Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3619. Ô dù!



Chương 3619. Ô dù!




Không thể không nói, tất cả mọi người lúc này đều ngơ ngác!
Sáu cường giả Mệnh Tri cảnh!
Hơn vạn cường giả Nguyên Thần cảnh!
Những cường giả này ở đâu ra vậy?
Diệp Huyền cũng ngỡ nàng, những cường giả này là ai?
Tại sao lại cung kính với hắn như vậy?
Chẳng lẽ hắn lại có thân phận đặc biệt nào sao?
Nhất thời bầu không khí tĩnh lặng vô cùng.
Lúc này, nam tử trung niên đi đầu trước mặt Diệp Huyền vội nói: “Diệp thiếu không biết chúng ta cũng là chuyện thường thôi, đây là lần đầu tiên chúng ta và Diệp thiếu gặp nhau!”
Nói đoạn, hắn ta lại gần Diệp Huyền, khẽ nói: “Chúng ta biết muội muội của Diệp thiếu!”
Muội muội!
Diệp Huyền tròn mắt: “Người mặc váy trắng ấy hả?”
Nam tử trung niên gật đầu.
Thanh Nhi!
Đầu óc Diệp Huyền trắng xóa.
Thanh Nhi tìm được cho hắn nhiều cường giả kinh khủng như vậy từ đâu thế?
Lúc này, Triệu Thanh đột nhiên nói: “Các hạ là?”
Nam tử trung niên trước mặt Diệp Huyền liếc nhìn Triệu Thanh, sau đó lại nhìn Diệp Huyền: “Diệp thiếu, người này là bạn của ngươi?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Bọn họ muốn đánh hội đồng ta!”
Nghe vậy, nam tử trung niên bèn gào lên: “Hỗn xược!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người nhìn Triệu Thanh, một luồng uy áp vô hình bao trùm lấy đối phương: “Ngươi to gan lắm, ngươi dám bất kính với Diệp thiếu!”
Hắn ta vừa dứt lời thì mấy người Triệu Thanh hoàn toàn ngỡ nàng!
Diệp thiếu?
Diệp thiếu ở đâu ra vậy?
Diệp Huyền nhìn nam tử trung niên: “Xưng hô với các hạ như thế nào?”
Nam tử trung niên nói: “Đại Thiên Tôn!”
Nói đoạn, có vẻ như hắn ta nhớ ra điều gì đó nên vội bảo: “Diệp thiếu gọi ta là Mục Vân Hi là được!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta gọi ngươi là tiền bối đi!”
Vẻ mặt nam tử trung niên bèn thay đổi, hắn ta vội nói: “Không không! Không được đâu! Sao ta dám làm tiền bối trước mặt Diệp thiếu… Diệp thiếu cứ gọi ta là Mục Vân Hi, nếu không quen thì cứ gọi ta là Đại Thiên Tôn!”
Diệp Huyền gật đầu: “Vậy thì gọi ngươi là Đại Thiên Tôn đi!”
Đại Thiên Tôn vội gật đầu: “Được!”
Trông thấy cảnh tượng ấy, mấy người Triệu Thanh bèn há hốc mồm.
Một cường giả Mệnh Tri cảnh lại kính cẩn với Diệp Huyền như vậy ư?
Đó là cường giả Mệnh Tri cảnh đấy!
Nhị đại ở đâu ra thế này?
Sao bọn họ chưa từng nghe tới?
Mấy người Triệu Thanh bắt đầu thấy hoang mang.
Hoang Nguyên Thần và Triệu Thần Tiêu núp trong bóng tối cũng nghiêm mặt, hai người bọn họ đang cảm thấy may mắn!
May mắn vì không gia nhập với Triệu gia và Vương gia, bằng không bọn họ cũng xong đời!
Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân thì tỏ vẻ khổ sở, bọn họ biết chắc chắn Diệp Huyền không đơn giản, thế nhưng không ngờ hắn lại không đơn giản đến mức độ này!
Bọn họ biết mình đã mất đi một cơ hội lớn, một cơ hội có thể giúp bọn họ đạt đến Mệnh Tri cảnh!
Giờ hối hận cũng đã muộn màng!
Hung Nghê cũng ngơ ngác!
Nàng ta biết phía sau Diệp Huyền có người, nhưng không ngờ người phía sau hắn lại kinh khủng cỡ này!
Sáu cường giả Mệnh Tri cảnh, hàng vạn cường giả Nguyên Thần cảnh, đây là thế lực thần tiên gì vậy?
Hung Nghê trầm mặc.
Ở phía xa xa, Triệu Thanh vội vàng nói: “Các hạ, đây là một hiểu lầm!”
Đại Thiên Tôn không để ý đến Triệu Thanh mà quay đầu nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền mỉm cười: “Triệu gia chủ, ngươi nói xem là hiểu lầm gì?”
Triệu Thanh khẽ hành lễ, run rẩy nói: “Diệp thiếu, là lỗi của chúng ta, là chúng ta có mắt như mù, mạo phạm Diệp thiếu, mong Diệp thiếu…”
Diệp Huyền đột nhiên cười nói: “Giết! Không chừa một ai!”
Nghe vậy, Triệu Thanh bèn sững sờ. Ngay sau đó, sắc mặt hắn ta lập tức trở nên dữ tợn: “Diệp Huyền, ngươi cứ phải tuyệt tình như vậy sao? Tiên tổ ta cũng là Mệnh Tri cảnh! Chẳng lẽ ngươi không hiểu việc chừa đường lui cho người khác, sau này dễ nhìn mặt nhau hay sao?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không có sau này nữa! Bởi vì Triệu gia sẽ bị hủy diệt!”
Triệu Thanh còn muốn nói gì đó thì Đại Thiên Tôn đã phất tay, chỉ trong chốc lát các cường giả phía sau hắn ta đồng loạt ra tay.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Giữ lại linh hồn của bọn họ!”
Đại Thiên Tôn gật đầu, đoạn biến mất luôn.
Một màn máu tanh xuất hiện!
Chỉ thấy cường giả Triệu gia và Vương gia nối đuôi nhau nổ tung, nổ như pháo hoa vậy, máu tanh bắn tung tóe!
Chỉ trong chốc lát, hàng chục cường giả Nguyên Thần cảnh đã ngã xuống!
Mấy người Triệu Thanh sững sờ.
Đến sức phản kháng cũng không có!
Bọn họ không ngờ, mấy người này lại không thể phản kháng trước các cường giả Mệnh Tri cảnh!
Cách biệt lớn đến mức độ này ư?
Vương Khiếu nhìn Diệp Huyền, hắn ta run rẩy nói: “Diệp thiếu, chúng ta…”
Lúc này, Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, Thanh Huyền Kiếm đột nhiên bay đi và đâm thẳng vào trán Vương Khiếu, sau đó nhanh chóng hấp thụ linh hồn của hắn ta!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mấy người Triệu Thanh bèn kinh hãi. Bọn họ đang định phản kháng nhưng lại có một luồng sức mạnh thần bí kiềm chế bọn họ khiến bọn họ không thể động đậy, chỉ có thể nhìn Thanh Huyền Kiếm hấp thụ linh hồn của mình!
Tuyệt vọng!
Triệu Thanh biết, hắn ta xong đời rồi! Triệu gia cũng xong đời rồi!
Chọc vào người không nên chọc!
Triệu Thanh nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt ai oán: “Diệp Huyền! Ta nguyền rủa ngươi! Nguyền rủa cả nhà ngươi sau này sẽ chết hết!”
Cả nhà chết hết?
Diệp Huyền chớp mắt: “Ta chẳng sợ tí nào!”
Triệu Thanh còn muốn nói gì đó thì Thanh Huyền Kiếm đã đâm vào trán hắn ta. Chỉ trong chốc lát, linh hồn của hắn ta đã bị hấp thụ sạch sẽ!
Chưa đến nửa khắc thì linh hồn của các cường giả Nguyên Thần cảnh đã bị hấp thụ hết sạch!
Hết chương 3619.



Bạn cần đăng nhập để bình luận