Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 681: Cởi Nhẹ Một Chút Quần Áo!

Mỹ phụ nhăn mày lại, lúc này, thanh âm kia vang lên lần nữa:

- Người này có chút không đơn giản, vẫn là không động thủ sẽ tốt hơn!

Mỹ phụ trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Trên thân người này ngoại trừ ba thanh kiếm thánh giai kia, còn có ít nhất hai ngàn vạn Tử Nguyên tinh, đáng để mạo hiểm!

Thanh âm kia lại nói:

- Nếu đụng phải một cọng rơm cứng...

Mỹ phụ cười lạnh:

- Hai cường giả Thánh cảnh hợp lại, còn không giết được hắn?

- Cứu...

Cứ như vậy, mỹ phụ ngã xuống, đến lúc chết, trong mắt nàng đều tràn đầy tuyệt vọng và không cam lòng.

Đúng lúc này, thanh âm của mỹ phụ hơi ngừng, hai con ngươi của nàng trợn lên, trong mắt tràn đầy hoảng hốt, bởi vì chẳng biết từ lúc nào yết hầu của nàng đã nứt ra, máu tươi bắn tung tóe như suối phun!

- Linh hồn ngươi đang hư ảo đi... Không cứu nổi.

Mỹ phụ nói:

Giờ khắc sắp chết này, nàng nghĩ đến người áo đen trước đó...

Thanh âm kia trầm mặc một lát, sau đó nói:

Nàng không nghĩ tới bản thân sẽ bị người giết chết vô thanh vô tức như vậy!

- Tốt, trước tiên các ngươi cứ núp trong bóng tối, đợi chút nữa hắn đến, ta...

- Tốt, vậy cứ thử một chút!

Người áo đen nhìn thoáng qua mỹ phụ, lắc đầu:

- Các hạ, việc này là Thái Nguyên thương hội ta không đúng, còn xin các hạ rộng lòng tha thứ!

Lúc này, một người áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt mỹ phụ, mỹ phụ hoảng sợ nhìn người áo đen:

Chung quanh không có động tĩnh, người áo đen trầm giọng nói:

Là ai?

Bên trong gian phòng, người áo đen nhìn thoáng qua bốn phía, đề phòng vô cùng:

...

Tiền kiếm hai vật đều không còn!

Nếu đối phương bất nhân, hắn tự nhiên bất nghĩa!

Vẫn không có động tĩnh!

Lần này, hắn trực tiếp rời đi Vị Ương thành, hắn không có lựa chọn đi tìm Đế Khuyển và Độc Cô Huyên, việc cấp bách của hắn lúc này là tăng cao thực lực.

- Còn xin các hạ ra gặp một lần!

Trong sơn động, Diệp Huyền tiến vào Giới Ngục tháp, đã ở trong sơn động, nếu hắn tùy tiện tràn ra một chút khí tức, có thể sẽ gây ra chấn động không nhỏ.

Bên trong dãy núi mịt mờ, Diệp Huyền tìm đến một sơn động an tĩnh, sơn động này ẩn sâu trong núi lớn, lại thêm hắn ẩn giấu khí tức của bản thân, người khác căn bản không có khả năng tìm được hắn!

Mà Độc Cô Huyên có Đế Khuyển âm thầm bảo hộ, chuyện an toàn sẽ không có vấn đề!

Người áo đen thấp giọng thở dài, hắn biết, có lẽ đối phương đã đi, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn nhìn qua trong tay mỹ phụ, giờ phút này, nạp giới trong tay mỹ phụ đã không còn nữa.

Bởi vì hắn biết, nếu thực lực của hắn yếu, sẽ bị đối phương ăn đến xương cốt không còn!

Thế giới này chính là tàn khốc như thế!

Một lát sau, hắn đứng dậy rời đi.

Người áo đen đột nhiên nắm chặt tay phải, cái bàn trước mặt hắn hóa thành bột mịn trong nháy mắt!

