Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3211: Lại có người tới

Đánh mãi đánh mãi, sắc mặt Thiên Diệp và nữ tử đeo mặt nạ cũng dần trở nên nghiêm trọng.

Bởi lẽ bọn họ phát hiện, mặc dù sáu người hợp sức có thể áp chế Diệp Huyền, song lại không thể giết hắn!

Không thể giết hắn!

Bọn họ không ngờ, sáu cường giả Đăng Thiên cảnh liên thủ mà vẫn không thể xử lí được hắn!

Hơn nữa, do có huyết mạch chi lực nên sức chiến đấu của Diệp Huyền càng lúc càng mạnh!

Rốt cuộc hắn là cái tên yêu nghiệt gì chứ?

Sắc mặt hai người càng lúc càng khó coi!

Lúc này, thực ra Thiên Diệp thấy hơi hối hận!

Dù Thượng Cổ Thiên Tộc có thắng nhưng chắc chắn cũng rất thảm!

Dù hôm nay thắng thì thực lực của Thượng Cổ Thiên Tộc cũng sẽ giảm sút rất lớn, thậm chí còn không thể sinh tồn tại Thượng Cổ Thiên Giới!

Thượng Cổ Thiên Tộc phát động chiến tranh thì có ý nghĩa gì không?

Lòng nàng đang rỉ máu!

Nữ tử đeo mặt nạ nhìn Thiên Diệp bằng ánh mắt lạnh lùng: "Chuyện tốt của ngươi đấy!"

Dù thắng hay thua, lần này Thượng Cổ Thiên Tộc cũng lỗ lớn!

Hối hận vì đã không điều tra Diệp Huyền!

Bởi lẽ Thượng Cổ Thiên Giới toàn những thế lực đẳng cấp!

Thực ra từ đầu nàng đã rất bực rồi.

Thực lực của hắn cùng với người phía sau hắn, tất cả đều nằm ngoài dự liệu của hắn!

Kể cả bây giờ Thượng Cổ Thiên Tộc cũng đã tổn thất rất nhiều cường giả Đăng Thiên cảnh rồi!

Thân làm gia chủ mà phát động chiến tranh hoàn toàn không có ý nghĩa gì, hơn nữa còn khiến Thượng Cổ Thiên Tộc ảnh hưởng nghiêm trọng, hắn ta khó mà chối bỏ được điều này!

Chẳng có ý nghĩa gì cả!

Hiện giờ không ai động vào hắn ta là bởi chưa phải lúc!

Còn bọn họ sau khi liều mạng với Kiếm Minh đã không còn năng lực giao tranh với những thế lực đẳng cấp đó nữa!

Nữ tử đeo mặt nạ lại liếc nhìn Thiên Diệp. Nàng thầm thở dài một hơi, biết dù kết quả thế nào, Thiên Diệp cũng sẽ không có kết cục tốt!

Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, hắn vội vàng giơ kiếm lên chắn.

Vụt!

Rất rõ ràng, bọn họ muốn giết hắn đến cùng!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở phía xa xa đột nhiên bị đẩy lùi hàng ngàn trượng. Hắn vừa mới dừng lại thì không gian trước mặt đột nhiên nổ tung. Ngay sau đó, một chưởng ấn mang theo Thời Gian Duy Độ lao đến!

Mà Diệp Huyền trông thấy sáu người kia lao đến, sắc mặt hắn trầm xuống. Hắn lập tức gào lên: "Có bản lĩnh thì đấu riêng đi! Cả đám người không biết đã sống được mấy chục vạn năm như các ngươi đánh một người mới hơn hai mươi tuổi như ta, các ngươi không thấy mình thất đức hả!"

Giờ mà đòi đổi gia chủ thì hoàn toàn bất lợi với Thượng Cổ Thiên Tộc, ảnh hưởng đến sĩ khí!

Sau khi dừng lại, hắn lập tức quay đầu nhìn Lâm Tiêu và Ngôn Chân Khanh: "Lâm lão, Ngôn lão, các ngươi có thể hoán tổ không?"

Diệp Huyền đột nhiên lùi về phía sau, hắn đã tránh được đòn tấn công của sáu cường giả Đăng Thiên cảnh kia!

Lúc này, Thiên Diệp ở phía xa xa đột nhiên nở nụ cười lạnh lùng: "Diệp Huyền, chẳng phải ngươi cũng có nhiều người lắm sao? Giờ sao ngươi không gọi người đi?"

Ánh mắt Diệp Huyền lóe lên vẻ dữ tợn, hắn rút mạnh kiếm ra chém!

Bởi lẽ bọn họ phát hiện, Diệp Huyền càng đánh càng mạnh!

Tiếp tục đánh như thế này thì e là sáu người bọn họ sẽ gặp nguy!

Bắt buộc phải giết được Diệp Huyền!

Đường kiếm này đã đánh tan chưởng ấn mang theo Thời Gian Du Độ kia. Tuy nhiên lúc này, lại một chưởng ấn nữa lao đến!

Khoảnh khắc hắn bay đi, sáu cường giả Đăng Thiên cảnh kia lại xông đến. Tốc độ của sáu người cực nhanh, trong chớp mắt đã tới trước mặt hắn.

Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền lại bị đánh bay!

Rầm rầm!

Ở phía xa xa, Lâm lão và Ngôn lão liếc mắt nhìn nhau.

Đương nhiên là bọn họ có thể hoán tổ!

Có điều đó là con bài cuối cùng lớn nhất của bọn họ!

Chỉ khi găp nguy cơ diệt tộc thì bọn họ mới dùng!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở một bên đột nhiên lớn giọng nói: "Sau này ta sẽ bảo cha ta để lại cho các ngươi một phân thân!"

Nghe vậy, hai người lập tức giật mình!

Lâm Tiêu xòe tay ra, một lá hắc sắc phù lục nho nhỏ bay lên!

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, một luồng khí tức to lớn đột nhiên cuộn trào trên nền trời.

Lại có người tới nữa!

Sắc mặt của Thiên Diệp và nữ tử đeo mặt nạ cũng cực kì khó coi!

Khoảnh khắc ấy, bọn họ cảm giác lòng mình như sụp đổ!

Rốt cuộc hắn biến thái cỡ nào?

Diệp Huyền không chỉ càng đánh càng mạnh, hắn còn nhiều người nữa!

Mấy người lão giả thấy hơi tuyệt vọng!

Lão giả kia gào lên: "Lão phu tức quá không chịu được!"

Nam tử trung niên: "..."

Tức không chịu được!

Thực ra ban nãy bọn họ hoàn toàn có cơ hội giết Diệp Huyền!

Bởi ban nãy trạng thái của hắn không tốt lắm, có thể nói là hắn gần như đã ở cuối giai đoạn mạnh nhất.

Sáu người bọn họ chỉ cần cố thêm một chút thì có khả năng lớn sẽ giết được hắn!

Mà hiện giờ, tiên tổ Lâm gia đã xuất hiện, như thế còn bảo bọn họ đánh kiểu gì nữa?

Phải biết rằng, những tiên tổ này về cơ bản đều là cường giả Tuyệt Trần cảnh!

Hơn nữa giờ còn có tận hai tiên tổ đến cùng một lúc!

Bên cạnh lão giả, một nam tử trung niên do dự một lát rồi nói: "Phong lão, hắn ta là gia chủ đấy!"

Thiên Diệp: "..."

Trước mặt Diệp Huyền, sáu cường giả Đăng Thiên cảnh cũng quay đầu nhìn Thiên Diệp. Lão giả đi đầu nhìn chằm chằm hắn ta, hai mắt đỏ ngầu: "Ngươi bảo hắn gọi người làm gì? Cái đồ thiểu năng kia..."

Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Thiên Diệp như đóng băng.

Hai vị tiên tổ!

Mà ở một bên khác, Ngôn Chân Khanh cũng lấy một cuốn cổ tịch ra. Hắn ta nhẩm đọc chú ngữ, ngay sau đó vô số văn tự đột nhiên bay ra từ cuốn cổ tịch rồi chầm chậm tập hợp lại trên bầu trời...
Bạn cần đăng nhập để bình luận