Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 784: Thần Vương Tọa!

Đúng lúc này, Liên Loan Nhi lại nói:

- Ngoại trừ những thứ này ra, ta Thần tộc còn có một chí bảo, chí bảo cấp bậc Đạo cảnh!

Diệp Huyền và Đế Khuyển nhìn về phía Liên Loan Nhi, Liên Loan Nhi nói:

- Thần Vương tọa!

Thần Vương tọa!

Diệp Huyền nói:

- Đây là bảo vật cấp bậc Đạo cảnh?

Liên Loan Nhi gật đầu, nói:

Diệp Huyền sửng sốt, ý nghĩa chỉ có Giản Tự Tại mới có thể sử dụng?

Liên Loan Nhi do dự, sau đó nói:

- Chỉ có người mang huyết mạch hoàng tộc mới có thể dùng!

- Có thể mang ta đi xem một chút hay không?

- Vì sao?

- Vì sao?

- Nhưng mà vật này không có người Thần tộc nào dùng được!

- Tốt nhất đừng đi!

Đế Khuyển nói:

Diệp Huyền hơi khó hiểu, hỏi:

Yên lặng một lúc, Diệp Huyền nhìn về phía Liên Loan Nhi, nói:

- Vật này bị phong ấn rất lâu rồi, nó vô cùng thô bạo, chúng ta không dám tới gần.

Huyết mạch hoàng tộc!

Diệp Huyền cười nói:

Diệp Huyền không hiểu, hỏi:

Liên Loan Nhi nói:

Diệp Huyền cười nói:

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Diệp Huyền cười nói:

Liên Loan Nhi gật đầu, nói:

Đồng minh!

- Không có việc gì, ta chỉ muốn xem mà thôi!

Nếu như Thần tộc và Diệp Huyền có thể giúp đỡ tương trợ lẫn nhau, đó là chuyện tốt.

Đế Khuyển gật đầu, không tiếp tục nói chuyện.

Chuyện tại Vị Ương tinh vực đã nói cho hắn biết, lực lượng một người vẫn còn yếu kém, nếu như có thể, kết giao thêm vài bằng hữu và đồng minh sẽ không có chỗ xấu!

- Đi theo ta!

- Ta cũng muốn nói lời thật với ngươi, mặc dù ta muốn bảo vật của Thần tộc, thế nhưng, ta cũng thật lòng muốn giúp Thần tộc.

Đế Khuyển nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nói:

- Hai nguyên nhân, thứ nhất, bởi vì ngươi, Đế Khuyển huynh đã giúp ta không ít, thứ hai, ta cũng hi vọng Thần tộc đủ mạnh, Thần tộc mạnh mẽ, ta cũng có chỗ tốt.

Bên cạnh Diệp Huyền, Đế Khuyển muốn nói lại thôi.

- Ta thật sự nghĩ như vậy.

Đế Khuyển gật đầu, nói:

- Đế huynh lo lắng ta chỉ muốn bảo vật Thần tộc, mà không phải thật tâm muốn giúp Thần tộc, đúng không?

Đặc biệt với quan hệ giữa Diệp Huyền và Giản Tự Tại, nó nhìn ra được, Giản Tự Tại hết sức quan tâm Diệp Huyền, bằng không, cũng sẽ không đi tìm Minh Vương muốn Trấn Hồn kiếm cho hắn!

Trừ việc này ra, nó phát hiện, Diệp Huyền thật sự không đơn giản, cái tháp kia, còn có kiếm trên đỉnh tháp. . .

Tóm lại, trong lòng nó, Diệp Huyền là một gia hỏa hết sức thần bí!

Thần tộc liên kết với Diệp Huyền, đối với Diệp Huyền và Thần tộc mà nói đều là một chuyện tốt!

Chỉ chốc lát, Liên Loan Nhi mang theo Diệp Huyền cùng Đế Khuyển đi tới một mật thất, chung quanh mật thất có dán đủ loại phù lục, trừ những thứ này ra, còn có xiềng xích màu đen to bằng nắm tay.

Liên Loan Nhi nhìn Diệp Huyền, nói:

- Nó ở bên trong.

Diệp Huyền gật đầu, đang muốn đi vào, lúc này, Liên Loan Nhi lại nói:

- Cẩn thận.

Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyền nhìn về phía Đế Khuyển, nói:

Không cần phải nói, Giản Tự Tại năm đó làm ra chuyện rất máu tanh trong Thần tộc. Bởi vì hắn phát hiện, Thần tộc rất sợ Giản Tự Tại!

Giản Tự Tại!

Diệp Huyền ngây người, rất nhanh, hắn biết Đế Khuyển nói tới 'Nàng' là ai.

Nàng?

- Vô cùng lợi hại! Năm đó tộc trưởng Thần tộc ta bằng vào nó mới có thể chống lại nàng!

Nói xong, hắn đẩy cửa mật thất ra, đi vào.

Trong mật thất trống rỗng, ở vị trí trung ương có một cái ghế, cái ghế nhìn rất bình thường, cũng không có bất kỳ chỗ đặc thù nào, phía sau cái ghế có cắm một thanh kiếm!

Thanh kiếm có vỏ kiếm màu vàng!

Diệp Huyền đi đến trước cái ghế, bên cạnh hắn là Đế Khuyển, hiện tại hắn và Đế Khuyển đều đề phòng.

Bảo vật cấp bậc Đạo cảnh!

Hắn cũng lần đầu tiên nhìn thấy, đến mức Giới Ngục tháp, đồ chơi này ở trong lòng hắn là không có cấp bậc!

Diệp Huyền đánh giá Thần Vương tọa, nói:

- Cái ghế này rất lợi hại phải không?

Gương mặt Đế Khuyển đầy ngưng trọng, nói:

- Xem ra nó bị phong ấn quá lâu rồi!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Cực kỳ lâu, cụ thể là bao lâu, ta cũng không rõ ràng, chỉ biết là, thế hệ trước vẫn còn, nó đã bị nhốt ở chỗ này.

Liên Loan Nhi lắc đầu, nói:

- Các ngươi phong ấn nó bao lâu rồi?

Diệp Huyền hỏi:

- Chống lại? Ngươi nói là, năm đó tộc trưởng Thần tộc dựa vào thứ này có thể chống lại nàng?

Đế Khuyển gật đầu, nói:

- Chẳng qua là chống lại một chút, sau đó. . . Liền không có sau đó!

Diệp Huyền: . . .

Giản Tự Tại!

Diệp Huyền nhìn Thần Vương tọa, hắn phát hiện, kỳ thật thực lực Giản Tự Tại không kém hơn Đế Hình bao nhiêu, dĩ nhiên, khẳng định còn có chênh lệch, bằng không thì, Giản Tự Tại cũng sẽ không thấp hơn Đế Hình một lầu!

Đương nhiên, dựa vào trí thông minh, Giản Tự Tại khẳng định đã vượt qua Đế Hình.

Bởi vì Giản Tự Tại từ bỏ Giới Ngục tháp!

Phải nói, Giản Tự Tại không có bành trướng như Đế Hình.

Người bành trướng, bình thường đều chết nhanh!

Đúng lúc này, Đế Khuyển đột nhiên chỉ vào phía sau Thần Vương tọa, nói:

- Thấy thanh kiếm kia không?

Diệp Huyền nhìn thanh kiếm có vỏ kiếm màu vàng, hỏi:

- Đây là kiếm gì?

Đế Khuyển nói:

- Thần Vương kiếm, cùng nổi danh với Minh Tộc Trấn Hồn kiếm!

Cùng nổi danh với Trấn Hồn kiếm!

Diệp Huyền ngây người, sau đó nói:

- Cùng nổi danh với Trấn Hồn kiếm?

Đế Khuyển gật đầu.

Diệp Huyền nhìn Thần Vương kiếm, nội tâm hắn nóng bỏng, cùng nổi danh với Trấn Hồn kiếm, như vậy mang ý nghĩa tác dụng của kiếm này khẳng định không thấp hơn Tiểu Hồn thấp!

Phải biết, tác dụng của Trấn Hồn kiếm rất nghịch thiên!

Có thể nói, Trấn Hồn kiếm tăng thêm Nhất Kiếm Định Hồn, hiện tại đã là chiêu thức mạnh nhất của hắn!

Nhưng vào lúc này, Thần Vương tọa đột nhiên run lên một cái, Diệp Huyền và Đế Khuyển biến sắc, hai người lùi lại mấy bước.

Đế Khuyển trầm giọng nói:

- Ngươi muốn có được nó, nhất định phải ngồi lên.

Ngồi lên!

Diệp Huyền nhìn sang Đế Khuyển, nói:

- Ta ngồi lên, còn có thể xuống được không?

Đế Khuyển trầm giọng nói:

- Không biết!

Diệp Huyền: . . .

Lúc này, Liên Loan Nhi đi đến, nàng nhìn về phía Diệp Huyền, nói:

- Nếu như ngươi có thể thu phục nó, Thần tộc ta sẽ không có kẻ nào không phục ngươi, mà ngươi, cũng đem thu được bảo vật cấp bậc Đạo cảnh!

Diệp Huyền nói:

- Dường như ngươi không quan tâm việc ta mang đi Thần Vương tọa!

Liên Loan Nhi nói khẽ:

- Vật này lưu lại nơi này, đối với chúng ta mà nói là một không xác định nhân tố, bởi vì Thần tộc hiện tại, không ai có thể khống chế nó, nếu như ngươi có thể hàng phục nó, mang nó đi, ta cầu còn không được!

Diệp Huyền nhìn Thần Vương tọa, hắn đi đến trước Thần Vương tọa, nhìn Thần Vương tọa gần trong gang tấc, gương Diệp Huyền dần dần biến thành ngưng trọng.

Thần Vương tọa nhìn không khác gì cái ghế bình thường, nhưng hắn biết, nếu ngồi lên, sợ rằng không thể đi xuống.

Đế Khuyển trầm giọng nói:

- Muốn thử một chút không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận