Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 509: Thật Mạnh?

Thân mặc váy trắng?

Diệp Huyền ngây người, sau đó có chút đề phòng.

Giờ phút này, trong lòng hắn cũng vạn phần khiếp sợ, người trước mắt này là ai? Tại sao lại biết nữ tử váy trắng!

Nhìn thấy Diệp Huyền đề phòng, Lâm Tòng Vân mỉm cười:

- Chớ lo lắng, chúng ta cũng không có ác ý, là nàng bảo chúng ta đến tìm ngươi!

- Tìm ta?

Diệp Huyền ngây người, sau đó vội vàng nói:

- Bây giờ nàng đang ở nơi nào?

Lâm Tòng Vân vội hỏi:

- Hiện tại ta không thể rời đi...

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó lắc đầu.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Lâm Tòng Vân nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói:

Lâm Tòng Vân nhìn thoáng qua đám người Tả hộ pháp, sau đó lãnh đạm nói:

Nghe vậy, Lâm Tòng Vân và Tần Trấn liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều có chút hưng phấn.

Nói xong, hắn nhìn qua đám người Mạc Tu Hộ Giới minh:

- Bây giờ nàng đang ở Linh Hư tinh cung chúng ta, bây giờ ngươi cùng chúng ta đi tìm nàng, có thể sao?

Bởi vì Diệp Huyền nói lời này, có nghĩa là hắn nhận biết nữ tử váy trắng!

- Có phải là có vấn đề gì?

Thanh âm của hắn rất lớn, mọi người giữa sân đều nghe rõ ràng!

- Làm sao?

Rõ ràng, đây là cố ý nói cho Hộ Giới minh nghe!

- Hộ Giới minh này cũng sẽ không để ta rời đi!

- Yên tâm, có hai người chúng ta, bọn hắn không dám động tới ngươi!

Tả hộ pháp gật đầu:

Lâm Tòng Vân híp lại hai mắt:

- Bằng không thì sao?

- Các hạ, Diệp Huyền này là người Hộ Giới minh ta buộc phải giết!

Lục tôn chủ gắt gao nhìn Lâm Tòng Vân:

Cách đó không xa, Tả hộ pháp nhìn về phía Lâm Tòng Vân:

Lâm Tòng Vân nhăn mày lại:

- Càn rỡ!

- Người này, Hộ Giới minh ta chắc chắn phải giết, người nào cũng không giữ được hắn!

- Người buộc phải giết?

Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên từ trên không, ngay sau đó, Lục tôn chủ xuất hiện trước mặt Lâm Tòng Vân.

Cùng lúc đó, Trần Bắc Hàn cũng xuất hiện ở vài chục trượng bên cạnh Diệp Huyền!

Rõ ràng, thực lực của hai người khó phân trên dưới, muốn phân ra sinh tử, căn bản không phải thời gian ngắn có thể làm được!

- Ngươi nói hắn là người Hộ Giới minh ngươi buộc phải giết!

- Dốt nát! Xin khuyên một câu, Hộ Giới minh ngươi tốt nhất đừng trêu chọc người này, bằng không...

Lâm Tòng Vân cười lạnh:

- Vâng!

- Một Hộ Giới minh nho nhỏ nhưng lại không biết trời cao đất rộng, ta cho ngươi biết, người này, nếu ngươi dám động đến hắn, Linh Hư tinh cung ta nhất định sẽ diệt sạch Hộ Giới minh ngươi!

- Linh Hư tinh cung?

Lục tôn chủ nhăn mày lại, hắn quay đầu nhìn về phía Tả hộ pháp, Tả hộ pháp lắc đầu:

- Không phải thế lực trong mảnh tinh vực của chúng ta, cũng không biết là thế lực gì!

Lục tôn chủ nhìn về phía Lâm Tòng Vân:

- Các hạ, Hộ Giới minh ta và Linh Hư tinh cung ngươi không oán không cừu, cũng không muốn kết thù với các ngươi, thế nhưng Diệp Huyền này, Hộ Giới minh ta không giết không được, mong rằng các hạ chớ có ngăn cản.

Lâm Tòng Vân nhìn thẳng Lục tôn chủ:

- Ta nói, người này, ai cũng không thể động!

Nghe vậy, vẻ mặt Lục tôn chủ lập tức âm trầm.

Lục tôn chủ lãnh đạm nói:

- Hộ Giới minh ngươi thật sự muốn động đến hắn?

Lâm Tòng Vân quay người nhìn về phía Lục tôn chủ:

- Chuyện này phải hỏi bọn hắn!

Diệp Huyền chỉ chỉ đám người Lục tôn chủ nơi xa:

- Vậy lúc nào ngươi mới có thể đi?

Lâm Tòng Vân lắc đầu:

- Muốn vượt ngang tinh vực... Hai người chúng ta còn không có bản lãnh như vậy. Cho nên, hai người chúng ta hi vọng ngươi đi cùng chúng ta trở về Linh Hư tinh cung, bây giờ nàng đang đợi ngươi!

Rõ ràng, hắn vẫn hi vọng Diệp Huyền đi cùng hắn trở về Linh Hư tinh cung ngay lúc này!

Dù sao, hắn cũng muốn về giao nộp sớm một chút!

Bằng không, một khi nữ tử thần bí kia nổi giận, sợ là trên dưới Linh Hư tinh cung đều phải gặp tai ương!

Diệp Huyền cười khổ:

- Tiền bối, thứ nhất, hiện tại ta thực sự không đi được. Thứ hai, Hộ Giới minh này cũng sẽ không để ta đi!

Mặc dù hắn có thể đi cùng hai người này, thế nhưng hiện tại Thương Kiếm tông gặp đại nạn, sao hắn có thể rời đi như vậy?

Lâm Tòng Vân suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Vậy hiện tại các ngươi có thể thông tri nàng?

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Đúng vậy, lúc này nàng đang ở Linh Hư tinh cung, đi từ nơi này, khoảng một tháng là đến!

Lâm Tòng Vân cười nói:

- Tiền bối... Nàng để các ngươi tới tìm ta?

Một bên, Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Hắn, không thể không chết!

Lâm Tòng Vân nhìn Lục tôn chủ một hồi, sau đó khẽ gật đầu:

- Ta thấy là ngươi muốn chết!

Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên bước ra phía trước một bước, một cỗ khí tức cường đại đột nhiên bao phủ Lục tôn chủ, sau một khắc, một cỗ lực lượng cường đại chiếu nghiêng xuống từ đỉnh đầu Lục tôn chủ.

Sắc mặt Lục tôn chủ đại biến, rõ ràng, hắn không nghĩ tới Lâm Tòng Vân lại đột nhiên ra tay!

Đừng nói hắn, tất cả mọi người giữa sân cũng không nghĩ tới Lâm Tòng Vân vậy mà lại ra tay!

Đỉnh đầu Lục tôn chủ, cỗ lực lượng cường đại kia tựa như một tòa núi lớn đè xuống, hắn không dám khinh thường, tay phải nắm chắc thành quyền, sau đó đấm lên trên một quyền!

Oanh!

Lấy Lục tôn chủ làm trung tâm, không gian trong vòng mấy trăm trượng run lên kịch liệt, ngay sau đó, một tiếng nổ vang kinh thiên đột nhiên vang vọng lên từ đỉnh đầu Lục tôn chủ.

Mà lúc này, Lâm Tòng Vân đột nhiên biến mất, sau một khắc, nơi xa, đồng tử của Lục tôn chủ bỗng nhiên co rụt lại, sau đó đấm ra một quyền!

Bành!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, cả người Lục tôn chủ trực tiếp lùi nhanh trăm trượng!

Hắn vừa dừng lại, khóe miệng lập tức tràn ra một vệt máu tươi!

Lục tôn chủ lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Tòng Vân:

- Các hạ vì Diệp Huyền này, lại muốn đối địch với Hộ Giới minh ta!

- Đối địch?

Lâm Tòng Vân cười lạnh:

- Nói thật, loại thế lực tam lưu như Hộ Giới minh ngươi, còn chưa có tư cách đối địch với Linh Hư tinh cung ta!

Nghe vậy, vẻ mặt của Lục tôn chủ cùng với cường giả Hộ Giới minh phía sau hắn lập tức dữ tợn!

Chưa từng có người nào vũ nhục Hộ Giới minh như thế!

Lục tôn chủ nhe răng cười:

- Khẩu khí của các hạ thật là lớn, cũng không sợ đánh rơi đầu lưỡi!

Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên chắp tay trước ngực, sau một khắc, hắn đột nhiên dẫn ra phía trước:

- Diệt!

Nói xong, không gian trước mặt hắn đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một đạo chưởng ấn mãnh liệt bắn ra từ bên trong vết nứt không gian này, trực chỉ Lâm Tòng Vân!

Nơi xa, Lâm Tòng Vân mặt không biểu tình:

- Kẻ vô tri không biết sợ!

Thanh âm vừa dứt, hắn bước ra phía trước một bước, đấm ra một quyền!

Quyền ra, một đạo quyền mang hình dù bạo phát ra từ bên trong một quyền của hắn.

Oanh!

Cả hai vừa mới tiếp xúc, toàn bộ chân trời kịch liệt run lên, ngay sau đó, cả hai trực tiếp nổ tung, hóa thành một đạo sóng khí mạnh mẽ không ngừng chấn động ra bốn phía, trong nháy mắt, toàn bộ không gian vì đó mà một rung động một trận!

Mà bản thân Lục tôn chủ càng liên tục lùi lại, vừa lui, trực tiếp thối lui ra khỏi phạm vi Thương Kiếm tông!

Thật mạnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận