Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3198: Tan nát

Diệp Huyền đưa mọi người tới Thượng Cổ Thiên Giới, song bị chặn bên ngoài.

Người chặn bọn họ là một thiếu niên!

Thiếu niên này khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, trên người mặc cẩm tú hoa bào, bên hông mang một thanh kiếm.

Rất rõ ràng, đây là một vị kiếm tu.

Thiếu niên nhìn mấy người Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Mấy người các ngươi muốn xông vào Thượng Cổ Thiên Giới?"

Diệp Huyền liếc nhìn thiếu niên: "Ngươi là ai ở Thượng Cổ Thiên Tộc?"

Thiếu niên mỉm cười: "Vị này là Diệp Huyền thiếu chủ nhỉ?"

Diệp Huyền hỏi ngược lại: "Ngươi có phải người của Thượng Cổ Thiên Tộc không?"

Trần Huyền Chi khẽ mỉm cười: "Diệp huynh có điều không biết rồi, Thượng Cổ Thiên Giới không cho phép người ngoài tiến vào, mong Diệp huynh đừng làm khó ta!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta không có ý đối địch với Thượng Cổ Thiên Tông, mong ngươi nhường đường cho."

Trần Huyền Chi mỉm cười: "E là không được rồi!"

Trần Huyền Chi lắc đầu: "Ta không biết! Ta chỉ là một đệ tử, chức trách của ta là bảo vệ vùng đất này, không cho người ngoài tiến vào!"

Thượng Cổ Thiên Tông!

Trần Huyền Chi nhún vai: "Nếu như Diệp huynh dám thì phải bước qua thi thể của ta đã!"

Hai người đều không trả lời vấn đề của đối phương!

Trần Huyền Chi nhìn hắn: "Diệp huynh, đừng làm khó ta!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Hoá là ra Trần huynh. Trần huynh, chúng ta muốn tới Thượng Cổ Thiên Tộc, làm phiền ngươi nhường đường được không?"

Thiếu niên nhìn Diệp Huyền: "Ta là đệ tử của Thượng Cổ Thiên Tông - Trần Huyền Chi!"

Diệp Huyền lại hỏi: "Thượng Cổ Thiên Tông chọn đứng về phía Thượng Cổ Thiên Tộc à?"

Vụt!

Diệp Huyền mỉm cười: "Tại sao lại không được?"

Trần Huyền Chi còn chưa kịp phản ứng thì đầu của hắn ta đã lìa khỏi cổ!

Diệp Huyền chớp mắt: "Nếu ta cứ muốn phải vào thì sao?"

Diệp Huyền bỗng rút kiếm ra.

Rất nhanh sau đó, mọi người tiến vào Thượng Cổ Thiên Giới. Vừa mới bước vào, một lão giả đã xuất hiện trước mặt bọn họ.

Lâm Tiêu nhìn đám người Lâm Gia phía sau, đoạn bảo: "Nhìn thấy chưa? Không có thực lực thì đừng làm ra vẻ! Bằng không sẽ biến thành kẻ ngốc đấy!"

Diệp Huyền nhìn lão giả: "Kiếm Minh ta chỉ nhắm vào Thượng Cổ Thiên Tộc!"

Diệp Huyền bước đến trước thi thể của Trần Huyền Chi, hắn nhìn đối phương: "Như ngươi mong muốn!"

Tới Thượng Cổ Thiên Tông!

Thuấn sát!

Diệp Huyền mỉm cười: "Chúng ta không muốn phiền phức nhưng cũng không sợ phiền phức!"

Kiếm Si nhìn Diệp Huyền: "Ngươi chắc chứ?"

Nghe vậy, lão giả bèn sững sờ.

Nói đoạn, hắn bước về phía xa xa.

Ánh mắt lão giả dần trở nên lạnh lùng: "Nhưng Diệp thiếu đã giết người của Thượng Cổ Thiên Tông chúng ta. Diệp thiếu, Thượng Cổ Thiên Tông chúng ta muốn Diệp thiếu giải thích!"

Diệp Huyền bật cười: "Ngươi muốn giải thích chứ gì? Được, ta cho ngươi một lời giải thích!"

Nói đoạn, hắn bèn quay đầu nhìn Kiếm Si: "Chúng ta tới Thượng Cổ Thiên Tông!"

Đám người ở Lâm Gia: "..."

Lão giả nhìn chằm chằm hắn: "Nói phật lòng Diệp thiếu cái là Diệp thiếu ra tay giết người luôn, đúng là uy phong không hề bình thường đâu!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Chắc các hạ là tiền bối của Thượng Cổ Thiên Tộc rồi!"

Lão giả nhìn Diệp Huyền: "Diệp thiếu uy phong quá!"

Nói đoạn, hắn bèn quay đầu nhìn lão giả kia: "Ngươi muốn giải thích, được, từ giờ trở đi Kiếm Minh ta sẽ nhắm vào Thượng Cổ Thiên Tông! Tất cả mọi người nghe lệnh, tới Thượng Cổ Thiên Tông trước!"

Dứt lời, mọi người bèn lao thẳng tới Thượng Cổ Thiên Tộc.

Lão giả thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

Mẹ kiếp!

Tên này bị điên à?

Kiếm Minh bọn họ khai chiến như ăn cơm vậy?

Hở tí là đòi đánh nhau!

Diệp Huyền không đùa, hắn thực sự đưa người tới Thượng Cổ Thiên Tông!

Khoảnh khắc ấy, lão giả bỗng thấy hoang mang!

Thượng Cổ Thiên Tông không sợ Kiếm Minh. Chủ yếu là bọn họ cũng không muốn khai chiến với Kiếm Minh vào lúc này!

Lúc này bọn họ mà khai chiến với Kiếm Minh thì Thượng Cổ Thiên Tộc chẳng vui gần chết!

Hắn ta sững sờ.

Lão giả kia còn chưa kịp phản ứng thì đã bị tát đến mức nhục thân tan nát!

Chát!

Mạc Thanh Nhiên đột nhiên quay người cho hắn ta một cái tát.

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta thấy có thể không phải hiểu lầm đâu. Ta tin rằng đệ tử trong Thượng Cổ Thiên Tông các ngươi tuyệt đối không thể mất não như vậy. Theo ta, một là hắn ta đã được quý tông đây dặn dò, hai là bị người khác lợi dụng, muốn khơi mào mâu thuẫn giữa Kiếm Minh ta và Thượng Cổ Thiên Tông! Nếu như là vế đầu, các hạ cũng không cần chơi mấy trò như vậy, muốn đánh thì Kiếm Minh ta tiếp đến cùng! Còn nếu là vế thứ hai, vậy thì các hạ phải điều tra thật kĩ rồi!"

Nói đoạn, hắn lại liếc nhìn lão giả ở một bên: "Cả người này cũng phải điều tra kĩ càng!"

Nghe vây, sắc mặt lão giả lập tức trở nên khó coi!

Mạc Thanh Nhiên mỉm cười: "Diệp công tử, Thượng Cổ Thiên Tông chúng ta tạm thời không có ý nhúng tay vào chuyện giữa các ngươi và Thượng Cổ Thiên Tộc!"

Tạm thời!

Diệp Huyền cười nói: "Hiểu! Nếu đã là hiểu lầm thì chúng ta cáo từ đây!"

Nói đoạn, hắn bèn đưa mấy người Kiếm Si rời đi!

Mà Mạc Thanh Nhiên cũng không ngăn cản.

Lão giả đứng bên cạnh Mạc Thanh Nhiên trầm giọng nói: "Tông chủ, cái tên Diệp Huyền này hống hách quá, hắn ta..."

Mạc Thanh Nhiên nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Diệp thiếu, chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi!"

Nam tử trung niên này chính là tông chủ của Thượng Cổ Thiên Tông - Mạc Thanh Nhiên!

Trông thấy nam tử trung niên, lão giả vội vàng qua đón, hành lễ: "Tông chủ!"

Đúng lúc ấy, một nam tử trung niên bỗng nhiên xuất hiện trước mặt mấy người Diệp Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận