Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 813: Chém

Tần Sơn không hiểu, “Vì sao?”

Hách Liên Thiên nói: “Muội muội của tên Diệp Huyền và bằng hữu của hắn đều ở Võ viện, vậy thì thứ ngươi nên lo lắng chẳng phải Kiếm tông thì là gì?”

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua hướng tới Kiếm tông, “Để cho người của chúng ta điều tra người này thật rõ ràng!”

Nói xong, người hắn đã biến mất không thấy gì nữa.

Một lát sau, Tần Sơn quay người rời đi.

...

Việt Vô Trần mang theo Diệp Huyền về tới Kiếm tông.

Trên đỉnh núi, Việt Vô Trần nhìn Diệp Huyền, “Ngươi có biết hay không chứ, nếu không phải tiểu nữ kia thông minh, lần này ngươi chắc chắn không về được.”

Nói xong, hắn nhìn Diệp Huyền.

Việt Vô Trần chỉ về nơi xa.

“Hiểu rõ!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Võ viện và Kiếm tông tại sao lại căm thù lẫn nhau như vậy?”

“Thần Võ thành này chính là một nơi rất nguy hiểm, sau này ngươi có làm chuyện gì cũng phải suy tính hậu quả một chút đi, hiểu chưa?”

Việt Vô Trần nói khẽ: “Tại ngay từ đầu, Võ viện và Kiếm tông chúng ta đúng là vô cùng hòa thuận, nhưng ngươi cũng phải biết, thời gian có thể thay đổi mọi thứ!”

Diệp Huyền yên lặng.

“Thần Võ thành nơi này, địa bàn có thể chiếm chỉ có nơi này, mà trong thành cũng chỉ có hai thế lực chúng ta và Võ viện, ngươi nghĩ cũng ta hòa thuận được sao?”

Diệp Huyền gật đầu.

Việt Vô Trần thấp giọng thở dài.

“Trong khoảng thời gian này ngươi lo mà tu luyện cho tốt đi, đừng đi ra ngoài. Mặc dù Hách Liên Thiên và tên Tần Sơn sẽ không ra tay với ngươi, thế nhưng thế hệ trẻ tuổi của Võ viện sẽ không từ bỏ ý đô truy giết ngươi.”

Hắn cũng không nghĩ tới rằng sau khi mình tới Thần Võ thành thì lại ra tới nông nỗi này.

Việt Vô Trần lắc đầu.“Ngươi hiểu rõ cái búa.”

Sau khi gia nhập Kiếm tông thì luôn phải đập với tụi Võ viện...

Diệp Huyền nói: “Ta ở thấy ở ngoài thành có đúc hai pho tượng...”

Diệp Huyền lắc đầu.

Ở đó, Diệp Huyền nhíu mày, một lát sau, hắn đã biết được, Kiếm tông cũng đã điều tra ra lai lịch của hắn.

“Nếu như không có chuyện gì, đừng ra khỏi Thần Võ thành!”

“Tiểu tử, ngươi muốn đi đâu?”

Vừa nghĩ tới đó, hắn đã có chút đau đầu rồi!

Mà hiện tại hắn lại không muốn ngồi chờ đối phương ra tay rồi lại phản kháng một cách bị động.

Chuyện này cũng không phải là không có khả năng xảy ra!

Rất nhanh, Diệp Huyền đã ra khỏi Thần Võ thành, dĩ nhiên, là đi một cách lén lút rồi, có Hỗn Độn chi khí ẩn giấu giúp, người bình thường rất khó có thể phát hiện ra hắn.

Đặc biệt là hiện tại, có Thần Võ thành làm chỗ dựa, đánh không lại còn có khả năng chạy...

Hắn muốn chủ động giết tới!

Lúc này, Việt Vô Trần lại nói:

“Giết người!”

..

Từ Thanh Thành đi đến đây, cả hắn cũng có một ít phẫn hận, bởi vì những người muốn cướp đoạt bảo vật của hắn lại có nhiều lắm.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Đế Khuyển đột nhiên hỏi.

Yên lặng một lát sau, Diệp Huyền quay người rời đi.

Mà này Việt Vô Trần không cho hắn ra Thần Võ thành, đã cho thấy, những người muốn cướp đoạt bảo vật trên người hắn đang ở bên ngoài Thần Võ thành!

Nơi nào đó, một lão giả đang đưa ánh mắt xa xăm nhìn vào Thần Võ thành ở phía xa.

Ở sau lưng lão ta, còn có một đạo Hồng Ảnh.

Lão giả trầm giọng nói: " Bản thân Kiếm tông này đúng là không bình thường, lấ thiên phú của tên Diệp Huyền kia mà gia nhập Kiếm tông... Qua không được bao lâu, những lão gia hỏa này như chúng ta sẽ không còn là đối thủ của hắn.”

Hồng Ảnh gật đầu, “Thực lực của hắn bây giờ, đã có thể tuỳ tiện giết được cường giả Tạo Hóa cảnh! Tiếp tục nữa, qua không được bao lâu sợ là cường giả Đạo cảnh cũng không làm gì được hắn!”

Lão giả nhìn về phía Hồng Ảnh.

"Thái độ của Kiếm tông như thế nào?”

Hồng Ảnh trầm giọng nói: “Hiện tại thái độ của Kiếm tông rất mờ ám!”

Lão giả lại hỏi, “Tinh chủ bên đó đâu?”

Hồng Ảnh trầm giọng nói: “Cũng không có bất cứ động tĩnh gì! Nhưng mà chắc chắn hắn sẽ không từ bỏ ý đồ! Trận chiến trước đó ở Vị Ương tinh vực, hắn tổn thất nặng nề, không chỉ hắn, những tinh vực tham gia trận chiến đó cũng tổn thất rất lớn!”

Hồng Ảnh nói: “Tinh chủ?”

Lão giả cười khẽ, “Yên lặng theo dõi! Còn có người sẽ cuống cuồng hơn chúng ta!”

"Chủ nhân muốn như thế nào?”

Hồng Ảnh hỏi.

Lão giả cười nói: “Đã từng, mọi người không muốn trêu chọc Thần Võ thành này, thế nhưng hiện tại, bọn hắn sẽ không còn cố kỵ nữa! Đặc biệt là Thần Võ thành này còn có một tuyệt phẩm long mạch, thứ này đã hết sức mê người rồi.”

Hồng Ảnh trầm giọng nói: “Có thể tới Thần Võ thành...”

Hồng Ảnh biến sắc!

Ở trong thiên địa này, linh khí là căn cơ, là căn cơ của vạn vật sinh tồn. Mà có nhiều chỗ, nguyên nhân vì thiên địa tẩm bổ mà xuất hiện linh mạch, mà địa phương có linh mạch, bình thường đều có một ít thế lực chiếm cứ, đặc biệt là linh mạch tốt, chắc chắn sẽ có thể lực cường đại chiếm làm động thiên phúc địa!

Mà trên linh mạch, chính là long mạch!

Long mạch này là nơi tụ tập linh khí vô cùng kinh khủng, đặc biệt là long mạch của Thần Võ thành này là tuyệt phẩm long mạch, đương nhiên linh khí sẽ dồi dào vô cùng!

Lão giả lại nói: “Mặc dù này Thần Võ thành có long mạch, thế nhưng, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám ngấp nghé, ngươi có biết vì sao?”

Hồng Ảnh nói: “Ở trong Thần Võ thành có Kiếm tông và Võ viện mạnh mẽ!”

Lão giả gật đầu.“Là rất mạnh mẽ, cường đại đến mức khó lường! Cho dù là vị Tinh chủ kia, cũng không dám đánh chủ ý lên long mạch này, thế nhưng bây giờ thì khác!”

Hồng Ảnh hỏi, “Diệp Huyền?”

Lão giả khẽ gật đầu.“Long mạch cũng có thể không cần, thế nhưng món chí bảo trên người Diệp Huyền kia, lại chính là thứ mà rất nhiều người mong muốn! Tỉ như chủ nhân! Đối với món chí bảo này, hắn liền là nhất định phải có được! Ngoại trừ chủ nhân, còn có một số lão quái vật đều đã rời núi.”

Long mạch!

Lão giả nói khẽ: “Đây cũng một nguyên nhân! Nhưng còn có một nguyên nhân, chính là bên trong Thần Võ thành, có một long mạch, hơn nữa còn là tuyệt phẩm long mạch!”

Hồng Ảnh nói: “Võ viện và Kiếm tông quá mạnh mẽ!”

Lão giả nhìn về phía Thần Võ thành, “Ngươi có biết vì sao Thần Võ thành này là một nơi đặc thù không ?”

Hồng Ảnh nói: “Người đừng sau lưng của Diệp Huyền là ai, đến bây giờ vẫn còn làm ột bí ẩn!”

Lão giả trầm giọng nói: “Người sau lưng tên Diệp Huyền kia là ai!”

Lão giả gật đầu.“Nhiều nhất là nửa năm sau, Tinh chủ hẳn là sẽ hành động.”

Hồng Ảnh trầm giọng nói: “Thần Võ thành này đúng là không đơn giản!”

“Xác thực không đơn giản!”

Lão giả nhìn về phía hai pho tượng đặt trước Thần Võ thành kia nói.

“Nghe đồn bên trong Thần Võ thành, có một tia phân hồn của Võ viện tổ sư cùng với Kiếm tông tổ sư, đây cũng là chỗ dựa lớn nhất của bọn hắn!”

Nói đến đây, hắn lắc đầu cười một tiếng, “ Kiếm tông này nếu không buông bỏ Diệp Huyền, đừng nói một sợi phân hồn, cho dù tổ sư của bọn hắn hồi sinh cũng không cứu vãn được.”

Hồng Ảnh đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, sắc mặt hắn bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, thân hình hắn lóe lên, lùi về phía sau

Mà lão giả ở trước mặt hắn còn nhanh hơn hắn, trong lúc Hồng Ảnh lui về sau, hắn đột nhiên tung ra một chưởng về phía trước.

Ầm ầm!

Một chưởng này hạ xuống, không gian trước mặt hắn vỡ nát...

Nhưng mà, hắn ra tay vẫn còn chậm, một kiếm quang đã xuyên thủng nơi giữa cặp chân mày của hắn!

Thân thể của lão giả cứng lại, hắn muốn bỏ đi thân thể này, nhưng lại phát hiện, linh hồn của chính mình không thể thoát ra khỏi thân thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận