhiên vỗ một chưởng nhắm ngay mặt hắn!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng, sau một khắc, kiếm trong tay hắn lặng yên biến đổi thành Trấn Hồn Kiếm!

Diệp Huyền xuất kiếm đâm vào phía trên trên lòng bàn tay của lão giả kia!

Ầm!

Diệp Huyền trực tiếp bay ra ngoài!

Thế nhưng, lão giả áo bào đen kia lại không thể nhúc nhích, hai mắt hắn trợn lên, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, thế nhưng rất nhanh, vẻ hoảng sợ trong mắt hắn dần dần biến mất, mà giờ khắc này, hắn đã vô phương động đậy!

Định hồn!

Hai tay Diệp Huyền cầm kiếm đột nhiên chém ra phía trước một kiếm.

Đối diện với lực lượng của người này, không gian lại không chịu nổi một kích như vậy!

Lực lượng cường đại trực tiếp chấn cho không gian xung quanh Diệp Huyền bắt đầu nổ tung từng khúc!

Thế nhưng rất nhanh, sợi kiếm quang kia trực tiếp vỡ tan, cùng lúc đó, một lão giả áo bào đen xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, sau một khắc, lão giả áo bào đen kia đấm ra một quyền về phía đầu Diệp Huyền!

Một sợi kiếm quang phá không bắn đi!

Xuy!

- Tiểu chủ... Ngươi không thể tiếp tục sử dụng ta và kiếm kỹ này... Ta muốn nghỉ ngơi...

Rất nhanh, thanh âm của Tiểu Hồn hoàn toàn biến mất.

Tại chỗ, vẻ mặt Diệp Huyền trầm trọng, bởi vì hắn phát hiện, thanh âm của Tiểu Hồn vô cùng suy yếu, rõ ràng, một kiếm vừa rồi không chỉ khiến cho hắn tiêu hao rất nhiều, đối với Tiểu Hồn cũng là tiêu hao rất lớn!

Bởi vì hiện tại hắn vẫn vô phương phát huy hết uy lực của Tiểu Hồn, nhiều khi cũng phải cần Tiểu Hồn chủ động phối hợp, bởi vậy, mỗi một lần hắn sử dụng Tiểu Hồn, đối với Tiểu Hồn mà nói, cũng là một lần tiêu hao to lớn!

Đúng lúc này, A Quỷ cách đó không xa đột nhiên bị đẩy lui, sau khi bị đẩy lui, một lão giả áo bào đen khác quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền, hắn nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Ngươi đã làm gì hắn!

Diệp Huyền yên lặng.

Vẻ mặt lão giả áo bào đen dữ tợn, hắn vọt thẳng đến phía Diệp Huyền!

Diệp Huyền đột nhiên cầm lấy Trấn Hồn Kiếm chỉ vào lão giả áo bào đen phía xa:

- Lão đầu, không nói đùa, ta chém xuống một kiếm này, ngươi có thể sẽ chết!

Lão giả áo bào đen: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận