Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 751: Đều Là Phế Vật!

Ầm ầm!

Một kiếm này của Diệp Huyền trực tiếp đẩy lui nam tử trung niên kia, hắn cũng không hề đuổi theo nam tử trung niên kia, mà là hợp chỉ điểm qua phía bên trái, mấy đạo kiếm quang trực tiếp chém về phía những truyền tống trận kia, rất nhanh, bên trên đài truyền tống, một tòa nối tiếp một tòa truyền tống trận bị phá hủy.

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt nam tử trung niên cách đó không xa kia trở nên cực kỳ khó coi, mà lúc này, lão giả áo tím đang giao thủ với Vị Ương Thiên ở phía dưới cũng ngừng lại.

- Lui!

Lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên ở trong sân, rất nhanh, cường giả Dị Vực và Thiên Hà Tinh Vực bắt đầu lui lại, vừa lui, trực tiếp thối lui đến bên trong tinh không.

Vị Ương Thiên đang muốn đuổi theo, nhưng mà, Họa Sư lại ngăn cản nàng.

Vị Ương Thiên nhíu mày:

- Vì sao không thừa thắng xông lên?

- Cần chữa thương một thoáng!

Họa Sư nói:

Vị Ương Thiên trầm mặc.

- Bọn hắn sẽ quay đầu trở lại, khi đó, người tới sẽ càng mạnh!

Vị Ương Thiên cúi đầu nhìn lại, giờ phút này, phía dưới là thi thể đầy đất, ở trong đó, có người Dị Vực và Thiên Hà Tinh Vực, cũng có người Ma Kha tộc cùng với Vị Ương Tinh Vực. Mà cường giả Ma Kha tộc và Vị Ương Tinh Vực còn lại, phần lớn đều là thân thể bị trọng thương.

Trên không, lão giả áo tím kia nhìn xuống đám người Vị Ương Thiên:

Họa Sư lắc đầu:

- Chúng ta cũng có thể chuẩn bị, không phải sao?

Căn bản là không thể nào chiến tiếp!

- Ngươi nhìn phía dưới một chút đi!

Vị Ương Thiên trầm giọng nói:

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Họa Sư nói khẽ:

Mà đại quân Dị Vực và Thiên Hà Tinh Vực cũng dồn dập thối lui.

Vị Ương Thiên yên lặng.

- Vị Ương Thiên, lúc chúng ta trở lại lần nữa, sẽ là tận thế của các ngươi!

- Cứ để bọn hắn bày trận!

Đúng lúc này, Họa Sư và Vị Ương Thiên còn có lão giả lưng còng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bên trong tinh không, giờ phút này, một tấm tinh võng to lớn bao phủ lại toàn bộ vùng trời Táng Thiên Trường Thành.

- Chữa thương!

Thật sự thở dài một hơi!

Lão giả lưng còng tên là Mạc quân tử do dự một chút, sau đó gật đầu:

Nhìn thấy cường giả Thiên Hà Tinh Vực và Dị Vực rút đi, cường giả Ma Kha tộc và Vị Ương Tinh Vực đều thở dài một hơi!

- Rất tốt!

Họa Sư khẽ gật đầu:

- Tâm sự đi!

Bọn hắn đều không sợ chết, thế nhưng, bọn hắn muốn sống!

Nói xong, cả người nàng trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Họa Sư nhìn về phía lão giả lưng còng, nói khẽ:

- Mạc Quân Tử, tâm sự không?

Nhìn thấy một màn này, Vị Ương Thiên cau lại chân mày, đang muốn xuất thủ, Họa Sư lắc đầu:

Vị Ương Thiên yên lặng một lát, sau đó quay người nhìn về phía mọi người giữa sân:

- Đúng vậy, trừ phi chúng ta từ bỏ Vị Ương Tinh Vực, bằng không, không có bất kỳ ý nghĩa gì!

Lão giả lưng còng nói khẽ:

Rất nhanh, cường giả Ma Kha tộc và Vị Ương Tinh Vực đều tự mình trở về chỗ của bản thân mà chữa thương.

Nhưng mà, bầu không khí lại trở nên có chút vi diệu!

Phải biết, trước đó tất cả mọi người vẫn còn là tử địch, mà vừa rồi, lại hợp sức đối địch...

