Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3383. Tố Hồn cảnh



Chương 3383. Tố Hồn cảnh




Chát!
Giọng nói của Hỏa Đức im bặt, cả gương mặt bay đi hàng trăm trượng!
Hỏa Đức sững sờ!
Hỏa Đức nhìn Tiểu An bằng ánh mắt khó tin: “Thánh tôn, ngươi đánh nhầm người rồi! Phải đánh nữ nhân trước mặt ngươi chứ!”
Tiểu An nhìn Hỏa Đức bằng ánh mắt lạnh lùng, sau đó nhìn nữ tử váy trắng: “Xin thỉnh giáo!”
Nói đoạn, nàng xòe tay phải ra. Chỉ trong chốc lát, cả đất trời bắt đầu biến mất từng chút một!
Vạn vật về không!
Bao gồm cả trời đất!
Vạn vật về không!
Bao gồm cả trời đất này!
Diệp Huyền nhìn chằm chằm Tiểu An, Tiểu An sau khi khôi phục kí ức lại kinh khủng đến mức này!
Thực lực của nàng chắc chắn không thấp hơn chí cao vũ trụ pháp tắc!
Một cường giả quá nhiều điều thần bí!
Thực ra cũng như lời Thần Đế đã nói, vũ trụ này còn rất nhiều cường giả, thế nhưng thực lực chưa đạt đến trình độ nhất định thì chưa thể tiếp xúc với họ!
Con người thực sự không thể tự mãn!
Ở phía không xa, Thanh Nhi đột nhiên xòe tay ra, một đường kiếm quang đột nhiên bay lên từ lòng bàn tay nàng. Trong chớp mắt, cả đất trời trở lại bình thường!
Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi đồng tử của Tiểu An co lại: “Ngươi…”
Nữ tử váy trắng nhìn Tiểu An, sau đó đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng kéo tay Diệp Huyền đi về phía xa xa.
Hỏa Đức ở bên cạnh Tiểu An đột nhiên nói: “Thánh tôn, chuyện này?”
Tiểu An chầm chậm nhắm hai mắt lại: “Ta thua rồi!”
Hỏa Đức nhíu mày: “Sao có thể? Ngươi…”
“Câm miệng!”
Tiểu An đột nhiên quay đầu liếc nhìn Hỏa Đức: “Từ giờ trở đi, ngươi mà còn nói lung tung nữa thì ta sẽ cho ngươi câm luôn!”
Hỏa Đức: “…”
Ở một bên khác, Thanh Nhi đưa Diệp Huyền đi vào một dãy núi phía xa.
Nàng cứ nắm tay hắn như vậy, hai huynh muội đi rất chậm.
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Thanh Nhi, thực lực của ta phải đạt đến trình độ nào mới có thể ra khỏi vũ trụ hiện có?”
Thanh Nhi nói: “Phải mạnh gấp mười bạch phát lão giả vừa rồi!”
Diệp Huyền: “…”
Thanh Nhi quay đầu nhìn hắn: “Ra khỏi một vũ trụ không có dễ như vậy đâu! Có điều ta tin ngươi có thể làm được!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta nhất định sẽ làm được!”
Thanh Nhi gật đầu: “Ta sẽ đợi ngươi!”
Nói đoạn, nàng ngừng lại một lát rồi lại nói: “Dù bao lâu đi chăng nữa!”
Diệp Huyền thấy lòng mình ấm áp, hắn siết chặt lấy tay nàng.
Hai huynh muội cứ đi như vậy!
Khoảng nửa canh giờ sau, Thanh Nhi đột nhiên dừng bước: “Ta phải đi rồi!”
Diệp Huyền nhìn Thanh Nhi: “Phân thân này sắp biến mất rồi sao?”
Thanh Nhi gật đầu.
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Được!”
Thanh Nhi nhìn hắn, khẽ nói: “Sống cho tốt nhé! Ngươi là động lực sống duy nhất của ta, không có ngươi thì mọi thứ trong cuộc đời ta đều không có ý nghĩa!”
Diệp Huyền cười khổ: “Thanh Nhi, trừ ta ra thì ngươi không còn để ý đến gì khác hả?”
Thanh Nhi lắc đầu: “Không!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Thanh Nhi khẽ vuốt má hắn: “Nếu như ngươi không theo kịp bước chân của ta thì cứ đợi ta, đợi ta đi đến tận cùng vũ trụ, sau đó ta sẽ quay lại tìm ngươi!”
Nói đoạn, cơ thể nàng dần trở nên hư ảo!
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta cần ngươi đợi ta!”
Thanh Nhi khẽ mỉm cười: “Thế ta đợi ngươi đến tìm ta!”
Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Sẽ không để ngươi phải đợi lâu quá đâu!”
Thanh Nhi gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, nàng bèn biến mất hoàn toàn!
Nói đi là đi!
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Đợi ta!”
Không thể cô phụ Thanh Nhi được!
Thanh Nhi âm thầm hi sinh vì hắn quá nhiều rồi!
Đúng lúc ấy, một loạt tiếng bước chân vang lên.
Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn quay đầu, người tới chính là Tiểu An.
Lúc này Tiểu An đã không còn là Tiểu An trước kia!
Tiểu An nhìn Diệp Huyền, nàng không lên tiếng.
Diệp Huyền mỉm cười: “Các ngươi định đi hay sao?”
Tiểu An đáp: “Sắp rồi!”
Diệp Huyền suy nghĩ một lát rồi nói: “Trở về báo thù sao?”
Tiểu An lắc đầu: “Hiện giờ thực lực của ta khác biệt lớn so với lúc còn đỉnh cao, thế nên ta cần phải khôi phục thực lực đã!”
Nói đoạn, nàng ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Ta muốn ở trong tiểu tháp của ngươi thêm một khoảng thời gian nữa!”
Nghe vậy, Diệp Huyền hiểu ngay.
Tiểu An muốn lợi dụng tiểu tháp để khôi phục thực lực!
Đúng vậy, làm gì còn nơi tu luyện nào tốt hơn tiểu tháp của hắn nữa!
Tiểu An liếc nhìn Diệp Huyền: “Được không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Bao lâu?”
Tiểu An trầm mặc một hồi rồi nói: “Không biết nữa!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Thương thế của ngươi rất nghiêm trọng?”
Tiểu An gật đầu: “Hơi hơi!”
Diệp Huyền có hơi do dự.
Lai lịch của Tiểu An không đơn giản, đối thủ chắc chắn cũng không đơn giản. Mặc dù hắn không sợ nhưng cũng không muốn rước phiền phức vào người!
Tiểu An lại nói: “Sẽ không lâu quá đâu! Ta rất cần khoảng thời gian này!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Được rồi!”
Tiểu An liếc nhìn hắn: “Đa tạ!”
Diệp Huyền nói: “Không cần cảm ơn! Ngươi quản lí Hỏa Đức đi, lần sau hắn ta mà đụng phải Thanh Nhi nữa thì không ai cứu nổi đâu!”
Tiểu An gật đầu: “Yên tâm, sau này hắn ta sẽ ngoan ngoãn thôi!”
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Nếu như ta có gì không hiểu thì có thể thỉnh giáo ngươi không?”
Tiểu An đáp: “Có thể!”
Diệp Huyền nói: “Ngươi đang ở cảnh giới gì?”
Tiểu An đáp: “Tố Hồn cảnh!”
Hết chương 3383.



Bạn cần đăng nhập để bình luận