Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3854. So huyết mạch chi lực? (2)



Chương 3854. So huyết mạch chi lực? (2)




Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, hắc bào nam tử đã phải lùi đi hàng chục vạn trượng. Không chỉ có vậy, lúc này trên người hắn ta xuất hiện hàng chục vết kiếm chém, máu tươi nhuộm đỏ người hắn ta, trông hắn ta như một huyết nhân!
Thế nhưng hắn ta lại không dám lơ là, bởi lẽ kiếm của Diệp Huyền thực sự rất nhanh. Chỉ cần không cẩn thận một chút thôi là kiếm của hắn sẽ xuyên qua đầu hắn ta!
Cứ thế, hắc bào nam tử cứ lùi mãi, lúc này thanh đao trong tay hắn ta cũng có dấu hiệu nứt vỡ!
Ở một bên khác, bạch y nam tử và tử y nữ tử cũng không hề có ý định ra tay, hai người chỉ quan sát, vẻ mặt bình tĩnh!
Có điều thỉnh thoảng hai người lại nhìn Thanh Huyền Kiếm treo bên eo Diệp Huyền!
Đúng lúc ấy, trường đao trong tay hắc bào nam tử đột nhiên vỡ tung. Gần như cùng lúc đó, một thanh kiếm lao đến trước trán hắn ta!
Vào thời khắc sinh tử ấy, hắc bào nam tử chầm chậm nhắm hai mắt lại. Ngay sau đó, giữa trán hắn ta đột nhiên xuất hiện một thanh đao.
Uỳnh!
Khoảnh khắc xuất đao, thanh kiếm của Diệp Huyền cũng vỡ tan!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền ở phía xa xa không khỏi nhíu mày, bởi lẽ thanh đao kia không chỉ phá vỡ thanh kiếm trước mặt hắc bào nam tử mà còn phá vỡ cả ba thanh kiếm còn lại phía sau!
Diệp Huyền nhìn thanh đao kia, thanh đao đó mỏng vô cùng, thoạt nhìn còn tưởng trong suốt!
Diệp Huyền nhíu mày, đây là đao gì vậy? Trông có vẻ rất lợi hại!
Ở phía xa xa, hắc bào nam tử nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi rất mạnh, ép được cả tâm đao của ta!”
Diệp Huyền có hơi tò mò: “Tâm đao là gì?”
Hắc bào nam tử nhíu mày: “Ngươi có ngưng tụ tâm kiếm không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không!”
Đôi mắt hắc bào nam tử ánh lên vẻ khó tin: “Với thực lực của ngươi thì sao có thể không ngưng tụ tâm kiếm?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi nói về tâm đao gì đó đi được không?”
Hắc bào nam tử nhìn hắn: “Tâm đao là lấy tâm niệm ngưng tụ thành đao, đây cũng là đao thích hợp với mình nhất, bởi vì nó được ngưng tụ bởi tâm niệm của mình!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tâm niệm cũng có thể ngưng tụ thành đao ư?”
Hắc bào nam tử nhíu mày: “Chẳng lẽ ngươi không biết?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta không có tâm kiếm, có điều ta có một muội kiếm!”
Hắc bào nam tử nhìn hắn: “Muội kiếm gì cơ?”
Diệp Huyền giơ Thanh Huyền Kiếm trong tay lên: “Thanh kiếm do muội muội ta tạo ra, gọi tắt là muội kiếm!”
Hắc bào nam tử liếc nhìn Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền, hắn ta trầm giọng nói: “Thanh kiếm này của ngươi rất bất phàm… Có điều nó vẫn không phải tâm kiếm…”
Lúc này, bạch y nam tử bên cạnh đột nhiên nói: “Hắc Diêm, đừng coi thường thanh kiếm này!”
Nghe bạch y nam tử nói vậy, ánh mắt hắc bào nam tử lóe lên vẻ kinh ngạc. Hắn ta lại nhìn Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền, lần này ánh mắt của hắn ta mang theo cả vẻ hiếu kì.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền mỉm cười: “Lại đi!”
Nói đoạn, hắn bèn xông lên, tới thẳng trước mặt hắc bào nam tử. Ánh mắt hắc bào nam tử lóe lên lệ khí, hắn ta sử dụng tâm niệm, thanh tâm đao trước mặt bèn bay lên và chém thẳng xuống!
Uỳnh!
Đao chém xuống, thanh kiếm của Diệp Huyền lập tức vỡ tan, mà lúc này Diệp Huyền đột nhiên chém kiếm xuống.
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Thần kĩ cận chiến!
Lần rút kiếm này của Diệp Huyền ít cũng phải có hàng vạn đường!
Phải biết rằng, hiện giờ thực lực của hắn đã khác so với khi xưa, dù là về sức mạnh hay thần hồn, trước kia cũng không thể so sánh được!
Rầm rầm!
Diệp Huyền chém kiếm xuống, hắc bào nam tử và hắn lập tức lùi đi hàng vạn trượng. Khoảnh khắc Diệp Huyền lùi đi, một thanh phi kiếm bỗng nhiên chém đến trước mặt Hắc Diêm. Hắc Diêm không ra tay, nhưng hắn ta bỗng quét ngang thanh tâm đao!
Uỳnh!
Thanh phi kiếm lập tức vỡ tan, nhưng đúng lúc đó, Diệp Huyền bỗng xuất hiện trước mặt Hắc Diêm. Lần này hắn không thi triển phi kiếm mà thi triển Phương Thốn Kiếm Vực!
Chỉ trong chốc lát, một mảng kiếm quang bao trùm lấy Hắc Diêm, vô số kiếm quang xoẹt qua!
Ở phía xa, bạch y nam tử nhíu mày, có điều hắn ta vẫn không ra tay!
Đúng lúc ấy, kiếm quang của Diệp Huyền đột nhiên nổ tung. Mà lúc này, Diệp Huyền đã lùi đi ngàn trượng. Có điều trong lúc lùi, những đường phi kiếm nối đuôi nhau chém về phía Hắc Diêm!
Bảy đường kiếm nối đuôi nhau!
Ở phía xa xa, Hắc Diêm toàn thân đầy rẫy vết thương đột nhiên gào lên. Ngay sau đó, hắn ta cầm đao xông lên phía trước, sau đó chém đao xuống: “Phá Vọng!”
Dứt lời, trên mũi đao của hắn ta đột nhiên xuất hiện một điểm đen. Điểm đen này trông như đốm máu đen, quỷ dị mà u ám vô cùng! Cùng với sự xuất hiện của điểm đen, tâm đao bỗng rung lên kịch liệt. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh cực kì kinh khủng cuộn trào từ mũi đao!
Uỳnh!
Thanh kiếm thứ nhất vỡ tan, tiếp đó thanh kiếm thứ hai cũng vỡ.
Chỉ trong chốc lát, bảy thanh kiếm đã bị đao chém vỡ. Không chỉ có vậy, Diệp Huyền cũng bị chém bay cả vạn trượng. Trước mặt hắn và Hắc Diêm có một vực thẳm thời không sâu cả ngàn trượng!
Vực thẳm thời không này rộng đến trăm trượng, sâu cả vạn trượng!
Đường đao của Hắc Diêm đã chém ra vực thẳm thời không ấy!
Không chỉ có vậy, trong vực thẳm thời không này, một luồng sức mạnh to lớn đang không ngừng nghiền nát thời không!
Ở phía xa xa, Hắc Diêm cầm tâm đao, huyết dịch trong cơ thể hắn ta cuộn trào. Mà lúc này, có chút máu tràn ra trên người hắn ta cũng mang màu đen!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền lau máu bên khóe miệng, sau đó nói: “Huyết mạch chi lực sao?”
Hắc Diêm cầm đao chầm chậm đi về phía hắn: “Viêm Thần Huyết Mạch! Kiếm tu, được chết trước mặt huyết mạch chi lực của ta, ngươi cũng vinh hạnh lắm đấy!”
Hết chương 3854.



Bạn cần đăng nhập để bình luận