Trước đó hắn cũng cảm giác được mỹ phụ kia có lòng mang ý đồ xấu, thế là hắn lựa chọn rời đi, sau đó trực tiếp lợi dụng Hỗn Độn Chi Khí ẩn nấp bản thân, lại trở về bên trong gian phòng, như hắn dự đoán, quả nhiên là đối phương muốn ăn hắc!

Tự nhiên kiếm được ba thanh kiếm thánh giai!

Bên ngoài Thái Nguyên thương hội, trong một góc trên đường đi, Diệp Huyền ngồi dưới đất, nhìn nạp giới trong tay, khóe miệng của hắn khẽ nhấc lên.

Phải biết, hiện tại có không ít người muốn tìm hắn để gây sự.

Bên trong Giới Ngục tháp, Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, hắn vung lên tay phải, ba thanh kiếm thánh giai xuất hiện trước mặt hắn, hiện tại hắn đang dùng Tiên Linh kiếm làm đan điền, mà Tiên Linh kiếm rõ ràng vẫn chưa đủ!

Bởi vậy, hắn quyết định dùng Trấn Hồn Kiếm làm đan điền!

Diệp Huyền vung lên tay phải, Trấn Hồn Kiếm xuất hiện ở trước mặt hắn.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tiểu Hồn, ngươi có bằng lòng trở thành đan điền của ta hay không?

Mặc dù trên danh nghĩa hắn là chủ nhân của Tiểu Hồn này, thế nhưng hắn biết, kỳ thật Tiểu Hồn này cũng là một người vô cùng có chủ kiến, việc này nhất định phải thương lượng với nàng trước.

Tiểu Hồn trầm mặc một chút, sau đó nói:

- Không có hạn chế gì a?

- Tiểu Hồn, ngươi có thấy khó chịu gì không?

Khóe miệng Diệp Huyền hơi nhấc lên, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn vội hỏi:

Diệp Huyền thở ra một hơi thật sâu, hắn cảm thụ bản thân một chút, phát hiện hắn bây giờ có một chút biến hóa vi diệu so với lúc trước!

Giờ khắc này, hắn trực tiếp đột phá từ Khí Biến cảnh đến Ngự Khí cảnh!

Ngự Khí cảnh!

Một ngày sau, trong sơn động, một cỗ khí tức cường đại đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể hắn!

Nếu Tiểu Hồn không phối hợp với hắn, hắn căn bản không dám để cho Tiểu Hồn làm đan điền của hắn, bởi vì Tiểu Hồn có cấp bậc quá cao, quá dễ xảy ra chuyện.

Tiểu Hồn nói:

- Tốt thôi tiểu chủ!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó cầm lấy Trấn Hồn Kiếm đột nhiên cắm vào trong bụng, rất nhanh, thân thể Diệp Huyền kích chiến từng đợt...

- Hỏng bét!

Diệp Huyền biến sắc, bởi vì hắn phát hiện, Trấn Hồn Kiếm này có cấp bậc quá cao, thân thể của hắn có chút chịu không nổi!

Diệp Huyền vội vàng thi triển Vô Địch Kim Thân!

Sau khi thi triển ra Vô Địch Kim Thân, thân thể của hắn mới dần dần bình phục lại.

Cứ như vậy, thời gian trôi qua từng chút một...

- Ngươi có thể phối hợp với ta!

Diệp Huyền cười nói:

- Vậy không thành vấn đề!

Tiểu Hồn nói:

- Không có bất kỳ hạn chế gì!

Diệp Huyền lắc đầu:

Tiểu Hồn trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Không có, chỉ là có thêm một chút liên hệ vi diệu với tiểu chủ, thậm chí có thể cảm nhận được biến hóa cảm xúc của tiểu chủ.

Diệp Huyền cười nói:

- Ngươi không ngại a?

Tiểu Hồn nói:

- Không ngại, tiểu chủ mạnh lên, đối với ta cũng có ích lợi rất lớn.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Như vậy thì tốt!

Nói xong, hắn nhìn về phía thanh kiếm thánh giai trước mặt, không do dự, hắn trực tiếp cầm lấy thanh kiếm đột nhiên cắm vào phần bụng, rất nhanh, từ trong cơ thể hắn, một cỗ năng lượng tinh thuần lan ra tựa như thủy triều.

Những năng lượng này có một nửa là bị thân thể của hắn hấp thu, một nửa khác lại do Trấn Hồn Kiếm hấp thu!

Lúc này, Tiểu Hồn có chút hưng phấn nói:

- Tiểu chủ, ngươi thôn phệ kiếm này, ta cũng có thể hấp thu?

Diệp Huyền gật đầu:

- Đúng!

Tiểu Hồn nói:

- Đây đúng là chuyện tốt a, từ bây giờ, ta và tiểu chủ có thể đồng thời tăng cao thực lực!

Diệp Huyền nói:

- Kiếm này có tác dụng lớn đối với ngươi sao?

Tiểu Hồn nói:

- Trước mắt, đối với ta mà nói là rất lớn, nhưng mà, nếu là sau khi ta khôi phục đỉnh phong, kiếm cấp bậc này đối với ta đã không còn tác dụng lớn như vậy nữa!

Diệp Huyền cười nói:

- Bây giờ có tác dụng lớn là tốt rồi!

Tiểu Hồn nói:

- Tiểu chủ, ngươi có khả năng tìm thêm một số kiếm để thôn phệ a!

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, xem ra Tiểu Hồn này đã nếm được ngon ngọt a! Cũng phải, thôn phệ số kiếm thánh giai này, cũng không phải chỉ riêng hắn đạt được nhiều chỗ tốt, đối với Tiểu Hồn cũng có tăng tiến vô cùng lớn! Bằng không, Tiểu Hồn cũng sẽ không hưng phấn như thế!

Diệp Huyền tiếp tục tu luyện, bắt đầu tiêu hóa những năng lượng trong cơ thể...

Ngày thứ hai, Diệp Huyền lại cầm lấy một thanh kiếm thánh giai cắm vào trong bụng, sau đó điên cuồng hấp thu.

Theo những năng lượng này bị thân thể của hắn hấp thu, thân thể của hắn cũng đang bắt đầu phát sinh biến hóa chậm rãi, cùng lúc đó, khí tức của hắn cũng đang dần dần mạnh lên, mơ hồ có khí thế đột phá!

Phát giác được một màn này, Diệp Huyền biến sắc, vội vàng ngăn chặn cỗ khí tức trong cơ thể!

Hiện tại hắn vẫn không muốn đột phá, bởi vì sau khi đạt đến Ngự Khí cảnh, hắn còn chưa hấp thu cho thật tốt, có thể nói, trên tâm cảnh vẫn chưa đi đến cực hạn, nếu bây giờ đột phá, mặc dù không có vấn đề lớn, nhưng lại không hoàn mỹ, hắn không muốn giai đoạn nghịch cảnh tu hành của bản thân có bất cứ tì vết gì.

Theo Diệp Huyền điên cuồng áp chế, rất nhanh, cỗ khí tức trên người hắn dần dần bình tĩnh lại, thế nhưng chỉ trong chốc lát, lại có xu thế bắn ngược!

Diệp Huyền vội vàng nói:

- Tiểu Hồn, giúp ta cùng nhau trấn áp!

Tiểu Hồn nói:

- Vâng!

Thanh âm vừa dứt, một cỗ hồn lực cường đại đột nhiên bao phủ Diệp Huyền, dưới sự trợ giúp của cỗ hồn lực này, cỗ khí tức trên thân Diệp Huyền lập tức bình tĩnh lại.

Một lát sau, Diệp Huyền trực tiếp co quắp ngã xuống đất, hắn lau mồ hôi trên trán, cười khổ:

- Người khác đều muốn đột phá... Còn ta lại điên cuồng áp chế cảnh giới của bản thân...

Đúng lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên đi tới, nàng có chút bối rối nói:

- Cửa, cửa, cửa đi đến lầu năm!

Diệp Huyền có chút mộng bức:

- Cửa gì?

Nói xong, hắn đột nhiên ngồi dậy:

- Quỷ Môn?

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn lại, đúng lúc này ——

Oanh!

Một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên từ lầu năm...

Toàn bộ Giới Ngục tháp run lên kịch liệt.

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận