Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 546: Không Cho, Đánh Chết Ngươi!

Diệp Huyền thu kiếm, lấy ra Xiển U giới, rất nhanh, nam tử trung niên dần mờ đi.

Nam tử trung niên gắt gao nhìn Diệp Huyền, khuôn mặt đầy vẻ điên cuồng:

- Diệp Huyền, ngươi giết ta, sẽ còn có ngàn vạn người như ta tới tìm ngươi, ngươi…

- Nói nhảm quá nhiều!

Diệp Huyền đột nhiên cầm kiếm hất nhẹ, đầu nam tử trung niên trực tiếp bay ra ngoài.

Rất nhanh, Xiển U giới đã hấp thụ xong, mà kết giới bốn phia cũng biến mất.

Diệp Huyền thu nạp giới của nam tử trung niên, trong nạp giới, có hai kiện Thiên giai linh khí, trừ đó ra, còn có ba vạn mai Tử Nguyên tinh!

Lời một chút!

- Không giúp, không giúp, ta không giúp!

Không phải hắn hẹp hòi, mà là nữ nhân như vậy, không chiều được.

- Còn không giúp đỡ?

Mà Diệp Huyền căn bản không để ý tới nàng, quay người đi sang bên,

Nữ tử hoàn toàn bị áp chết, trên người đầy vết thương.

Diệp Huyền rời đi không lâu, đột nhiên hắn ngừng lại, mà lúc này, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện trước mặt hắn, chính là nữ tử trước đó.

Diệp Huyền thầm vui vẻ, rất nhanh lại di chuyển.

Nữ nhân như vậy, hắn từng gặp không ít, đều là do bị người thân chiều chuộng sinh hư, coi bản thân là trung tâm thiên địa.

Đúng lúc này, nữ tử đột nhiên nhìn Diệp Huyền, cả giận nói:

Chừng nửa canh giờ sau, một tiếng đánh nhau truyền tới, Diệp Huyền tăng nhanh cước bộ, rất nhanh hắn thấy được một người, chính là nữ tử lúc trước, hiện nàng bị ba đầu Yêu thú vây công.

Nghe Diệp Huyền nói, thần sắc nữ tử lập tức tái xanh.

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

Diệp Huyền ngây người, sau đó cười hắc hắc:

- Muốn gì?

Loại người này, xưa nay sẽ không để ý tới cảm xúc người khác, hoàn toàn chỉ nghĩ cho bản thân.

Trên người nữ tử này đầy vết thương, giờ phút này đang căm tức nhìn Diệp Huyền, tựa như muốn giết hắn.

- Ngươi là nam nhân, sao lại hẹp hòi như vậy?

- Đại tỷ, sao ta phải cứu ngươi? Ngươi đã quên sao? Trước đó ngươi còn muốn đánh ta!

Nói tới đây, hắn tới trước mặt nữ tử:

- Ngươi thấy chết không cứu!

Nghe Diệp Huyền nói, nữ tử lạnh lùng nhìn lại, châm chọc:

Nữ tử cả giận nói:

Nữ tử có chút ngốc trệ, đại não trống rỗng, nàng không nghĩ tới, bản thân lại không có cả sức hoàn thủ!

Đúng lúc này, nữ tử lập tức lui lại hơn trăm trượng, nhưng nàng vừa dứng lại, một thanh kiếm đã điểm tới mi tâm nàng!

- Khiêm tốn? Ngươi thử không khiêm tốn ta xem nào? Ngươi…

Diệp Huyền có chút im lặng:

- Khiêm tốn, ta phải khiêm tốn, ngươi hiểu chưa?

Từ khi rời Thanh thành, cơ bản là hắn chưa từng có một ngày tháng bình an. Bởi vậy, sau này hắn phải khiêm tốn một chút!

Phiền phức, có thể ít một chút thì tốt một chút!

Nữ tử lạnh lùng nói:

- Không phải là hẹp hòi, mà là ta không thích ngươi, ngươi hiểu chưa? Còn nữa, chúng ta không oán không cừu, ngươi đừng có tới chọc ta, ta muốn khiếm tốn, không muốn bị cả thế giới này đuổi giết, quá con mẹ nó phiền phức.

Diệp Huyền lắc đầu cười:

- Hẹp hòi?

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Còn chọc ta, ta sẽ đánh chết ngươi!

Nói xong, hắn thu kiếm, tiếp tục đi thắng.

Nữ tử ngẩn ra hồi lâu, mới khôi phục lại tinh thần.

Sau nửa canh giời, Diệp Huyền xuyên qua rừng tậm, đi tới một mảnh hạp cốc nhỏ hẹp, hai bên là núi cao, thẳng vào trong mây.

Diệp Huyền đi một hồi, đột nhiên khẽ biến sắc, lóe lên lui lại sau, vừa tránh ra, một khối cự thạch đột nhiên đập tới vị trí hắn vừa đứng.

Bành!

Mặt đất rung lên kịch liệt.

Diệp Huyền quay đầu nhìn lại, trên một mỏm núi, xuất hiện một tôn Yêu thú, Yêu thú như người, hai tay hai chân, nhưng đầu lại như trâu, toàn thân mọc lông.

- Nếu còn động thủ, ta giết ngươi!

Diệp Huyền đột nhiên ngừng lại, cầm kiếm chỉ tới:

Diệp Huyền không để ý tới nó, tiếp tục đi thẳng, mà lúc này, Yêu thú kia lần nữa xiết chặt nắm đấm.

Đại địa dưới chân lập tức vỡ tan, ngay sau đó, Yêu thú trực tiếp bị ép xuống đất, nhưng rất nhanh nó lại vọt ra, có điều cũng không tiếp tục xuất thủ, mà lui qua một bên, trong mắt đầy vẻ kiêng kỵ!

Oanh!

Đồng tử Yêu thú co rụt, chân phải đạp mạnh xuống đại địa, hai tay đưa lên đỡ.

Mà đỉnh đầu nó, vẫn treo lơ lửng một thanh kiếm!

Tôn Yêu thú kia nhìn lại trước ngực, trước ngực nó, có một vết kiếm thật dài, làn da bị cắt ra!

Nhìn thấy cảnh này, thần sắc nó liền trở nên dữ tợn, sau đó đột nhiên giẫm mạnh, vọt thẳng tới Diệp Huyền, những nơi nó qua, không gian trực tiếp run rẩy, vô cùng dọa người!

Mà lúc này, Diệp Huyền điểm tới một chỉ.

Xùy!

Một đạo kiếm quang từ trong tay bắn ra.

Nơi xa, Yêu thú kia nắm tay thành quyền, đột nhiên nện thẳng tới trước, một quyền này, lập tức đánh tan kiếm quang của Diệp Huyền, nhưng đúng lúc này, một thanh kiếm cũng chém lên tay nó.

Bành!

Yêu thú liên tục lui lại, vừa lui đã trọn mấy chục trượng, mà nó vừa dừng lại, một thanh kiếm đã tàn nhẫn chém xuống đỉnh đầu nó.

Một tiếng bạo tạc vang lên, tôn Yêu thú kia lui lại trăm trượng, nó vừa dừng lại, đại địa dưới chân liền sụp đổ.

Oanh!

Trên không…

Lúc này, một Kiếm hạp xuất hiện sau lưng Diệp Huyền, một thanh phi kiếm trừ trong Kiếm hạp chém ra.

Tốc độ cực nhanh, tựa như một tòa tiểu sơn đập tới.

Yêu thú nhìn qua Diệp Huyền, sau đó nhảy thẳng tới.

Nghe vậy, tôn Yêu thú kia lập tức trở nên dữ tợn:

- Cuồng vọng!

Thanh âm vừa dứt, nó đột nhiên nâng hai tay, một cỗ lực lượng cường đại từ trong cơ thể trào ra.

Đúng lúc này, một thanh kiếm từ không gian trước mặt nó bay ra.

Thuấn Không Nhất Kiếm!

Yêu thú không nghĩ tới, kiếm của Diệp Huyền lại xuất quỷ nhập thần như thế, vội vàng không kịp chuẩn bị, trực tiếp bị một kiếm chém lên đầu!

Bành!

Yêu thú liên tục lui mười bước, mà nó, lại mạnh mẽ chịu một đòn này của Diệp Huyền!

Yêu thú ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, tay phải nắm thành quyền, đánh xuống đất.

Oanh!

Đại địa trước mặt nó trực tiếp nứt ra, một cỗ lực lượng cường đại bao phủ lấy Diệp Huyền.

Giờ khắc này, thần sắc Diệp Huyền đã lạnh xuống, tay phải mở ra, vô số đại địa chi lực tụ lại trong tay, nháy mắt đã kết thành một thanh Đại kiếm!

Đại Địa chi kiếm!

Diệp Huyền nắm Đại Địa chi kiếm trong tay, đột nhiên chém tới.

Oanh!

Vô số Đại Địa chi lực từ trong kiếm đánh ra, uy lực một kiếm này, thực sự có thể khai thiên liệt địa!

Một kiếm chém xuống, lực lượng của Yêu thú kia trực tiếp vỡ nát, cùng lúc đó, Yêu thú kia liên tục lui lại, lui hơn trăm trượng, sau khi dừng lại, thân thể trực tiếp nứt ra, vô số máu tươi cùng nội tạng trút xuống đầy đất.

Diệp Huyền đi tới trước mặt Yêu thú, hắn đang muốn thu lại thi thể Yêu thú kia, đúng lúc này, một thanh âm vang lên:

- Để lại thi thể!

Diệp Huyền quay người, người tới, chính là nam tử mặc bố y kia.

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Vì sao phải lưu lại?

Nam tử mặc bố y nhìn thẳng Diệp Huyền:

- Ta muốn!

Diệp Huyền cười càng sán lạn:

- Lý do!

Nam tử mặc bố y xiết chặt nắm tay:

- Không cho, đánh chết ngươi!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ, nháy mắt, vô số Đại Địa chi lực vọt tới trước mặt nam tử mặc bố ý.

Diệp Huyền tới, kiếm tụ!

Một kiếm này, không chỉ có Đại Địa chi lực, còn có Thiện Ác kiếm ý!

Cảm nhận được uy lực kiếm tới, nam tử mặc bố ý biến sắc, chân phải lui sau nửa bước, chân đạo đại địa, tay phải đột nhiên nắm quyền đánh thẳng.

Quyền kiếm va chạm.

Oanh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận