Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 393: Ma Tông!

Trên trăm kỵ binh tựa như một dòng lũ lớn xông vào bên trong thành, rất nhanh, trong thành vang lên từng tiếng đánh nhau và tiếng kêu thảm thiết.

Ngoài thành, Diệp Huyền dựa vào bên cạnh cửa thành, hai tay ôm cánh tay, trong miệng ngậm một cọng cỏ dại, có chút cà lơ phất phơ.

Còn chưa tới nửa canh giờ, Mặc Vân Khởi đã dẫn theo 100 kỵ binh Thương Lan ra khỏi thành, mà trên một chỗ đất trống trong thành, đã chồng chất mấy trăm thi thể, mà giờ khắc này, mấy trăm thi thể này đang bị thiêu đốt.

Ngoài thành, Mặc Vân Khởi cầm một nạp giới đưa tới trước mặt Diệp Huyền:

- Thu hoạch được tổng cộng hơn 90 triệu cực phẩm linh thạch, một số tạp vật còn lại, dự đoán giá trị khoảng hơn bốn ngàn vạn.

Nói đến đây, hắn khẽ lắc đầu:

- Những người này, thật là giàu có, cũng không biết cướp bao nhiêu người...

Diệp Huyền thu hồi nạp giới, nói khẽ:

Trên đường, bên cạnh Diệp Huyền, Mặc Vân Khởi đột nhiên nói:

- Ngươi muốn Thanh Châu trở thành như vậy sao?

- Đi.

Diệp Huyền nói:

- Có một ít, nhưng không nhiều, chúng ta đã an bài tốt.

Nói đến đây, hắn do dự một chút, sau đó lại nói:

- Trong thành còn người không?

Mặc Vân Khởi lắc đầu:

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Mặc Vân Khởi khẽ gật đầu:

- Diệp thổ phỉ, ta nghe nói Thương Lan Châu đã trở thành tử châu, ngươi nói, Thanh Châu này sẽ giống Thương Lan Châu sao?

Diệp Huyền cười khẽ:

Rất nhanh, hơn một trăm người quay người rời đi.

- Không có gì, nghĩ thoáng chút, bởi vì không phải bọn hắn chết, chính là chúng ta chết.

- Bất kể thế nào, nơi này cũng là nhà của chúng ta.

- Trong tòa thành trước đó, ta thấy được rất nhiều thi thể, phần lớn đều là người trong thành... Nếu có một ngày đế đô chúng ta thất thủ, sợ là Khương quốc và Thương Lan học viện chúng ta...

Bởi vì bọn hắn phát hiện, căn bản không đánh lại!

Lúc đám người Diệp Huyền bắt đầu điên cuồng quét sạch, cảnh nội Đại Vân, một nhánh quân đội thần bí cũng đang bắt đầu điên cuồng quét sạch tu sĩ Trung Thổ Thần Châu trong cảnh nội Đại Vân.

Hai ngày sau, những tu sĩ đến từ Trung Thổ Thần Châu này bắt đầu rút đi, thối lui về Vạn Khâu sơn, bởi vì ở Thanh Châu, mặc kệ bọn hắn trốn đến nơi đâu, đều sẽ có người đi tìm bọn hắn...

- Cũng thế, không phải bọn hắn chết, chính là chúng ta chết! Chơi chết hắn! Ha ha...

Thương Lan học viện, bên trong Giới Ngục tháp.

Mặc Vân Khởi trầm mặc một lúc lâu, sau đó nhếch miệng cười một tiếng:

Của cải của hắn hiện tại, ngay cả một vài thế lực nhất lưu ở Trung Thổ Thần Châu cũng không sánh nổi!

Trong nạp giới, là thu hoạch của hắn hai ngày này, có hơn sáu ức cực phẩm linh thạch, tăng thêm bảy ức bản thân vốn có, trên người hắn bây giờ, chỉ cực phẩm linh thạch đã có một mười hai ức. Nếu đồ vật hắn giao cho Ngũ lâu chủ lúc trước được bán hết, hắn chắc gốc vài chục ức cực phẩm linh thạch!

Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, trước mặt hắn, lơ lửng một nạp giới.

Rất nhanh, đoàn người biến mất ở phần cuối nơi xa.

Thợ săn và con mồi, đã phát sinh thay đổi.

Không đến hai ngày, dưới sự hợp lực của Diệp Huyền và Liên Vạn Lý, tu sĩ đến từ Trung Thổ Thần Châu cơ bản đã chạy tới Vạn Khâu sơn, dù còn lưu lại một chút, cũng đã sợ mất mật, căn bản không dám tiếp tục đi ra.

Thời gian dần trôi qua, Thanh Châu bắt đầu ổn định, có điều, linh khí vẫn đang từ từ giảm bớt.

Ngay từ đầu, những tu sĩ đến từ Trung Thổ Thần Châu này còn phản kháng, thế nhưng thời gian dần trôi qua, những người này bắt đầu chạy trốn!

Đặc biệt là Diệp Huyền, ngoại trừ đạo binh Thương Lan của bản thân, còn có hai nhánh dong binh đoàn đang giúp đỡ hắn, hai nhánh dong binh đoàn này cực kỳ bán mạng, bởi vì thật sự quá kiếm lời!

Giờ phút này, những tu sĩ đến từ Trung Thổ Thần Châu này đột nhiên phát hiện, Diệp Huyền và Liên Vạn Lý mạnh mẽ hơn vô số lần so với bọn hắn tưởng tượng!

Ngay cả một vài cường giả Ngự Pháp cảnh, cũng vô cớ chết thảm, thi thể bị treo trên tường thành thị chúng...

Quá có tiền!

Diệp Huyền thu hồi nạp giới, sau đó bắt đầu tu luyện.

Lần này, không phải tu luyện kiếm kỹ, cũng không phải ngộ Kiếm đạo, mà là ngộ cảnh giới.

Vạn Pháp cảnh!

Mục tiêu của hắn lúc này chính là Vạn Pháp cảnh, mà Vạn Pháp cảnh, không phải chỉ thôn phệ kiếm là được. Sau khi đạt đến Thần Hợp cảnh, bất kỳ cảnh giới nào, cũng cần phải có ngộ, dĩ nhiên, cũng cần thôn phệ kiếm, hai thứ thiếu một đều không được.

Hiện tại, phương diện kiếm, hắn tự nhiên không cần lo lắng, trên người hắn đã có không ít kiếm, hơn nữa còn có hai thanh kiếm Thiên giai!

Mà ngộ... Đối với hắn mà nói, cũng không khó, bởi vì hắn đã đạt đến Kiếm Hoàng, bản thân đã có sự hiểu biết nhất định đối với không gian. Có thể nói, hiện tại hắn chỉ kém chút thời gian.

Không gian!

Đối với không gian, Diệp Huyền cũng không lý giải khắc sâu, cũng chưa từng nghiên cứu nghiêm túc. Có điều, lúc đạt đến Kiếm Hoàng, hắn đã tiếp xúc không gian thế, nói cách khác, hắn đã đụng chạm đến một ngưỡng cửa này.

Lão giả nhìn về phía nam tử:

- Không cam tâm lại có thể làm sao? Đạo binh Thương Lan của Diệp Huyền kia, căn bản không phải chúng ta có thể đối kháng!

Nam tử lắc đầu:

- Xám xịt trở về Trung Thổ Thần Châu như thế này, các ngươi cam tâm?

Lão giả liếc mắt nhìn đám người giữa sân:

- Các hạ là?

Mục tiêu của hắn, tự nhiên là chân Vạn Pháp cảnh!

Trong tháp, thời gian trôi qua từng chút một...

...

Vạn Khâu sơn, đường Thanh Châu.

Giờ phút này, ngày càng nhiều người chạy đến từ bên trong dãy núi mịt mờ, những người này, đều là tu sĩ Trung Thổ Thần Châu trốn tới từ Thanh Châu.

Thanh Châu có Diệp Huyền và Liên Vạn Lý, bọn hắn đã không thể tiếp tục chờ nữa, đặc biệt là Diệp Huyền Thương Lan học viện, đơn giản là điên cuồng đuổi giết bọn hắn.

Bọn hắn không thể không rút đi!

Nhưng mà, đầu đường Thanh Châu, một lão giả đứng đấy, lão giả chặn tất cả mọi người.

Một nam tử đi đến trước mặt lão giả, vẻ mặt có chút kiêng kị:

Còn nếu có thể khống chế không gian, đó chính là chân Vạn Pháp cảnh!

Mặc dù không gian không thể thấy, nhưng có thể cảm nhận được, có điều, phải làm sao để mượn nhờ không gian, lợi dụng không gian, khống chế không gian, lại là một chuyện khác.

Rất nhanh, hắn đụng chạm đến.

Lúc này, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, rất nhanh, trong kiếm tản ra một cỗ kiếm thế, mà kiếm thế này, đúng là không gian thế mà hắn mượn nhờ, hiện tại, hắn đang dùng kiếm làm môi giới để tinh tế cảm thụ không gian.

Tĩnh tâm, tâm vô tạp niệm!

Diệp Huyền nhắm hai mắt, tinh tế cảm thụ hết thảy chung quanh.

- Có muốn báo thù hay không?

Nam tử nhíu mày:

- Có ý tứ gì?

Lão giả lãnh đạm nói:

- Tại hạ là trưởng lão Ma tông, tới đây chính là vì nói cho chư vị, ít ngày nữa, Ma tông ta sẽ làm chủ Thanh Châu, khi đó, toàn bộ Thanh Châu đều là của Ma tông ta. Còn Diệp Huyền kia, Ma tông ta sẽ giải quyết.

Ma tông!

Nghe vậy, giữa sân một mảnh xôn xao.

Ma tông này chính là thế lực đỉnh cấp chân chính của Trung Thổ Thần Châu a!

Ngay cả những thế lực như Thương Mộc học viện và Ám giới, ngay cả Bắc Hàn tông cũng không thể so sánh.

Giữa sân, rất nhiều người bắt đầu hưng phấn lên, nếu như Ma tông tiến vào Thanh Châu, vậy có nghĩa là sẽ có người thu thập Diệp Huyền và Liên Vạn Lý a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận