Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1499: Huyền Thiên Sách

Tầng chín nói: "Vị nữ tử váy trắng sau lưng ngươi rốt cuộc mạnh đến mức nào vẫn luôn là một điều bí ẩn. Bất quá, Phệ Linh tộc này cũng không yếu, năm đó bọn họ là đệ nhất tộc ở trong Ngũ Duy vũ trụ, mặc dù lúc trước bị tiên tri đánh trọng thương nhưng theo ta được biết thì cường giả trung tâm của bọn họ vẫn còn tồn tại. Mà bây giờ, tiên tri đã biến mất, bọn họ lại xuất hiện trên thế gian, Ngũ Duy vũ trụ này sẽ thêm một kiếp nạn nữa!"

Diệp Huyền lắc đầu thở dài: "Tiên tri vẫn quá nhân từ!"

Tầng chín nói: "Không phải hắn ta nhân từ, ngươi có biết lúc trước hắn ta muốn hủy diệt toàn bộ Phệ Linh tộc bởi vì sự uy hiếp của bộ tộc này quá lớn. Nhưng mà lúc ấy, Phệ Linh tộc nhân khẩu hơn trăm triệu, kêu ngươi đồ sát một trăm triệu người mà trong đó còn có vô số người già và trẻ nhỏ, ngươi có thể làm được sao?"

Diệp Huyền lạnh nhạt trả lời: "Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, có bao nhiêu thì ta giết bấy nhiêu!"

Tầng chín thấp giọng thở dài: "Thiếu niên, người có lòng nhân từ cũng không phải là chuyện gì xấu. Giống như ngươi, nếu không phải khi đó ngươi có lòng nhân từ cứu tiểu nữ hài luyện đan đó thì sao bây giờ ngươi có thể lấy được loại thần vật như là Tu Di kim đan? Còn có muội muội Diệp Linh của ngươi, lúc trước nếu không phải ngươi chân thành đối xử với nàng, coi nàng còn quan trọng hơn mạng sống của mình thì bây giờ cũng đâu có chuyện Tu La Nữ Đế gọi ngươi một tiếng ca? Nhân chi sơ tính bản thiện, đương nhiên, cũng có bản ác, mọi thứ đều có hai mặt, mà mỗi một chuyện ngươi làm đều có nhân cả, chuyện này là việc thiện, tương lai rất có thể sẽ là thiện quả. Mà nếu như chuyện ngươi làm là chuyện ác thì tương lai có thể là hậu quả xấu nhất!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiền bối, nhiều khi chúng ta làm chuyện tốt cũng không nhất định sẽ có kết quả tốt, không phải sao?"

Tầng chín nói: "Mọi chuyện điều không thể chắc chắn, đây cũng là sự kỳ diệu của thế giới này, bởi vì trong hư vô dường tất cả đều đã được định trước, nhưng sự thật lại không phải vậy, kết quả cũng không hề được định trước. Giống như một người bình thường, hắn ta xuất thân không tốt nhưng không có nghĩa hắn ta không thể thay đổi vận mệnh của mình. Ta nghĩ cũng giống như ngươi, ngươi có thể yên ổn sống được cho tới bây giờ cũng không phải dựa vào hung ác mà là dựa vào những thiện nhân mà ngươi từng gieo xuống bây giờ đã kết ra thiện quả."

Nhân quả!

Mười hai Tu La tử vệ!

Bọn họ cũng không dám lỗ mãng trước mặt hắn, bởi vì bọn họ biết rất rõ địa vị của hắn trong lòng Tu La Nữ Đế.

Nhưng mà hắn cũng không hỏi nhiều, lập tức ôm quyền, sau đó xoay người rời đi.

Mười hai người nhìn thấy Diệp Huyền đều đồng loạt quỳ một gối xuống!

Tầng chín cười nói: "Chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, không đáng nhắc tới!"

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, đó là hướng Phệ Linh tộc, hắn biết, tiếp theo chắc chắn Phệ Linh tộc sẽ có hành động lớn.

Diệp Huyền lắc đầu, hai chữ này quá mơ hồ!

Diệp Huyền quan sát mười hai người một chút, sau đó nói: "Từ giờ trở đi, các ngươi hãy đi theo ta, tùy thời chờ đợi mệnh lệnh của ta!"

Diệp Huyền lắc đầu, có quỷ mới tin ngươi!

Hình như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyền nhìn về phía trước mặt: "Tiền bối ở Ngũ Duy vũ trụ cũng là một vị nhân vật không tầm thường chứ?"

Mười hai người này thực lực còn cao hơn cả Tu La thiết kỵ, là siêu tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Tu La quốc!

Trong phòng, Diệp Huyền lấy hết tất cả bảo vật của mình ra ngoài.

Vừa rời khỏi Giới Ngục tháp, mười hai cường giả thân mặc khôi giáp màu đen, cầm trường đao trong tay đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.

Thiên Tru kiếm, Trấn Hồn kiếm, Tru Thiên Bút, Vạn Duy Kính, Thư Giới, còn có Hư Linh ấn Lý Mộ Bạch tặng cho hắn.

Mười hai người cùng nhau gật đầu: "Tuân mệnh!"

Một lát sau, hắn quay người rời đi, trở về gian phòng của mình.

Đạo tắc!

Nếu là trước đây, hắn cũng sẽ không tham luyến bảo vật này nhưng mà bây giờ hắn sẽ không tùy tiện giao tiểu tháp này ra ngoài!

Liên Thiển nói: "Thư viện!"

Một lát sau, Diệp Huyền cất hết tất cả bảo vật vào, hắn xòe lòng bàn tay ra, Giới Ngục tháp xuất hiện trong tay hắn, nhìn Giới Ngục tháp trong tay, hắn rơi vào trầm mặc.

Nói xong, hắn cất Giới Ngục tháp, sau đó rời khỏi Phù Văn tông.

Những thứ này là bảo vật mà trước mắt hắn có thể sử dụng, về phần những thứ như Trảm Tiên Kiếm Hồ đã quá hạn.

Nhất định phải khiến tất cả Đạo tắc trở về!

Lão giả hơi thi lễ: "Lão phu là tông chủ Thiên Sách tông, Huyền Thiên Sách!"

Diệp Huyền vừa rời khỏi Phù Văn tông, một lão giả đã đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của hắn, hắn quan sát lão giả một chút, lên tiếng hỏi: "Các hạ là?"

Giao tháp ra?

Diệp Huyền nhíu mày: "Đi Vạn Duy thư viện?"

Liên Thiển gật đầu: "Bên trong Vạn Duy thư viện có một thánh địa, tên 'Học Hải', phải để nó vào trong chỗ sâu nhất trong Học Hải mới có thể chữa trị nó."

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó nói: "Ta đi tìm Trương Văn Tú!"

Bởi vì tiểu tháp coi hắn như là bằng hữu!

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Phải làm như thế nào mới có thể để cho nó triệt để khôi phục linh trí?"

Diệp Huyền đang định nói chuyện thì Liên Thiển đột nhiên nói: "Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, Viêm Già và A Việt đã tìm được đại tỷ, nhưng mà những Đạo tắc còn lại tạm thời không có tung tích. Mà việc quan trọng nhất của ngươi bây giờ không phải là Đạo tắc, bởi vì các nàng chưa chắc đã nghe theo mệnh lệnh của ngươi, chuyện ngươi phải làm bây giờ chính là để cho tiểu tháp này triệt để khôi phục linh trí, nếu như nó có thể triệt để khôi phục lại linh trí thì sẽ có trợ giúp rất lớn cho ngươi, hơn nữa, chín Đạo tắc tề tụ cũng cần tiểu tháp phối hợp mới có thể phát huy ra uy lực chân chính được! Nhưng bây giờ tiểu tháp còn chưa có năng lực để thôi động chín đạo Đạo tắc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận