Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3104: Có thể cho ta những gì?

Đạo Nhất không đáp lời.

Diệp Huyền nhìn linh hồn trong tay mình, hắn lắc đầu cười: "Đạo Nhất, ta tới nơi này để làm gì? Ngươi tưởng ta tới đây để chơi sao? Ta tới cứu ngươi đó! Mà hiện giờ ngươi lại nói với ta rằng dị duy nhân là người trong tộc của ngươi! Thế ta là gì của ngươi hả?"

Nói đoạn, hắn bèn lấy một cây chủy thủ đưa cho Đạo Nhất: "Nếu ngươi đã nói dị duy nhân là người trong tộc của ngươi, mà giờ ta chính là kẻ địch của dị duy nhân. Nào, đâm cây chủy thủ này vào tim ta đi, như vậy thì người trong tộc các ngươi có thể không cần lo lắng gì nữa."

Cơ thể Đạo Nhất run lên bần bật.

Diệp Huyền đột nhiên gào lên: "Đâm đi chứ! Như năm xưa ngươi giết Diệp Thần ấy, giờ chỉ cần ngươi động thủ là người trong tộc các ngươi sẽ thắng!"

Nghe Diệp Huyền nói vậy, Đạo Nhất bèn rơi nước mắt.

Đau!

Khoảnh khắc ấy, tim nàng như bị dao cắt!

Diệp Huyền ngẩng đầu lên nhìn, trên nền trời có một nữ tử!

Quân sư!

Đạo Nhất nhìn hắn nàng không lên tiếng, thế nhưng nước mắt lại không ngừng tuôn trào.

Trông thấy nữ tử ấy, sắc mặt Đạo Nhất lập tức trầm xuống: "Là quân sư!"

Sinh Mệnh pháp tắc: "..."

Diệp Huyền liếc nhìn nàng: "Ta sống hay chết liên quan gì đến ngươi sao?"

Những lời Diệp Huyền nói quá khiến người ta đau lòng!

Diệp Huyền nhíu mày, hình như là một nhân vật lợi hại!

Diệp Huyền nhìn Đạo Nhất: "Sao ngươi không động thủ?"

Sinh Mệnh pháp tắc ở bên cạnh nhìn Diệp Huyền, nàng đang định lên tiếng thì Diệp Huyền đã trừng mắt với nàng.

Nữ tử này đầu đội mũ vuông, trong tay cầm một chiếc quạt gấp.

Lúc này, Thú Thần cũng nói: "Tiểu tử, người này không hề đơn giản, ngươi phải cẩn thận vào!"

Đúng lúc ấy, một luồng khí tức lớn mạnh bỗng nhiên cuốn đến từ phía bầu trời xa xa.

Diệp Huyền thầm nói: "Trên Ý cảnh không?"

Lúc này, Đạo Nhất lại nói: "Nàng ta là người đa mưu túc trí trong Dị Duy tộc, ngươi phải cẩn thận, ngươi..."

Đạo Nhất: "..."

Nữ tử mỉm cười: "Cũng đúng, hiện giờ ngươi là Diệp Huyền chứ không phải Diệp Thần!"

Trên bầu trời, nữ tử kia bước đến trước mặt ba người Diệp Huyền. Nàng quan sát Diệp Huyền một hồi rồi khẽ mỉm cười: "Diệp Thần!"

Nữ tử chớp mắt: "Nói chuyện tương lai của hai bên chúng ta!"

Không chỉ đơn giản là trên Ý cảnh!

Nữ tử khẽ mỉm cười: "Người ta phái đi đều đã chết!"

Thú Thần trầm giọng nói: "Không chỉ đơn giản là trên Ý cảnh thôi đâu!"

Nói đến đây, nàng bèn nhìn Diệp Huyền: "Không thua kém gì Diệp Thần năm xưa. Diệp công tử, ngươi nói xem ta nói vậy có đánh giá cao nữ tử váy trắng quá không?"

Nữ tử khẽ nói: "Nàng ta mạnh hơn ta dự tính rất nhiều. À không, phải nói là thực lực của nàng ta không thua kém gì so với Diệp Thần năm xưa..."

Diệp Huyền không tiếp lời.

Sắc mặt Diệp Huyền sầm xuống!

Diệp Huyền trầm mặc.

Nữ tử nói tiếp: "Trước đó ta đã phái người đi tìm muội muội của ngươi, cũng chính là vị nữ tử váy trắng kia!"

Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyền bèn giật giật. Hắn nhìn nữ tử: "Kết quả thì sao?"

Diệp Huyền nhìn nữ tử: "Diệp Huyền!"

Diệp Huyền cười nói: "Nói chuyện gì?"

Diệp Huyền nhìn đối phương, nữ tử mỉm cười: "Diệp công tử, nếu như ngươi muốn ra tay thì cũng có thể đợi. Giờ ta muốn nói chuyện với ngươi đã!"

Diệp Huyền siết chặt thanh kiếm trong tay trái, hắn đang định ra tay trước để chiếm ưu thế thì lúc này, nữ tử kia đột nhiên cười nói: "Diệp công tử, đừng ra tay, bởi vì ngươi không giết được ta đâu! Ngươi mà ra tay thì cũng chỉ lãng phí thời gian của chúng ta thôi!"

Diệp Huyền chỉ đáp: "Ta không biết!"

Nữ tử mỉm cười: "Xem ra ta vẫn đánh giá thấp nàng ta rồi!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ngươi cố ý phái người đi tìm nàng ấy là muốn làm rõ thực lực của nàng ấy!"

Nữ tử khẽ nở nụ cười: "Chứ không thì sao?"

Diệp Huyền nhìn nữ tử: "Thế ngươi đã rõ hay chưa?"

Nữ tử chớp chớp mắt: "Diệp công tử, ngươi có biết hiện giờ tại sao ta lại nói chuyện này với ngươi ở đây không? Là bởi ta phát hiện nữ tử váy trắng sau lưng ngươi không hề đơn giản! Nếu không..."

Nàng phất cây quạt gấp: "Không thì ta chỉ cần hất quạt một cái là ngươi đã toi đời rồi! Đương nhiên, ta biết cái hộ tí kia của ngươi cũng rất mạnh. Thế nhưng hiện giờ ngươi có vẻ suy nhược, thế nên nếu ta muốn giết ngươi, đó cũng là chuyện rất đơn giản!"

Diệp Huyền kinh ngạc, đối phương phát hiện ra sự tồn tại của Thú Thần tiền bối!

Nữ tử đột nhiên đi tới trước mặt ba người Diệp Huyền, nàng nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, nếu sau lưng ngươi đã có một sự tồn tại lớn mạnh như thế, ta thấy chúng ta hoàn toàn không cần thiết phải cá chết lưới rách với nhau mà có thể đàm phán, dẫu sao thì hình như chúng ta cũng không giết người bên ngươi, không có thâm thù đại hận gì cả, ngươi thấy sao?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Cô nương muốn đàm phán thế nào?"

Nữ tử nói: "Nguyệt Nha, công tử có thể gọi ta là Nguyệt Nha! Đây là tên được đặt theo hình thức của nhân loại các ngươi đấy!"

Nguyệt Nha!

Diệp Huyền liếc nhìn nữ tử: "Nguyệt Nha cô nương, ngươi muốn đàm phán thế nào?"

Nguyệt Nha mỉm cười: "Diệp công tử, thứ Dị Duy tộc chúng ta cần là đại đạo bản nguyên, cũng chính là thể chất của ngươi! Mà hình như thể chất của ngươi đã bị phong ấn, chúng ta có thể giải trừ phong ấn miễn phí cho ngươi! Đương nhiên, nếu sau khi giải trừ, ta hi vọng Diệp công tử có thể gia nhập Dị Duy tộc chúng ta! Chỉ cần Diệp công tử gia nhập Dị Duy tộc, chúng ta chắc chắn sẽ không bạc đãi Diệp công tử đâu!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi nói vài thứ thực tế hơn đi!"

Hắn thầm cười, nữ nhân này muốn lừa hắn đây mà!

Mẹ kiếp, cũng không mở mắt mà nhìn xem Diệp Huyền hắn là ai!

Nguyệt Nha càng cười tươi hơn: "Diệp công tử muốn lợi ích gì?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Nguyệt Nha cô nương có thể cho ta những gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận