Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1574: Hai con dị thú này chắc bổ lắm nhỉ

Diệp Huyền nuốt nước bọt: “Con chim to quá!”

Tầng thứ chín bỗng lên tiếng: “Đó là đại bàng chứ không phải chim!”

“Đại bàng?”

Diệp Huyền tò mò: “Tiền bối, đây là sinh linh gì thế?”

Tầng thứ chín nói: “Sinh linh trong truyền thuyết, kì thư [Dị Thú kinh] từng ghi chép về nó. Bắc Minh có một loài cá gọi là cá Côn. Loài cá này rất lớn, sau đó nó hóa thành chim, gọi là đại bàng. Lưng của đại bàng dài cả mấy ngàn dặm. Khi nó bay lên, đôi cánh của nó có thể che lấp cả bầu trời. Ban đầu ta còn tưởng loài sinh linh này chỉ có trong truyền thuyết, không ngờ nó thực sự tồn tại trên thế gian!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, ngươi có đánh lại được con chim này không?”

Tầng thứ chín đáp: “Ngươi hơi bị coi thường ta rồi đấy!”

Nghe vậy, Diệp Huyền hiểu ngay.

Tầng thứ chín nói: “Ta thừa nhận nữ nhân đó rất mạnh, nhưng ngươi coi thường con chim này quá rồi đấy! Để ta nói với ngươi thế này cho nhanh, hiện giờ trong những người mà ta biết, chỉ có ba người là có thể đối đầu với nó. Một là tiên tri, hai là nữ tử váy trắng, ba là Đệ Cửu trong cơ thể ngươi. Đương nhiên, còn có cả ta nữa. Mà hiện giờ nếu con chim này xuất hiện ở bên ngoài thì trừ hai đại cấm khu kia ra, ở Ngũ Duy này chẳng ai có thể địch lại nó đâu.”

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì bỗng con chim đại bàng kia gào lên với con vượn.

Hắn vẫn luôn cho rằng nữ tử váy trắng vô địch!

Tầng thứ chín nói: “Khi Ngũ Duy vũ trụ vừa mới được hình thành đã bị dị thú hoành hành, có kì nhân đã ghi chép lại về những dị thú đó rồi soạn thành sách, nó chính là Dị Thú kinh. Tương truyền cuốn sách này có thể khống chế dị thú, đương nhiên đó chỉ là tương truyền mà thôi, không biết thật giả ra sao đâu!”

Đúng lúc đó, tầng thứ chín đột nhiên nói: “Sao ngươi không hỏi nữ tử váy trắng kia có đánh được nó không đi?”

Rầm rầm!

Sinh linh trong truyền thuyết!

Diệp Huyền vội liếc mắt nhìn, chúng nó định đánh nhau hả?

Diệp Huyền nói: “Cái này còn cần phải hỏi sao? Cùng lắm hai đường kiếm thôi, không thể nhiều hơn được đâu!”

Hắn nhìn con chim đại bàng to lớn ấy mà thấy hoang mang vô cùng. Hóa ra hắn còn biết quá ít về thế giới này.

Hình như Diệp Huyền lại nghĩ đến điều gì đó, hắn bỗng nhiên hỏi: “Tiền bối, ban nãy ngươi có nhắc đến [Dị Thú kinh], nó là sách gì thế?”

Diệp Huyền kinh hãi, hắn vội quay người chạy.

Chẳng có gì mà kiếm của nàng không giải quyết được cả, nếu có thì hai đường kiếm là nhiều lắm rồi.

Bởi vì sức mạnh này quá lớn!

Con vượn lấy tay vỗ ngực, sau đó nó chĩa nắm đấm về phía chim đại bàng. Mà lúc này, chim đại bàng bỗng nhiên bổ nhào xuống.

Những tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Rất nhanh sau đó, núi xung quanh bắt đầu sụp đổ.

Trận chiến giữa hai con dị thú mới là kinh thiên động địa!

Chúng nó quá to!

Đấu được một lát, con chim đại bàng bỗng tung cánh bay lên không trung. Sau đó, nó lại nhào xuống, mang theo một luồng sức mạnh hủy diệt, cả đất trời như đang rung chuyển!

Thế giới này thật đáng sợ!

Diệp Huyền giơ hai tay về phía trước, tuy nhiên sức mạnh của hắn không đủ để chống lại luồng sức mạnh kia, cả người bị đánh bay về phía sau!

Má nó chứ!

Khoảnh khắc ấy, Diệp Huyền thấy toàn thân mình tê dại!

Tê dại!

Mà sau khi hắn dừng lại, khóe miệng bỗng trào máu.

Hắn chạy được khoảng mười dặm thì quay người nhìn, hai con dị thú kia vẫn sừng sững trước mặt hắn!

Ở bên dưới, con vượn cũng giơ thẳng hai nắm đấm!

Rầm rầm!

Hai con dị thú đâm vào nhau, những ngọn núi xung quanh cũng vì thế mà sụp đổ. Một luồng sức mạnh hủy diệt lan ra khắp bốn phía, không gian xung quanh rung chuyển kịch liệt.

Hai con dị thú hãy còn đang đại chiến với nhau. Nhìn thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bỗng cảm thấy trận chiến giữa bọn hắn và Phệ Linh tộc thật nực cười. Để mà so sánh thì trận chiến đó chẳng khác gì một trò trẻ con!

Cũng bởi không gian ở đây kiên cố nên mới có thể chịu được sức mạnh của hai con dị thú.

Diệp Huyền thấy nếu như hai con dị thú này mà ra ngoài thì e là cả Ngũ Duy vũ trụ sẽ bốc khói.

Nó thực sự có thể hủy diệt đất trời!

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía hai con dị thú, trong lòng đang rất chấn động. Chỉ chịu ảnh hưởng thôi mà hắn đã khó có thể chống đỡ vậy rồi, vậy thì phải biết thực lực của hai con dị thú này mạnh hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều!

Lúc này, tầng thứ chín bỗng nói: “Đúng là dị thú có khác, chỉ là không biết hai con này xếp vị trí thứ mấy thôi!”

Diệp Huyền nói: “Chắc là thứ nhất thứ hai rồi!”

Hắn không thể tưởng tượng nổi, nếu còn có dị thú mạnh hơn hai con dị thú này nữa thì sẽ kinh khủng đến mức độ nào?

Khoảnh khắc ấy, Diệp Huyền cảm thấy mình quá nhỏ bé. Thế giới này thì quá rộng lớn, có quá nhiều thứ mà hắn chưa biết.

Ở nơi này, có quá nhiều thứ khiến hắn phải ngạc nhiên. Hai cấm địa còn lại chắc chắn cũng không phải những nơi đơn giản gì.

Lúc này, Diệp Huyền thực sự muốn đi khắp nơi để xem.

Có điều, thực lực của hắn không cho phép!

Hiện giờ hắn chỉ muốn chạy!

Hai con dị thú kia vẫn còn đang chiến đấu với nhau.

Với tình hình hiện tại thì chắc thực lực của chúng cũng ngang nhau!

Diệp Huyền bỗng nhiên nói: “Tiền bối, máu của hai con dị thú này chắc bổ lắm nhỉ?”

Tầng thứ chín đáp: “Sao nào, ngươi muốn máu của chúng hả?”

Diệp Huyền cười tươi rói: “Ta chỉ tò mò mà thôi!”

Tầng thứ chín nói: “Chắc chắn máu của chúng không tồi đâu, nhưng mà máu của ngươi còn quý hơn! Với tình hình hiện tại thì huyết mạch của ngươi chắc là thiên long huyết mạch siêu việt, còn về phàm nhân huyết mạch trong truyền thuyết thì ta chưa từng thấy bao giờ. Thế nên ta không đánh giá về nó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận