Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3784. Diệp thiếu lên tiếng rồi! (2)



Chương 3784. Diệp thiếu lên tiếng rồi! (2)




Trong vực thẳm thời không kia, Thiên Yếm tiến lên trước một bước. Một bước này giúp nàng ta ra khỏi vực thẳm thời không. Nàng ta nhìn Bích Tiêu phía xa xa, nhếch miệng cười: “Ba cường giả nội vòng thôi mà đã muốn giết ta?”
Bích Tiêu cười ha ha: “Đương nhiên là không thể, thế nên chúng ta đã chuẩn bị một phần quà lớn dành cho ngươi!”
Dứt lời, thời không bốn phía lập tức rung chuyển. Ngay sau đó, thời không trên đỉnh đầu Thiên Yếm lập tức biến thành màu máu đỏ.
Thiên Yếm híp mắt lại, lúc này một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên khóa chặt lấy nàng ta. Luồng sức mạnh thần bí ấy ghìm nàng ta lại, khí tức của Thiên Yếm bắt đầu giảm xuống từng chút một!
Vẻ mặt Thiên Cơ dần trở nên khó coi: “Đây là cấm kị chi pháp thượng cổ, Giáng Thần!”
Giáng Thần!
Đây là một cấm kị chi pháp cổ xưa, lấy vô số máu tươi và ác linh tạo thành trận, tạo trận xong, một khi trận này cố định thì thực lực của người bị cố định sẽ bị áp chết!
Mà lúc này, thực lực của Thiên Yếm đã giảm đi ít nhất bốn phần!
Như vậy cũng có nghĩa là nàng ta chỉ còn sáu phần thực lực!
Tương đương với áp chế một nửa thực lực!
Thiên Cơ đột nhiên nói: “Phá trận!”
Dứt lời, những cường giả Thiên Khí tộc phía sau nàng bèn xông lên.
Bích Tiêu mỉm cười: “Ngây thơ!”
Dứt lời, cường giả ngũ tộc phía sau nàng cũng đồng loạt xông lên!
Trận đại chiến thực sự bắt đầu!
Từ khoảnh khắc ấy, hai bên bắt đầu tử chiến!
Trên bầu trời, Thiên Yếm liếc nhìn đỉnh đầu mình, sau đó lại nhìn Bích Tiêu: “Bích Tiêu, để làm ra trận pháp này, ngươi đã giết không ít người nhỉ!”
Bích Tiêu lắc đầu cười: “Những máu tươi và ác linh này đều được ta thu thập từ mấy năm nay, ngươi biết đấy, năm nào Trụ Nguyên Giới cũng có rất nhiều người chết. Đương nhiên, không phải do ta giết, ta chỉ là người vận chuyển của tự nhiên, bọn họ chết thì ta thu thập linh hồn và máu tươi của bọn họ… Đương nhiên, ban đầu rất ít, có điều ta tích lũy dần. Mấy năm nay, cuối cùng ta cũng hoàn thành trận pháp. Ngươi đừng hòng phá trận pháp này, với thực lực của ngươi, đương nhiên ngươi có thể phá vỡ nó, có điều cần cần nửa canh giờ cơ, mà ta sẽ không cho ngươi thời gian ấy!”
Nói đến đây, nàng bèn nhếch miệng: “Nào, Thiên Yếm tộc trưởng vô địch, để ta xem xem người khi bị áp chế bốn phần thực lực thì có thể lấy một địch ba không!”
Thiên Yếm nhếch miệng tỏ vẻ trào phùng: “Bích Tiêu, xem ra ngươi đã biết Thiên Khí tộc chúng ta sẽ trở lại từ lâu, thế nên ngươi đã chuẩn bị tất cả!”
Bích Tiêu gật đầu: “Đúng vậy!”
Thiên Yếm đột nhiên đi về phía đối phương. Lúc này, ba cường giả kia chắn trước mặt Bích Tiêu, một lão giả trong đó đột nhiên xông về phía trước, đánh một quyền về phía Thiên Yếm.
Ánh mắt Thiên Yếm lóe lên lệ khí, nàng ta nhảy lên, cũng đánh một quyền!
Uỳnh!
Thời không đột nhiên vỡ tan, lão giả kia lập tức bay đi cả ngàn trượng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt hai lão giả còn lại bèn sầm xuống!
Sức mạnh đã bị giảm bốn phần rồi mà vẫn đáng sợ như vậy sao?
Không nghĩ ngợi nhiều nữa, hai người bèn xông về phía Thiên Yếm!
Rất nhanh sau đó, cả ba bắt đầu bao vây tấn công nàng!
Mà lúc này, Thiên Yếm đã bị áp chế!
Dẫu sao thì cũng chỉ có một mình nàng ta, đã thế nàng ta còn bị áp chế bốn phần thực lực.
Bích Tiêu ở bên cạnh liếc nhìn Thiên Yếm, không biết nàng ta đang nghĩ gì. Đúng lúc ấy, nàng ta đột nhiên quay đầu nhìn, ở phía xa xa có một nam tử!
Là Diệp Huyền!
Thực ra Diệp Huyền đã tới từ lâu rồi, hắn không mấy hứng thú với chuyện giữa Thiên Khí tộc và Trụ Nguyên Giới. Lần này hắn tới là để hỏi thăm Bích Tiêu về tung tích của Niệm tỷ!
Trông thấy Diệp Huyền, Bích Tiêu bèn nhếch miệng: “Diệp công tử, có chuyện gì sao?”
Diệp Huyền liếc nhìn trận đại chiến, sau đó nói: “Không làm phiền các ngươi chứ/’
Bích Tiêu mỉm cười: “Đâu có, đâu có!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Bích Tiêu cô nương, lần này ta tới là để hỏi thăm ngươi một chuyện!”
Bích Tiêu nói: “Chuyện gì?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta có một tỷ tỷ, trước đó nàng ấy ở Trụ Nguyên Giới, nhưng một hôm nào đó, nàng ấy đột nhiên biến mất. Tới giờ không biết nàng ấy đang ở đâu, thế nên ta muốn hỏi thăm ngươi một chút!”
Bích Tiêu nhíu mày: “Đột nhiên biến mất?”
Diệp Huyền gật đầu.
Bích Tiêu trầm mặc một hồi rồi nói: “Thực lực của tỷ tỷ ngươi thế nào?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi chỉ vào Thiên Yếm phía xa xa: “Ta thấy mạnh hơn nữ nhân kia!”
Vẻ mặt Bích Tiêu khựng lại!
Mẹ kiếp!
Rốt cuộc là quái vật gì không biết!
Nhúp bừa một tỷ tỷ cũng mạnh hơn Thiên Yếm?
Mặc dù nàng đối địch với Thiên Yếm, thế nhưng cũng không thể không thừa nhận, Thiên Yếm quả thực rất mạnh. Đấu riêng thì ở Trụ Nguyên Giới không ai có thể là đối thủ của nàng!
Thu hồi tâm tư, Bích Tiêu nhìn Diệp Huyền: “Như vậy cũng có nghĩa là nàng ta không thể bị người khác diệt trừ, nàng ta đã tự biến mất?”
Diệp Huyền gật đầu.
Bích Tiêu tiếp tục hỏi: “Có biết nơi cuối cùng nàng ta rời đi là ở đâu không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Biết chứ! Là ở dãy núi lần trước!”
Bích Tiêu trầm mặc một hồi, hình như nàng nhớ ra điều gì đó nên bỗng trợn mắt: “Nàng… nàng ta sẽ không tới Táng Tỉnh đâu nhỉ!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Táng Tỉnh?”
Bích Tiêu trầm giọng nói: “Đó là nơi mà ngày xưa Thiên Khí tộc bảo vệ, và cũng là cấm địa của Thiên Khí tộc!”
Thiên Khí tộc!
Diệp Huyền sững sờ, sau đó hắn nhìn Thiên Yếm. Hắn do dự, sau đó nói: “Có thể dừng chiến một lát không?”
Bích Tiêu sững sờ, ngay sau đó nàng bật cười: “Đương nhiên! Ta có thể không nể mặt người khác, nhưng Diệp thiếu thì ta nhất định phải nể mặt!”
Nói đoạn, nàng bèn phất tay: “Diệp thiếu lên tiếng! Tất cả dừng lại, tí nữa chúng ta lại đánh!”
Ba lão giả phía xa xa lập tức dừng lại!
Ở phía xa xa, cường giả Thiên Khí tộc và cường giả ngũ tộc đều dừng lại!
Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Huyền.
Diệp thiếu lên tiếng rồi!
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3784.



Bạn cần đăng nhập để bình luận