Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1318: Hiền từ và kiêu ngạo không dùng cho kẻ địch

Sau khi Diệp Huyền biến mất, Hi Hoàng bèn nhìn về phía Trúc Trượng lão nhân: “Xem ra lần này tên Kiếm Mộc kia không giết hắn không được mà!”

Trúc Trượng lão nhân nói: “Nếu ngươi là tông chủ Kiếm tông thì ngươi có để hắn sống không?”

Hi Hoàng đáp: “Ngươi không cảm thấy mấy năm nay Kiếm tông đã quá hống hách rồi sao?”

Trúc Trượng lão nhân nói: “Thực lực của bọn họ bành trướng, không phải sao?”

Hi Hoàng gật đầu: “Đúng là thực lực đã bành trướng!”

Có thể nói, Kiếm tông là đệ nhất đại tông hiện nay, sở hữu rất nhiều cường giả. Dù có là Lưỡng Giới Thiên cũng không thể đối phó.

Tông môn này đã được kế thừa đến tận ngày hôm nay, thâm căn cố đế, không ai không biết!

Một lát sau, Hi Hoàng lại lắc đầu: “Không nói nhiều nữa, nếu ngươi đã ngăn cản ta thì chúng ta làm một trận đi! Để bản hoàng xem xem Trúc Trượng lão nhân ngươi đã đạt đến trình độ nào! Ha ha…”



Nàng đã biết chuyện Kiếm Mộc tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới.

Hắn mau chóng trở về Bắc Cảnh!

Người này chính là Viên Tiểu Đao!

Một lúc sau, không gian bỗng rung chấn kịch liệt…

Có vậy Diệp Huyền mới lựa chọn đối mặt với Kiếm tông.

Dứt lời, hắn ta bèn hóa thành một đường bạch quang và xông lên trời.

Thực ra, nàng đã liệu trước được điều này.

Mà lúc này, Diệp Huyền đang tăng tốc độ lên đến cực hạn.

Rất nhanh sau đó, ở phía chân trời xa xa, một luồng uy lực vô hình cũng bắt đầu đè xuống!

Ở Lưỡng Giới Thiên, có một nữ tử đang yên lặng nhìn đường kiếm quang xoẹt qua chân trời.

Kiếm tông không còn muốn cho hắn bất cứ một cơ hội nào nữa!

Trên đường đi, sắc mặt hắn nghiêm trọng vô cùng.

Bọn họ ép hắn phải quyết đấu!

Bởi lẽ Kiếm tông không thể để Diệp Huyền có thời gian phát triển, bọn họ phải ép hắn xuất hiện. Cách để hắn không thể chạy đó chính là tới Bắc Cảnh, lấy bạn bè, muội muội của Diệp Huyền ra để uy hiếp hắn.

Mà hiện giờ, Kiếm tông đang muốn ép Diệp Huyền phải quyết đấu với bọn họ.



Một lát sau, Viên Tiểu Đao quay người rời đi.

Kiếm Mộc liếc mắt quan sát Bắc Cảnh, trên mặt hắn ta chẳng tỏ vẻ gì cả.

Hơn nữa, nội tình của Kiếm tông lại càng khó tưởng tượng.

Lúc này, trông vẻ mặt hai người họ nghiêm trọng vô cùng.

Viên Tiểu Đao biết, bối cảnh phía sau Diệp Huyền không hề đơn giản. Thế nhưng, Kiếm tông là tông môn hàng đầu tại Tứ Duy, bọn họ cũng đâu hề đơn giản?

Nói đến đây, hắn ta bỗng lắc đầu: “Những người liên quan đến Diệp Huyền lập tức ra đây, ta không nói lần thứ hai!”

Kiếm Mộc không quan tâm đến hai người này, hắn ta chỉ nhìn xuống phía dưới: “Diệp Linh, An Lan Tú, Mạc Tà, Tiểu Thất, Khương Cửu, Thượng Quan Tiên Nhi…”

Kiếm Mộc xuất hiện ở đây, hai người họ biết mình không phải là đối thủ của hắn ta!

Ngoài chuyện đó ra, nàng còn thấp thoáng cảm giác được lần này không chỉ đơn giản có mỗi Kiếm tông…

Đã đến nước này rồi thì hắn ta cũng chẳng còn lựa chọn nào khác.

Bởi lẽ hắn ta không muốn dây dưa lằng nhằng với Diệp Huyền nữa.

Kiếm Mộc vừa đến thì bỗng có một nữ tử xuất hiện trước mặt hắn ta. Người này chính là Kiều Thiên Nhi, mà bên cạnh Kiều Thiên Nhi còn có Quan Quân.

Không cần biết thế nào, sự việc đã tiến triển đến mức không thể khống chế được rồi.

Người đó chính là Kiếm Mộc.

Hôm ấy, có một kiếm tu tới Bắc Cảnh.

Huyền Hoàng Đại Thế Giới, Bắc Cảnh.

Lúc này, một đường kiếm quang bay xuống từ trên trời.

Kiếm Mộc ngạc nhiên, hắn ta khẽ búng ngón tay.

Ầm!

Đường kiếm quang đó nổ tung và biến mất.

Lúc này, một nữ tử xuất hiện trước mặt Kiếm Mộc.

Người tới chính là Tiểu Thất!

Trừ Tiểu Thất ra còn có An Lan Tú, Mạc Tà và Liên Vạn Lý.

Có thể nói, đội hình hiện giờ là đội hình mạnh nhất của Bắc Cảnh!

Kiếm Mộc liếc nhìn mấy người An Lan Tú, hắn ta nói: “Không ngờ các ngươi lại yêu nghiệt như vậy!”

Không thể không nói, lúc này hắn ta thực sự khá kinh ngạc, bởi lẽ khí tức của mấy người này rất mạnh. Nếu đặt bọn họ ở Kiếm tông thì cũng phải thuộc hàng những người xuất sắc!

Một Bắc Cảnh nho nhỏ mà lại lắm yêu nghiệt như vậy!

Tiểu Thất bỗng nhiên nói: “Các hạ chắc tới vì Diệp Huyền đúng không?”

Kiếm Mộc nhìn Tiểu Thất, hắn ta đáp: “Đúng vậy!”

Tiểu Thất tỏ vẻ thờ ơ: “Ngươi không làm gì được hắn nên mới nhắm vào muội muội và bạn bè của hắn?”

Kiếm Mộc nhìn chằm chằm Tiểu Thất: “Đúng vậy!”

Tiểu Thất cười nhạo: “Ngươi là kiếm tu nhỉ? Ngươi không thấy làm như vậy rất mất mặt à? Đó là sự kiêu ngạo của một cường giả ư?”

Kiếm Mộc cười: “Kiêu ngạo của cường giả? Tiểu cô nương, ngươi đang nói đùa đấy à? Hiện giờ Kiếm tông ta và Diệp Huyền không chết không ngừng mà ngươi còn nói chuyện kiêu ngạo của cường giả với ta? Hiền từ và kiêu ngạo không dùng cho kẻ địch, ngươi hiểu không?”

Tiểu Thất khẽ gật đầu: “Hiểu chứ.”

Dứt lời, nàng bỗng xuất kiếm.

Kiếm của nàng rất nhanh, như một tia sét vậy, chớp mắt đã tới trước mặt Kiếm Mộc.

Kiếm Mộc giơ tay, kiếm quang của Tiểu Thất nhanh chóng bị mổ xẻ. Đúng lúc ấy, Tiểu Thất xuất hiện trước mặt Kiếm Mộc và đâm kiếm về phía cổ của hắn ta.

Tốc độ và thời cơ của nhát kiếm ấy đều vô cùng tốt. Thế nhưng tiếc là đối thủ của nàng lại là Kiếm Mộc, một kiếm tu siêu cấp của Tứ Duy vũ trụ.

Kiếm còn chưa tới được giữa trán của Kiếm Mộc thì Tiểu Thất đã bay ngược về phía sau. Ngay lúc ấy, một cây thương dài bỗng nhiên cắm thẳng về phía đỉnh đầu của Kiếm Mộc.

Phía sau cây thương ấy chính là An Lan Tú!
Bạn cần đăng nhập để bình luận