Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1726: Ta không biết dùng kiếm

Trong Thiên Đạo thành có ba thế lực lớn, trong đó mạnh nhất dĩ nhiên chính là Hộ Đạo giả, có điều Hộ Đạo giả cũng không ở trong thành. Cho nên nghiêm túc mà nói, trong thành này cũng chỉ có hai thế lực lớn, đó là Thiên tộc và Đạo tộc.

Điều thú vị chính là hai tộc này đều tự xưng là truyền nhân của Thiên Đạo.

Mà ở Thiên Đạo tinh vực, bọn họ cũng có địch nhân, đó chính là ngoại vực Thiên Ma.

Bình thường tam đại thế lực ít nhiều đều có tranh đấu, nhưng một khi đối mặt với ngoại vực Thiên Ma, tam đại thế lực sẽ cực kỳ đoàn kết.

Đối với ngoại vực Thiên Ma, Diệp Huyền nghe được rất ít, hắn chuẩn bị trở về hỏi Tiểu Đạo một chút, nữ nhân này khẳng định biết rất nhiều chuyện!

Lúc này tầng thứ chín đột nhiên nói: “Ngươi muốn trà trộn vào Hộ Đạo giả sao?”

Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Tiền bối có cách gì không?”

Tầng thứ chín nói: “Không có cách nào, ta chỉ muốn cho ngươi hết hy vọng, Hộ Đạo giả canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt, đối với người gia nhập bọn họ sẽ có ba khảo nghiệm, có thể nói ngươi sẽ không qua được một khảo nghiệm nào hết vì ngươi nhất định sẽ bại lộ thân phận! Vì vậy đừng có ý tưởng này. Hộ Đạo giả không ngu xuẩn như ngươi nghĩ!”

Diệp Huyền gật đầu: “Ừa.”

Bấy giờ, chân trời ở ngoại vực đột nhiên nứt ra một khe hở thật lớn, cùng với khe hở mở ra, một luồng khí tức cường đại và tà ác đột nhiên quét tới.

Diệp Huyền lạnh nhạt nói: “Không đoán!”

Diệp Huyền nhíu mày: “Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Diệp Huyền hỏi: “Tiền bối, ngươi có phải người của Thiên Đạo tinh vực đi ra ngoài không đó?”

Diệp Huyền nói: “Mạnh lắm sao?”

Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiền bối, hình như ngươi rất hiểu về Hộ Đạo giả?”

Diệp Huyền nhíu mày: “Đây là gì vậy?”

Tầng chín cười nói: “Ngươi đoán xem!”

Tầng thứ chín: “Hiểu biết một chút.”

Lúc này, xa xa đột nhiên vang lên một tiếng chuông, Diệp Huyền quay đầu nhìn lại. Đúng lúc này, sắc mặt những người đi đường trong thành chợt thay đổi, nhao nhao chạy ra bốn phía.

Diệp Huyền gật đầu: “Hiểu rồi!”

Tầng thứ chín cười ha ha: “Tiểu tử, ngươi đừng để ý ta là ai! Dù sao ta cũng sẽ không làm hại ngươi, ngươi nói có đúng không?”

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trong thành: “Tất cả mọi người, chống địch!”

Tầng thứ chín nói: “Ngoại vực Thiên Ma!”

Tầng thứ chín nói: “Đối với ngươi mà nói, ngoại trừ mấy vị cao cấp nhất ra, còn lại đều không mạnh! Có điều, ta đề nghị ngươi ở chỗ này ít dùng bảo vật của ngươi đi, quá bắt mắt.”

Diệp Huyền nhíu mày: “Ngoại vực?”

Diệp Huyền trong lòng hỏi: “Tiền bối, rốt cuộc ngoại vực Thiên Ma là gì?”

Lúc này một Thiên Ma đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, hắn ta nhào về phía đối phương. Diệp Huyền đang muốn ra tay thì lúc này một nữ tử xuất hiện trước mặt hắn, nữ tử cầm kiếm chém một cái.

Trên tường thành, hắn ngẩng đầu nhìn không gian nứt ra. Trong không gian đột nhiên xuất hiện vô số bóng đen, trong nháy mắt cả tòa thành đã tối sầm lại!

Diệp Huyền do dự một chút sau đó nói: “Ta... Ta sợ!”

Giọng vừa dứt, vô số cường giả trong thành đã nhao nhao nhảy lên tường thành. Diệp Huyền do dự một chút sau đó cũng nhảy lên tường thành.

Diệp Huyền chính triệt nói: “Ta sợ chết!”

Nữ tử nhíu mày: “Ngươi sợ gì?”

Sợ?

Diệp Huyền nhíu mày, đây là ngoại vực Thiên Ma?

Xoẹt!

Đầu Thiên Ma bay ra ngoài, máu phun như cột!

Sau khi nữ tử dùng một kiếm chém chết Thiên Ma, nàng quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Huyền: “Mọi người đều đang tử chiến, vì sao ngươi lại đứng ở nơi này bất động?”

Tầng thứ chín nói: “Một vài người sống sót ở ngoại vực!”

Ngoại vực Thiên Ma rất nhiều, nhưng người cũng không ít, hơn nữa trong thành càng ngày càng có nhiều người xông lên tường thành nghênh chiến với những ngoại vực Thiên Ma này.

Lúc này những cường giả trong thành nhao nhao phóng lên trời, vọt tới những ngoại vực Thiên Ma, rất nhanh trận đại chiến đã nổ ra!

Tầng thứ chín nói: “Phải!”

Nữ tử nhìn hắn: “Nam nhi tốt sao có thể sợ chết?”

Nói xong nàng đặt kiếm vào trong tay Diệp Huyền: “Đi, theo ta đi đánh trận!”

Diệp Huyền nhìn kiếm trước mặt lại hơi do dự. Lúc này nữ tử đột nhiên giận dữ nói: “Sao, ngay cả dũng khí cầm kiếm cũng không có?”

Diệp Huyền không nói gì, tại sao nữ tử này lại tìm đến mình?

Lúc này, lại là một Thiên Ma nhào tới chỗ hắn và nữ tử, nữ tử nhìn hắn: “Giết hắn ta!”

Diệp Huyền: “...”

Thiên Ma càng ngày càng gần nhưng nữ tử không có ý định ra tay, nàng cứ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Cầm lấy kiếm! Nam nhi có thể chết nhưng không thể hèn nhát! Đừng làm kẻ hèn nhát! Cầm thanh kiếm lên và giết hắn ta cho ta!”

Diệp Huyền không nói gì, cũng không ra tay.

Nữ tử tức giận nói: “Cầm lấy kiếm...”

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên run giọng nói: “Cô nương, ta không biết dùng kiếm đâu! Ta không biết! Ta thực sự không biết!”

Lúc này Thiên Ma đã đi tới phía sau nữ tử.

Nữ tử cầm kiếm trở tay đâm một cái.

Xoẹt!

Một kiếm này đâm xuống, đầu Thiên Ma còn chưa kịp phản ứng đã bay ra ngoài.

Nữ tử quay đầu lạnh lùng liếc nhìn Diệp Huyền sau đó xoay người biến mất ở chân trời.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn chân trời, không thể không nói, thực lực của nữ nhân này rất mạnh, kiếm của đối phương còn chưa hoàn toàn Nhập Phàm nhưng đã có dấu hiệu Nhập Phàm, có thể nói là Bán Bộ Nhập Phàm!

Vừa rồi hắn cũng không tiếp kiếm chính là sợ lộ ra chân tướng!

Bây giờ hắn đã là Phàm kiếm, một khi cầm kiếm thì rất khó che giấu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận