Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3576. Ca ca của ta! (2)



Chương 3576. Ca ca của ta! (2)




Thần Đạo Linh đột nhiên nói: “Diệp công tử, ta muốn biết tại sao! Dẫu sao thì nếu ban nãy ngươi không mở lời là ta đã chết rồi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Bởi vì Niệm tỷ! Ta có thể không nể mặt người khác, nhưng ta nhất định phải nể mặt Niệm tỷ!”
Nói đoạn hắn bèn bước ra khỏi đại điện!
Mà bên ngoài đại điện, Diệp Huyền trông thấy Tư Đồ Kính của Thần Hầu Phủ. Phía sau Tư Đồ Kính còn có một đám quan viên Thần Đạo Quốc!
Tư Đồ Kính nhìn hắn và không lên tiếng.
Lúc này, một lão giả đột nhiên phẫn nộ chỉ vào Diệp Huyền: “Ngươi là người giết Linh công chúa và tiểu hầu gia!”
Diệp Huyền gật đầu, mỉm cười: “Là ta!”
Lão giả phẫn nộ: “Hỗn xược, nơi này là Thần Đạo Quốc, không phải chỗ cho ngươi hống hách. Người đâu, bắt hắn lại!”
Mấy binh sĩ phía sau hắn ta đang tính tiến lên bắt Diệp Huyền thì lúc này, Thần Đạo Linh bước ra. Trông thấy nàng ta, vẻ mặt mọi người lập tức thay đổi, sau đó vội vàng quỳ xuống: “Tham kiến bệ hạ!”
Tư Đồ Kính không quỳ mà chỉ khẽ hành lễ.
Thần Đạo Linh chẳng tỏ vẻ gì cả: “Làm gì đấy?”
Lão giả vội vàng nói: “Bệ hạ, người này đã giết Linh công chúa, sau đó lại giết tiểu hầu gia của Thần Hầu Phủ, tội ác tày trời, mong bệ hạ lập tức phán tội chết cho hắn, chu di cửu tộc nữa!”
Chu di cửu tộc!
Tư Đồ Kính nhếch khóe môi, khoảnh khắc ấy nàng ta nhớ đến nữ tử váy trắng kia!
Lão giả còn muốn nói gì đó thì Thần Đạo Linh bỗng bảo: “Câm miệng!”
Nghe vậy, lão giả bèn sững sờ!
Những quan viên Thần Đạo Quốc còn lại thì sa sầm mặt mũi, vẻ mặt Tư Đồ Kính cũng sầm xuống.
Lúc này, Thần Đạo Linh xòe tay ra, một lệnh bài màu vàng kim chầm chậm bay đến trước mặt Diệp Huyền. trông thấy lệnh bài ấy, sắc mặt các quan viên Thần Đạo Quốc bèn thay đổi!
Thần Hoàng Lệnh!
Đây là lệnh bài chí cao vô thượng, bởi vì nó được lưu lại từ Thần Hoàng năm xưa. Trông thấy lệnh bài là như trông thấy Thần Hoàng, kể cả quốc chủ hiện giờ trông thấy nó cũng phải hành lễ.
Không chỉ có vậy, lệnh bài này còn có thể điều động bất cứ quân đội nào của Thần Đạo Quốc. Có thể nói, quyền lợi của lệnh bài này chỉ đứng sau quốc chủ Thần Đạo Quốc - Thần Đạo Linh mà thôi.
Cũng bởi tính đặc biệt của Thần Hoàng Lệnh nên từ lúc Thần Đạo Quốc thành lập đến nay, lệnh bài chưa từng rời khỏi Thần Đạo tộc, nó vẫn luôn được quốc chủ các đời Thần Đạo Quốc tiếp quản, hơn nữa đứng trên một góc độ khác thì nó cũng là tín vật của quốc chủ Thần Đạo Quốc.
Bởi lẽ quyền lợi của nó thực sự quá lớn!
Quốc chủ các đời đều không dám giao nó cho người ngoài!
Mà lúc này, Thần Đạo Linh lại đưa lệnh bài này cho thiếu niên kia?
Tất cả cường giả Thần Đạo Quốc đều ngỡ nàng.
Sắc mặt Tư Đồ Kính lập tức trở nên tái nhợt, khoảng khắc ấy tay nàng ta run bần bật.
Thần Đạo Linh nhìn Diệp Huyền: “Ngươi giữ lấy vật này, sau này có thể tránh đi nhiều phiền phức không cần thiết!”
Diệp Huyền nhìn lệnh bài, lắc đầu: “Vô công không thụ lộc, ta không cần!”
Nói đoạn, hắn bèn đi về phía xa xa.
Nghe Diệp Huyền nói vậy, các quan viên Thần Đạo Quốc suýt chút nữa thì ngất xỉu!
Không cần ư?
Hắn không cần Thần Hoàng Lệnh ư?
Một vài quan viên Thần Đạo Quốc không nhịn được muốn chửi thề! Từ chối Thần Hoàng Lệnh cơ đấy!
Lúc này, Thần Đạo Linh đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền và nhìn hắn: “Lệnh bài này có thể giúp ngươi bớt nhiều phiền phức đấy. Ta nghĩ ngươi cũng không muốn nhiều phiền phức không đâu, giống như sự việc lần trước đấy, đúng chứ?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nhận lấy Thần Hoàng Lệnh, sau đó quay người rời đi. Mới đi được mấy bước, hắn đột nhiên dừng lại, sau đó quay người nhìn Thần Đạo Linh: “Học viện nữ tử đang ở đâu?”
Thần Đạo Linh nói: “Mộc Tá thần tướng, đưa Diệp công tử tới học viện nữ tử!”
Mộc Tá ở bên cạnh đi đến trước mặt Diệp Huyền, hắn ta khẽ hành lễ: “Mời Diệp công tử đi theo ta!”
Nói đoạn, hắn ta làm động tác mời.
Diệp Huyền liếc nhìn Mộc Tá, sau đó nói: “Làm phiền dẫn đường!”
Mộc Tá vội vàng nói: “Không dám!”
Nói đoạn, hắn ta bèn đưa Diệp Huyền biến mất nơi cuối chân trời.
Trước cửa đại điện hoàng cung, các quan viên Thần Đạo Quốc ngơ ngác!
Lúc này, Thần Đạo Linh đột nhiên nói: “Trừ Tư Đồ lão phu nhân ra, những người khác lui xuống đi!”
Các quan viên Thần Đạo Quốc vội vàng cung kính hành lễ rồi lui xuống.
Bọn họ không ngu, đương nhiên nhận ra sự việc có gì đó sai sai! Thiếu niên kia có được Thần Hoàng Lệnh, bệ hạ có thể tặng bừa Thần Hoàng Lệnh cho người khác sao?
Đáp án đương nhiên là không?
Sau khi mọi người rời đi, Tư Đồ Kính nhìn Thần Đạo Linh: “Bệ hạ, thù của Thần Hầu Phủ…”
Thần Đạo Linh nhìn đối phương: “Đừng chọc vào hắn!”
Tư Đồ Kính trầm giọng nói: “Bệ hạ, Vũ Nhi đã chết rồi!”
Thần Đạo Linh khẽ nói: “Nếu ngươi cứ khăng khăng muốn báo thù thì người chết không chỉ có mình Văn Nhân Vũ đâu mà là toàn Thần Hầu Phủ các ngươi đấy!”
Nghe vậy, Tư Đồ Kính khựng lại. Một lát sau, nàng ta chầm chậm quỳ xuống, không lên tiếng.
Thần Đạo Linh đi đến trước mặt Tư Đồ Kính, sau đó nói: “Thần Hầu tái thế cũng phải nhịn! Lão phu nhân, nếu ngươi chọc vào hắn thì ta sẽ hủy diệt cả Thần Hầu Phủ đấy!”
Nói đoạn, nàng ta quay người rời đi.
Tư Đồ Kính ở phía sau trầm mặc, vẻ mặt bình tĩnh vô cùng!
Hết chương 3576.



Bạn cần đăng nhập để bình luận