Phía dưới, Mạc Tà ngồi trên mặt đất, ở bên cạnh hắn, là Tả Thanh và Địa Sát, còn có đầu Ác Kỳ Lân kia!

Lúc này mấy người cũng đã bị thương thật nặng.

Mạc Tà dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn đột nhiên nhìn thoáng qua bốn phía:

- Diệp Huyền kia đâu?

Tả Thanh nhìn lướt qua bốn phía:

- Vừa rồi còn ở đây! Làm sao?

Nói đến đây, hắn có chút dừng lại, nói tiếp:

- Cố Liên huynh, muốn chiếm được Vị Ương Tinh Vực, nhất định phải giải quyết Vị Ương Thiên và Họa Sư kia, còn có tên lão tổ tông Ma Kha tộc kia.

Lúc này, Thiên Tôn nhìn về phía lão giả áo tím:

Ban đầu bọn hắn đã đánh giá rất nghiêm túc về Ma Kha tộc và Vị Ương Tinh Vực, cũng bởi vì như vậy, bọn hắn mới lựa chọn hiện thân sau khi Vị Ương Tinh Vực và Ma Kha tộc đã liều chết. Nhưng bọn hắn không nghĩ tới, sau khi hai bên tử chiến, chiến lực vẫn còn cường đại như vậy!

- Xác thực!

Ngôn Sinh gật đầu:

Mạc Tà nói khẽ:

- Hẳn là như vậy.

...

Bên trong hư không, lão giả áo tím mặt không biểu tình, ở bên cạnh hắn, là Thiên Tôn Thiên Hà Tinh Vực, còn có Thần pháp sư Dị Vực kia!

Giờ phút này, ngoại trừ lão giả áo tím, vẻ mặt mấy người còn lại đều có chút khó coi!

Thảm bại!

Lần này, vốn là sự tình hoàn toàn chắc chắn thế mà lại đi đến tình trạng như bây giờ đây!

Thiên Tôn nói khẽ:

- Đánh giá thấp bọn hắn!

- Là thiên tài ưu tú nhất Vị Ương Tinh Vực, hẳn là sẽ không mượn mà không trả...

Tả Thanh do dự một chút, sau đó nói:

- Hắn sẽ không mượn mà không trả a?

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Tả Thanh:

- Ma Kha Kiếm...

Mạc Tà nói khẽ:

- Ngoài ra, Diệp Huyền và Mạc Tà kia cũng yêu nghiệt đến cực điểm, nếu để hai người này trưởng thành... Chúng ta nhất định phải coi trọng hai người này!

Lão giả áo tím tên là Cố Liên ngừng lại, hắn nhìn về phía lệnh bài trong tay, một lát sau, hắn nói khẽ:

- Phía trên đã lên tiếng, sẽ để cho cường giả các Tinh Vực xung quanh chạy đến. Hai ngày sau, bắt đầu tiến công, các ngươi cho người chuẩn bị một chút!

Thiên Tôn nhíu mày:

- Hai ngày sau? Gấp như thế sao?

Lão giả áo tím lãnh đạm nói:

- Chẳng lẽ muốn để bọn hắn nghỉ ngơi lấy lại sức sao?

Thiên Tôn yên lặng.

Lão giả áo tím nói:

- Linh khí khô kiệt, Tinh Vực có thể sinh tồn càng ngày càng ít, nếu không đoạt lấy Vị Ương Tinh Vực này, nhiều nhất mấy chục năm sau, Thiên Hà Tinh Vực và Dị Vực sẽ triệt để khô kiệt, trở thành Tử Tịch Tinh Vực.

Thiên Tôn trầm giọng nói:

- Nếu như đại giới quá lớn...

Cố Liên cắt ngang Thiên Tôn:

- Đại giới? Mong muốn sinh tồn không cần trả giá đắt sao? Chúng ta chỉ cần món chí bảo trên thân Diệp Huyền kia, còn lại, đều cho các ngươi!

Ngôn Sinh đột nhiên nói:

- Lai lịch của Diệp Huyền này có khả năng không đơn giản, theo chúng ta điều tra, sau lưng hắn tựa hồ có một vị cường giả bí ẩn!

Cố Liên chậm rãi đóng hai mắt lại:

- Mặc kệ là cường giả gì, ở trước mặt Tinh Chủ của chúng ta, đều là phế vật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận