Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 536: Đại Cơ Duyên, Đại Nguy Hiểm!

Nghe lời nữ tử váy trắng, đám người xung quanh lập tức biến sắc, đã có người muốn quay người rời đi.

Lúc này, tất cả cùng biết, Hộ Giới minh xong đời!

Giết Diệp Huyền?

Hiện không có bất luận kẻ nào còn suy nghĩ viển vông này, bọn hắn chỉ muốn trốn!

Đúng lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên bấm tay điểm, một đạo kiếm quang lặng yên bắn lên.

Xuy xuy xuy xuy xuy…

Sáu tên Ngự Pháp cảnh chân chính trực tiếp bay đầu!

Nhìn thấy cảnh này, đám người còn lại lập tức dừng lại, không dám động.

Thanh âm vừa dứt, ngọc thủ đột nhiên vung nhẹ.

Nhìn thấy cảnh này, đám người đại biến sắc, dồn dập lui lại, nhưng lại không dám rời đi.

Nữ tử váy trắng đột nhiên nhìn Khâu Nguyên:

Đầu Khâu Nguyên trực tiếp bay ra, máu tươi bắn ra như trụ!

Nghe vậy, thần sắc đám người lập tức biến, trong đó, Viện trưởng Thương Lan học viện Khâu Nguyên đột nhiên đứng dậy, hơi thi lễ:

Đúng lúc này, một đạo khí tức mạnh mẽ đột nhiên ngưng tụ giữa hư không, một đạo hư ảnh xuất hiện.

Nữ tử váy trắng đưa mắt nhìn bốn phía:

Trên không, nữ tử váy trắng chắp tay sau lưng, đưa mắt nhìn lên không tủng, một hồi sau lại như nghĩ tới điều gì, mới quay người nhìn Diệp Huyền, chính xác là nhìn Giới Ngục tháp trong cơ thể Diệp Huyền.

- Tiền bối, ta…

- Ta cho các ngươi đi sao?

Xùy!

Xùy!

- Ta cho ngươi nói sao?

Hư ảnh trực tiếp phá toái!

Nhìn ba thanh kiếm trên đỉnh tháp, ánh mắt nàng khẽ biến hóa, rõ ràng, như đang nhớ lại chuyện cũ.

Hư ảnh kia còn chưa ngưng tụ, nữ tử váy trắng vung tay lên, một đạo kiếm quang lóe qua.

Bởi hắn không nghĩ tới, nữ tử váy trắng lại mạnh tới mức độ này!

Đám người yên tĩnh không tiếng động!

Đúng lúc này, một thanh âm từ sâu trong tinh không truyền tới:

- Quá yếu, gọi kẻ nào mạnh hơn chút đi!

Thanh âm vừa dứt, tay phải nàng mở ra, gió từ bốn phía tụ tới trong tay, rất nhanh, một thanh phong kiếm xuất hiện trong tay nàng.

Nữ tử váy trắng ngẩng đầu nhìn vào sâu trong tinh không:

Nơi nào đó trong tinh không, một tiếng kinh hãi vang lên:

Chớp mắt sau, một tiếng kêu thảm vang lên sâu trong tinh không, ngay sau đó, một cái đầu đẫm máu từ trong tinh không rơi xuống.

Kiếm lại bắn lên, bay thẳng vào trong hư không mờ mịt.

Quá yếu!

- Các hạ là ai, vì sao tới Vị Ương tinh vực!

Nữ tử váy trắng nhìn qua tinh không:

- Người phải chết, biết nhiều làm gì?

Dù là bạch phát nam tử kia cũng kinh hãi, hiện tại, hắn thực sự sợ hãi.

Nữ tử váy trắng mạnh tới mức nào, hắn cũng không biết!

Bởi hắn vẫn không thể xác định được thực lực của nữ tử váy trắng như nào!

Đừng nói hắn không nghĩ tới, vô số người ở đây đều không nghĩ tới, thậm chí cả Diệp Huyền cũng không nghĩ tới, nữ tử váy trắng lại khủng bố như thế!

- Nàng chính là nữ tử thần bí điên cuồng xuyên qua tinh vực… nàng đã chém không dưới hai mươi Tinh Tế Trật Tự giả, thậm chí là Tinh Tế Tinh Quan…

- Là nàng… vì sao nàng tới Vị Ương tinh vực chúng ta…

- Nàng tới Thanh Thương giới, đó là địa bàn Hộ Giới minh, Hộ Giới minh gây đại họa…

- Chúng ta có can thiệp không? Hộ Giới minh này mỗi năm đều cống nạp lượng lớn Tử Nguyên tinh…

- Can thiệp thế nào? Tới chịu chết sao?

- Người này miệt thị Vị Ương tinh vực ta như vậy, chẳng lẽ mặc nàng muốn làm gì thì làm…

Người này vừa nói, một đạo kiếm quang đột nhiên từ không gian vọt ra, đầu hắn trực tiếp bay ra ngoài.

Đám người bên cạnh lập tức ngẩn người, vội thi lễ thật sâu:

- Tiền bối tùy ý, chúng ta tuyệt không nhúng ta vào chuyện Hộ Giới minh!

- Tiền bối, chúng ta nguyện…

Cách không xa, Lục tôn chủ đột nhiên bước tới, hơi thi lễ:

Mà đúng lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên nhìn bốn phía, đám người bị ánh mắt chiết tới, đều vội biến sắc, dồn dập lui lại.

Cách không xa, Lâm Tòng Vân nhìn Diệp Huyền, có chút hâm một. Thực lực bạch phát nam tử kia không yếu, linh hồn đương nhiên cũng khủng bố! Diệp Huyền thôn phệ linh hồn của bạch phát nam tử, có thể đoán được, linh hồn lực của Diệp Huyền sẽ mạnh tới mức nào!

Thôn phệ linh hồn!

Bạch quang kia vừa nhập thể, Diệp Huyền lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại tiến vào trong cơ thể, sau đó thân thể bắt đầu rung động.

Bạch phát nam tử bị kiếm quang gắt gao định lại, không thể động đậy, mà đạo kiếm quang này như có lực lượng kỳ dị, không ngừng thôn phệ linh hồn lực của hắn.

Bạch phát nam tử hoảng sợ:

- Ngươi, ngươi đã làm gì…

Nữ tử váy trắng khẽ vẫy tay, thân thể bạch phát nam tử đột nhiên hóa thành một đoàn bạch quang xuất hiện trong tay nàng, sau đó lại quay người điểm tới Diệp Huyền, bạch quang trực tiếp chui vào mi tâm Diệp Huyền.

- Cái này…

Diệp Huyền có chút không hiểu.

Nữ tử váy trắng lãnh đạm nói:

- Linh hồn ngươi hơi yếu, cái này cho ngươi bồi bổ!

Diệp Huyền: “…”

Nữ tử váy trắng thu lại tầm mắt, nhìn về bạch phát nam tử cách đó không xa, bạch phát nam tử đã hóa thành linh hồn thể, đang gắt gao nhìn lấy nàng, đang muốn nói, đúng lúc này một đạo kiếm quang đã xuyên qua mi tâm linh hồn.

Thanh Thương giới.

Người kia vội xoay người biến mất.

- Cút!

Yên lặng, một thanh âm đột nhiên vang lên:

Nói xong, hắn lại thi lễ thật sâu!

Lời còn chưa dứt, một thanh kiếm đã xuyên qua yết hầu hắn!

Xùy!

Máu tươi bắn ra như suối, Lục tôn chủ gắt gao nhìn nữ tử váy trắng.

Nữ tử váy trắng không chút biểu tình:

- Hôm nay, người muốn giết hắn, không kẻ nào có thế sống tiếp!

Thanh âm vừa dứt, nàng lại bấm tay điểm một cái, một đạo kiếm quang lóe lên, chỉ một chốc, từng tiếng kêu thảm vang lên không ngớt, từng cái đầu đẫm máu bay ra ngoài, cảnh tượng cực điểm huyết tinh.

Chỉ một chốc, đầu mười mấy tên Ngự Pháp cảnh cùng dọn nhà khỏi cổ!

Mà Diệp Huyền đang tiêu hóa linh hồn lực, lại như nghĩ tới điều gì, vội bấm tay điểm một cái, Xiển U giới trên tay hắn đột nhiên bắn ra ngoài, nháy mắt, đám Ngự Pháp cảnh hóa thành từng đạo năng lượng, hội tụ vào trong Xiển U giới.

Nữ tử váy trắng nhìn qua Diệp Huyền, không nói.

Mà giờ khắc này, chỉ còn lại người Thương Kiếm tông.

Như nghĩ tới điều gì, nữ tử váy trắng đột nhiên xuất hiện trong Giới Ngục tháp, nàng đi tới đỉnh tháp, nhìn ba thanh kiếm trên đỉnh tháp, nữ tử váy trắng trầm mặc.

Lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên bay tới trước mặt nữ tử váy trắng, nữ tử váy trắng nhìn qua Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi cười sán lạnh, sau đó đưa tay chỉ ba thanh kiếm

Nữ tử váy trắng chỉ chuôi kiếm bên phải nhất, sau đó nói:

- Ta!

Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn, sau đó lại chỉ hai thanh kiếm còn lại.

Nữ tử váy trắng nói khẽ:

- Hai vị cố nhân.

Nói xong, nàng dẫn Tiểu Linh Nhi tới lầu thứ hai, trong lầu hai, quanh thân đại thần tầng hai đang tản ra một cỗ lực lượng cường đại.

Nữ tử váy trắng đưa tay ép nhẹ, lực lượng quanh thân đại thần tầng hai lập tức tuôn về phía cơ thể nàng.

Một hồi sau, đại thần tầng hai mở mắt, nàng nhìn nữ tử váy trắng, nói khẽ:

- Đa tạ.

Nữ tử váy trắng lãnh đạm nói:

- Là ta đã đáp ứng ngươi.

Đại thần tầng hai gật nhẹ, không nói.

Nữ tử váy trắng nhìn qua đại thần tầng hai:

- Ngươi tự do!

Đại thần tầng hai gật nhẹ, đang muốn rời đi, đúng lúc này, nữ tử váy trắng lại nói:

- Hẳn là ngươi biết tháp này!

Đại thần tầng hai hơi chút do dự, nói khẽ:

- Biết một chút.

Nữ tử váy trắng lãnh đạm nó:

- Vật này không đơn giản, hắn có nó, dù sẽ có vô số phiền phức, nhưng cũng là một đại cơ duyên, ngươi hiểu ý ta không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận