Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3912. )



Chương 3912. )




Sau khi tiến vào tiểu tháp, Ca Diệp lập tức híp mắt lại.
Diệp Huyền đột nhiên xòe tay ra, huyết mạch trong cơ thể hắn sôi sục!
Ca Diệp nhìn hắn nhưng Diệp Huyền vẫn không nói gì cả.
Hồi lâu sau, Ca Diệp đột nhiên bật cười: “Tiểu tháp này… rồi cả huyết mạch của ngươi nữa… Ừm, thực ra cũng không có gì quan trọng đâu, chủ yếu là ta muốn làm bạn với ngươi!”
Diệp Huyền: “…”
Ca Diệp mỉm cười: “Công tử, chúng ta ra ngoài đi! Bốn tên kia ta cũng ngứa mắt bọn họ lắm rồi! Nhân hôm nay xử lí bọn họ luôn!”
Nói đoạn, nàng bèn đưa Diệp Huyền ra khỏi tiểu tháp.
Ở bên ngoài, Ca Diệp liếc nhìn bốn người kia, nàng phất tay áo.
Uỳnh!
Bốn người kia lập tức bị một luồng sức mạnh to lớn đánh bay hàng vạn trượng!
Lúc này, Ca Diệp đột nhiên nói: “Công tử là khách của ta, các ngươi cút xa chút, đừng có tới làm phiền hắn!”
Ở phía xa xa, hủ lạn chi nhân đi đầu trầm giọng nói: “Ca chủ, hắn là người Tử chủ muốn giết…”
Ca Diệp chỉ nói: “Sao nào, ngươi muốn dùng Tử chủ của các ngươi chèn ép ta sao?”
Hủ lạn chi nhân khẽ hành lễ: “Không dám!”
Ca Diệp híp mắt lại: “Cút!”
Hủ lạn chi nhân không dám nói gì, hắn ta liếc nhìn Diệp Huyền, khàn giọng nói: “Không ai bảo vệ được ngươi cả đời đâu!”
Nói đoạn, hắn ta bèn rời đi.
Lúc này, Diệp Huyền lại bảo: “Đợi đã!”
Hủ lạn chi nhân quay người nhìn hắn, Diệp Huyền đột nhiên nhìn Ca Diệp và đi đến bên cạnh nàng, khẽ nói: “Cái tên này liệu có nghịch thời gian không nhỉ?”
Ca Diệp liếc nhìn hủ lạn chi nhân, lắc đầu.
Sẽ không!
Diệp Huyền sững sờ, sau đó hắn nhìn hủ lạn chi nhân. Tiếp đó, hắn đột nhiên biến mất!
Uỳnh!
Một tiếng kiếm vang lên!
Đường kiếm này không phải Trảm Mệnh mà là Sát Na Định Sinh Tử!
Ở phía xa xa, hủ lạn chi nhân đi đầu đột nhiên bước lên một bước, sau đó đánh một quyền!
Một quyền này xuất hiện, vô số hắc khí cũng cuộn trào từ nắm đấm của hắn ta.
Lúc này, kiếm của Diệp Huyền đã tới.
Uỳnh!
Một mảng kiếm quang bùng nổ, một thanh kiếm xuyên thẳng qua nắm đấm của hủ lạn chi nhân kia, sau đó thuận thế đâm vào lồng ngực hắn ta!
Uỳnh!
Hủ lạn chi nhân lập tức bị kiếm ghim trên thời không cách đó hàng vạn trượng!
Khoảnh khắc ấy, hủ lạn chi nhân sững sờ!
Diệp Huyền xòe tay ra, sau đó phất tay, mấy chục đường kiếm khí bay đi.
Vụt vụt vụt!
Ba tên bạch bào quỷ còn lại còn chưa kịp phản ứng thì đã bị chém bay!
Diệp Huyền đi đến chỗ tên bạch bào quỷ đang bị ghim kia: “Ngươi thấy ta rất yếu đúng không?”
Bạch bào quỷ nuốt nước bọt, sau đó nói: “Ngươi… ngươi không yếu vậy ngươi chạy làm gì?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Mẹ kiếp!
Lão tử tưởng các ngươi có thể nghịch thời gian mà?
Hóa ra là các ngươi không biết!
Với thực lực hiện giờ của hắn, trừ cường giả có thể nghịch thời gian ra thì những cường giả khác hầu như không phải đối thủ của hắn. Thực ra dù là cường giả như Hồng Chiêu mà không dùng nghịch thời gian thì hắn vẫn đấu được!
Diệp Huyền không phí lời nữa, hắn phất tay áo, một đường kiếm quang chém về phía bạch bào quỷ!
Ca Diệp ở bên cạnh mỉm cười: “Hắn ta là thuộc hạ của Tử chủ đấy, ngươi giết hắn ta thì không khác gì tát vào mặt Tử chủ! Rồi nghiệt duyên giữa các ngươi sẽ được tạo nên!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ca Diệp cô nương, ngươi kể về nơi này đi được không?”
Ca Diệp thấy ngạc nhiên: “Ngươi không biết nơi này?”
Diệp Huyền gật đầu: “Lần đầu tiên tới!”
Ca Diệp liếc nhìn hắn, một lát sau nàng nói: “Tử Nhân Giới là một nơi bị nguyền rủa.”
Diệp Huyền nhíu mày: “Bị nguyền rủa?”
Ca Diệp gật đầu, nàng khẽ nói: “Rất lâu về trước, thực ra nơi này là thế giới bình thường, nhưng sau này nơi này xảy ra một chuyện, vì chuyện đó nên nơi này bị nguyền rủa vô cùng ác độc. Phàm là người ở đây thì đều sẽ biến thành hoạt tử nhân, vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này! Mà người ở nơi này do hít nhiều tử khí quá nên trong cơ thể chỉ có tử khí, không có sinh khí.”
Diệp Huyền nhíu mày: “Chỉ có tử khí?”
Ca Diệp gật đầu.
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Trong cơ thể chỉ có tử khí, vậy thì bọn họ sống bằng cái gì?”
Ca Diệp mỉm cười: “Hoạt tử nhân! Thực lực mạnh thì có thể miễn cưỡng áp chế được tử khí, không cho chúng ăn mòn bọn họ. Ai thực lực không mạnh thì như mấy tên mà ngươi vừa giết ấy, bọn họ sẽ bị tử khí ăn mòn nhục thân và linh hồn, cuối cùng biến thành quái vật!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Hiểu rồi! Mà ai nguyền rủa nơi này vậy?”
Ca Diệp trầm mặc.
Diệp Huyền hỏi: “Không thể nói à?”
Ca Diệp lắc đầu: “Không dám nói!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Đối phương vẫn còn ở đây hả?”
Ca Diệp gật đầu.
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, mẹ kiếp xem ra hắn phải khiêm tốn hơn rồi!
Có vẻ như nhớ ra điều gì đó nên hắn lại nhìn Ca Diệp: “Ca Diệp cô nương, ngươi ăn mặc thế này…”
Ca Diệp khẽ mỉm cười: “Ta đang đợi vị hôn phu của ta!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Vị hôn phu? Hắn ta ra rồi à?”
Ca Diệp lắc đầu: “Hắn ta chết rồi!”
Vẻ mặt Diệp Huyền khựng lại, đợi một người đã chết?
Ca Diệp khẽ nói: “Cuối cùng hắn ta không chống lại được tử linh chi khí, thế nên…”
Nói đến đây, nàng bèn lắc đầu: “Không nói chuyện xưa nữa! Đưa ngươi đi gặp một người!”
Diệp Huyền thấy tò mò: “Ai vậy?”
Ca Diệp nói: “Một người nói ngươi có thể giải cứu thế giới này!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3912.



Bạn cần đăng nhập để bình luận