Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3851. Cứu mạng!



Chương 3851. Cứu mạng!




Không thể không nói, có rất nhiều lúc Diệp Huyền chỉ muốn đập chết tiểu tháp này ngay và luôn!
Nó quá biết làm màu!
Không để ý đến tiểu tháp nữa, Diệp Huyền ngồi khoanh chân, hai mắt từ từ nhắm lại.
Một trận chiến trước đó phải nói là vô cùng hưng phấn và hả hê!
Mà lúc hắn sử dụng Thanh Huyền Kiếm, cường giả Đạo Minh cảnh đối với hắn mà nói thật sự chỉ như một con kiếm, một nhát kiếm là giết chết một người!
Có điều, không thể coi thường cường giả Hóa Tự Tại!
Đương nhiên, hắn cũng muốn chiến với cường giả Hóa Tự Tại!
Trước đó, nếu không phải Hàn Giang ngăn cản thì hắn đã trực tiếp khai chiến với Mộ Hư rồi!
Một lúc sau, Diệp Huyền nhìn về phía Thanh Huyền Kiếm trong tay mà lắc đầu cười khổ.
Mà lúc này, cuối cùng hắn cũng có thể trải nghiệm được loại bất đắc dĩ đó của đại ca rồi.
Vô địch, loại cảm giác này thật sự không được tốt cho lắm.
Vì hắn của hiện giờ chỉ muốn có người đánh bại mình, chỉ có bị đánh bại thì mới có thể tìm được khuyết điểm của bản thân sau đó đi sửa đổi.
Vô địch?
Loại cảm giác này không thoải mái!
Diệp Huyền đứng dậy, lắc đầu thở dài: “Tiểu tháp, nói thật nhé, bây giờ ta có hơi nhớ cuộc sống bị đè đầu ra đánh mỗi ngày hồi trước rồi đó! Cuộc sống đó tuy khổ nhưng lại rất chân thật, hơn nữa, nó còn khiến ta có lòng vươn lên, chứ không như bây giờ, vô địch thật sự khiến ta cô đơn và trống trải qua.”
Tiểu tháp im lặng một lúc lâu mới nói: “Tiểu chủ, ngươi làm màu với một cái tháp bộ có gì thú vị sao?”
Diệp Huyền cười ha ha rồi quay người rời đi.
Hắn quyết định đi tìm Hàn Giang để luận bàn một phen trước, Đạo Minh cảnh? Hắn đã không còn một tí hứng thú nào nữa rồi.
Bây giờ hắn có một mục tiêu nhỏ chính là mỗi một nhát kiếm giết được một Hóa Tự Tại!

Diệp Huyền vừa mới rời khỏi tiểu tháp thì Hàn Giang đã xuất hiện trước mặt hắn, sắc mặt của đối phương hơi nặng nề.
Diệp Huyền hơi nhíu mày: “Sao vậy?”
Hàn Giang trầm giọng nói: “Bạch Trú thành không coi trọng quy tắc!”
Diệp Huyền ngạc nhiên: “Là sao?”
Sắc mặt của Hàn Giang xanh mét: “Vừa rồi ta nhận được tín hiệu mà nghịch hành giả gửi, hắn ta đã gặp phải nguy hiểm rồi.”
Diệp Huyền hơi sững sờ sau đó hỏi: “Gặp phải nguy hiểm?”
Hàn Giang gật đầu: “Chắc chắn là trò quỷ của Bạch Trú thành!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Người của bọn họ đã ra tay?”
Hàn Giang trầm giọng đáp: “Chúng ta vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cường giả của bọn họ nhưng không có người nào rời khỏi Bạch Trú thành cả!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Nói cách khác là bọn họ vẫn còn người khác?”
Hàn Giang gật đầu: “Bọn họ vẫn còn cường giả mà chúng ta không biết!”
Diệp Huyền lại hỏi: “Vậy chúng ta thì sao? Chắc chúng ta cũng có chứ hả?”
Hàn Giang lắc đầu: “Chúng ta không có.”
Vẻ mặt của Diệp Huyền cứng đờ.
Hàn Giang cười khổ: “Thật sự không có! Hơn nữa, ta cứ cảm thấy chuyện này hơi kỳ quái, vì theo như ta được biết thì Bạch Trú thành cổng tộng chỉ có sáu cường giả Hóa Tự Tại thôi, mà bây giờ cả sáu vị đó đều đang ở trong Bạch Trú thành… Phải biết rằng, mỗi khi có một vị cường giả Hóa Tự Tại ra đời là hoàn toàn không thể che giấu được, từ Đạo Minh cảnh đột phá đến Hóa Tự Tại sẽ gây ra động tĩnh cực kỳ lớn!”
Diệp Huyền trầm giọng hỏi: “Nghịch hành giả còn nói gì nữa không?”
Hàn Giang lắc đầu: “Sau khi gửi tin cầu cứu cho chúng ta là chúng ta không còn liên lạc được với hắn ta nữa! Ngươi cũng biết tính cách của hắn ta rồi đấy, nếu chỉ là một chọi một vậy cho dù hắn ta có chiến trận cũng sẽ không cầu cứu chúng ta, cho nên chắc chắn Bạch Trú thành có cường giả khác ra tay rồi!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc, sau đó nói: “Ngươi muốn ta đi?”
Hàn Giang gật đầu, vẻ mặt tối tăm nặng nề: “Bây giờ chúng ta đã bị cường giả của Bạch Trú thành giữ chân rồi, bất cứ một người nào rời đi đều sẽ bị chặn lại hết!”
Nói rồi, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền: “Diệp tiểu hữu, hiện giờ ngươi là mới thêm vào ở bên chúng ta, chỉ có ngươi mới có thể rời khỏi Vĩnh Dạ thành, hơn nữa Bạch Trú thành cũng không dám ngăn cản, bởi vì chúng ta sẽ kéo chân cường giả Hóa Tự Tại hiện có ở bên bọn họ.”
Diệp Huyền trực tiếp hỏi: “Nghịch hành giả đang ở đâu?”
Hàn Giang vội vàng đáp: “Thần Chiến Giới! Đó là một chiến trường cổ xưa, Vĩnh Dạ thành ta và Bạch Trú thành thường xuyên đánh nhau ở bên đó!”
Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Đừng phản kháng!”
Nói rồi, đột nhiên tay phải của hắn đặt lên vai của Hàn Giang, hai mắt từ từ nhắm lại: “Nghĩ đến Thần Chiến Giới!”
Hàn Giang hơi sững sờ nhưng cũng không nghĩ nhiều, hắn ta lập tức bắt đầu nghĩ đến Thần Chiến Giới.
Một lúc sau, Diệp Huyền rút tay phải về và xòe lòng bàn tay ra, Thanh Huyền Kiếm xuất hiện trong tay hắn, cũng chỉ trong nháy mắt, hắn đã biến mất ngay tại chỗ!
Hàn Giang ngẩn người, ngay sau đó, sắc mặt của hắn ta chợt thay đổi: “Cái này…”
Hắn ta phát hiện ra Diệp Huyền đã đến Thần Chiến Giới!
Hàn Giang im lặng một lúc lâu rồi nhẹ giọng nói: “Thanh kiếm này được quá, ngày khác phải kêu Diệp tiểu hữu đánh giá trình độ một chút mới được, nếu như vậy, Vĩnh Dạ thành ta còn không chơi chết được Bạch Trú thành ngươi nữa sao? Hay lắm!”

Diệp Huyền trực tiếp xuất hiện tại Thần Chiến Giới, vừa mới bước vào Thần Chiến Giới là hắn đã sững sờ, bởi vì hắn phát hiện ra chỗ này đi đến đâu cũng tràn ngập tử linh chi khí và mùi máu tanh.
Nếu là người bình thường thì có lẽ sẽ phản cảm với loại tử linh chi khí và mùi máu tanh này nhưng hắn lại không thấy thế một chút nào cả, không chỉ không phản cảm mà ngược lại còn thấy gần gũi.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, chỗ này chính là một đại lục hoang vu, có điều, thời không ở chỗ này lại vô cùng kiên cố, mật độ thời không ở đây phải dày hơn những khuv ực khác ít nhất mấy chục lần!
Điều này khiến Diệp Huyền hơi ngạc nhiên!
Hắn cũng đã xuyên qua vô số thời không, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn gặp được một thời không có mật độ dày như vậy.

Hết chương 3851.



Bạn cần đăng nhập để bình luận