Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 937: Chiến

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền đi đến Đăng Thiên Thành.

Vừa tới Đăng Thiên Thành, mấy đạo khí tức mạnh mẽ lập tức khóa chặt hắn.

Thật mạnh!

Trong lòng Diệp Huyền run lên, mấy đạo khí tức này đều không thể yếu hơn Tinh Chủ kia!

Thần sắc của Diệp Huyền bình tĩnh, hắn đi tới một gian đại điện, trước cửa điện, hắn gặp được một người quen.

Triệu Mục!

Triệu Mục dựa vào trên vách tường, hai tay khoanh ngang, híp lại hai mắt.

Diệp Huyền vẫy vẫy tay với Triệu Mục, cười hắc hắc:

Theo một tiếng vang trầm vang lên, Diệp Huyền trực tiếp lùi nhanh hơn trăm trượng!

Triệu Mục dừng lại, nàng nhìn thoáng qua Diệp Huyền cách đó không xa, sau đó giơ giơ nắm đấm.

Sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, hai tay đột nhiên giơ ra phía trước chặn lại!

- Nha đầu...

Bản thân đang nói gì thế này?

Triệu Mục bỏ qua Diệp Huyền, nàng lui sang một bên, tiếp tục dựa vào vách tường.

- Hóa ra là Triệu cô nương a! Ngươi mặc quần áo vào, ta kém chút nữa không nhận ra ngươi...

Diệp Huyền ngượng ngập cười cười:

Đúng lúc này, Triệu Mục cách đó không xa đột nhiên mở hai mắt ra, sau một khắc, nàng trực tiếp biến mất!

Nói đến đây, hắn đột nhiên sửng sốt.

Triệu Mục còn muốn ra tay, lúc này, một thanh âm vang lên từ trong điện:

- Ngươi chính là Diệp Huyền?

Ầm!

Diệp Huyền nghe tiếng nhìn lại, vừa nói chuyện chính là một tên nam tử khôi ngô, nam tử có vóc dáng người cực kỳ vạm vỡ, bắp thịt toàn thân căng lên, tràn ngập vẻ lực lượng bạo tạc!

- Hiểu lầm, ta không có ý tứ gì khác, chỉ là nhanh miệng một chút!

Cách đó không xa, một tên nam tử đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền:

Hắn sao?

- Ta thấy ngươi chỉ là một tên tiểu bạch kiểm a! Vì sao sư phó lại nói ngươi rất lợi hại chứ?

Bên trong đại điện, có năm người.

- Là ta!

Sau khi Diệp Huyền đi vào đại điện, khẽ thi lễ với đám người Đường Diêm:

Diệp Huyền gật đầu:

Tinh Chủ nhìn thoáng qua Diệp Huyền, không nói gì.

Diệp Huyền hành lễ, việc này khiến cả đám người Đường Diêm đều hơi ngẩn ra, tiểu tử này lễ phép như vậy sao?

- Gặp qua các vị tiền bối!

Nam tử liếc mắt đánh giá Diệp Huyền:

Trong đó, Tinh Chủ cầm đầu!

Còn có một người hắn cũng nhận biết, chính là Đường Diêm kia!

Mà mấy người còn lại, phân biệt là Yêu vương Yêu Tộc, Nam Phái Võ sư, Sở chân nhân.

Tiểu bạch kiểm?

Diệp Huyền ôm quyền với nam tử khôi ngô, sau đó đi vào trong đại điện.

- Vào đi!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, lúc này, lại một thanh âm vang lên từ trong điện:

Lúc này, Nam phái Võ sư cách đó không xa cười nói:

- Tuổi còn trẻ, đã có thể đạt được thực lực như vậy, quả thực hiếm có!

Diệp Huyền khẽ thi lễ:

- Tiền bối quá khen! So với đồ đệ của tiền bối, vãn bối vẫn xa xa không bằng!

Nam phái Võ sư cười nói:

- Ngươi cũng thật khiêm tốn!

Một bên, Sở chân nhân đột nhiên nói:

- Đối với việc Thần Quốc xâm phạm, ngươi có ý nghĩ gì?

Nghe vậy, ánh mắt của tất cả mọi người giữa sân đều rơi vào trên thân Diệp Huyền.

Nghe vậy, Sở chân nhân nhìn thoáng qua Tinh Chủ cách đó không xa, không nói gì.

- Sợ Trật Tự Minh!

Diệp Huyền lắc đầu, sau đó nói:

- Sợ Thần Quốc?

Sở chân nhân nhíu mày:

- Ta sợ!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Thần Quốc xâm phạm, ta còn có thể có ý kiến gì khác, đương nhiên là chiến với bọn hắn a!

Sở chân nhân nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Diệp Huyền lại nói:

- Chư vị, ta là viện trưởng Võ viện, cũng là Tông chủ Kiếm tông, hiện tại càng là thành chủ Thần Võ Thành, Thần Quốc xâm phạm, tổ chim bị phá, thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không? Bởi vậy, ý nghĩ của ta chính là đánh! Nhưng mà…

Nói đến đây, hắn đột nhiên ngừng lại!

Sở chân nhân hỏi:

- Nhưng mà gì?

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

Bởi vậy, hiện tại đối với bọn hắn mà nói, Diệp Huyền hiện tại, hoặc là đứng về phía bên này, hoặc là bóp chết ngay, đề phòng hắn làm phản!

Một khi Diệp Huyền đầu nhập vào Thần Quốc, đối với bên phía bọn hắn mà nói, tuyệt đối là vô cùng bất lợi!

Như Đường Thanh nói, bọn hắn hi vọng được Diệp Huyền trợ giúp, nhưng lại kiêng kị Diệp Huyền, sợ hắn bởi vì sự tình của Trật Tự Minh mà đầu nhập vào Thần Quốc!

Một lời tru tâm!

Bầu không khí giữa sân trở nên có chút quỷ dị!

Tinh Chủ lẳng lặng nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Thần sắc của Tinh Chủ bình tĩnh, cũng không nói gì.

Diệp Huyền lại nói:

- Chư vị, ta sợ lúc ta và chư vị hợp lực đối kháng Thần Quốc, Trật Tự Minh này lại ở sau lưng đâm một đao thì ta phải làm sao bây giờ?

Sở chân nhân cười nói:

- Trước khi Thần Quốc đến, hết thảy ân oán chúng ta đều mặc kệ, nhưng mà bây giờ, Thần Quốc xâm phạm, chúng ta nhất định phải đoàn kết nhất trí!

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Tinh Chủ:

- Hẳn là Tinh Chủ cũng nghĩ như vậy a?

Tinh Chủ lãnh đạm nói:

- Kỳ thật, hẳn là chư vị nên lo lắng hắn có thể đầu nhập vào Thần Quốc hay không, nếu hắn đầu nhập vào Thần Quốc, lại am hiểu thuật ám sát...

Thuật ám sát!

Nghe vậy, thần sắc mấy người giữa sân đều có một chút biến hóa!

Thực lực của Diệp Huyền, có thể nói, ngoại trừ năm người bọn hắn, ngay cả những Thánh Giả còn lại cũng khó có thể trấn áp hắn!

Mà nếu chơi ám sát, sợ là những Thánh Giả đó cũng đỡ không nổi!

Bởi vì trên thân Diệp Huyền lúc này, có thể nói là chí bảo thành đống!

Diệp Huyền đột nhiên cười.

Yêu Vương đột nhiên nói:

- Ngươi cười chuyện gì?

Diệp Huyền cười nói:

- Ta đang cười Thần Quốc còn chưa thật sự đánh tới, thế nhưng bên chúng ta đây lại sắp sửa nội loạn!

Nói xong, hắn nhìn mọi người một lượt:

- Chư vị, các ngươi hẳn phải biết ân oán giữa ta và Trật Tự Minh, Trật Tự Minh này, vì giết ta, không tiếc phái đại quân đến Thần Võ Thành đuổi bắt muội muội ta, muội muội ta mới bao nhiêu tuổi? Nàng chẳng qua chỉ là một tiểu nữ hài, thế nhưng, Trật Tự Minh này lại làm ra sự tình hèn hạ đến như vậy!

Nói đến đây, hắn nộ chỉ Tinh Chủ, gằn giọng nói:

- Ngươi còn là Chí Cường giả giữa mảnh thiên địa này sao? Hành vi của ngươi như thế, quả thật chó cũng không bằng, lão tử thật không nhìn nổi ngươi!

Tinh Chủ híp lại hai mắt, sau một khắc, một cỗ uy áp cường đại nghiền ép thẳng về phía Diệp Huyền!

Diệp Huyền cười lạnh, xoay tay phải lại, Thiên Tru Kiếm xuất hiện trong tay hắn, ngay sau đó, hắn đưa tay chém xuống một kiếm.

Xuy!

Cỗ uy áp kia trực tiếp bị một kiếm chém vỡ, nhưng Diệp Huyền cũng thối lui đến cửa đại điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận