Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 500: Mau Cút!

Nam tử trung niên cười nói:

- Tại hạ là Lâm Tòng Vân đến từ Linh Hư tinh cung! Vị bên cạnh này là Tần Trấn chấp pháp quan của Linh Hư tinh cung ta.

Linh Hư tinh cung?

Lão giả áo đen nhăn lại lông mày thật sâu:

- Chưa từng nghe thấy!

Lâm Tòng Vân cười nói:

- Linh Hư tinh cung ta cách mảnh tinh vực này quá xa, ngươi chưa từng nghe thấy, cũng là chuyện bình thường.

Nói xong, hắn phóng xuất ra khí thế cường đại của bản thân. Tần Trấn bên cạnh hắn cũng phóng xuất ra khí thế của bản thân.

- Giúp chuyện gì?

Nói xong, hắn vung lên tay phải, một tấm chân dung xuất hiện trước mặt lão giả áo đen.

Chuyện nhỏ!

- Tìm một người.

Lâm Tòng Vân cười nói:

- Có vị trí chính xác hay không?

Nhìn thấy khí thế của hai người, vẻ mặt lão giả áo đen lập tức đại biến:

Nếu như Diệp Huyền ở nơi đây, khẳng định sẽ giật nảy cả mình, bởi vì người trên bức họa này giống hắn như đúc!

- Lần này hai người chúng ta đến đây, cũng không có ác ý, chỉ là muốn tìm Hộ Giới minh ngươi giúp một chút chuyện nhỏ.

- Hai vị...

Lâm Tòng Vân trầm giọng nói:

- Không có.

Lão giả áo đen do dự một chút, sau đó nói:

Nghe vậy, lão giả áo đen lắc đầu:

Lão giả áo đen trầm giọng nói:

Lâm Tòng Vân lắc đầu:

Lâm Tòng Vân cười nói:

Lão giả áo đen liếc mắt nhìn hai người, hắn do dự một chút, sau đó khẽ gật đầu:

Lão giả áo đen cười nói:

Lâm Tòng Vân cười khổ:

Hai người Lâm Tòng Vân liếc mắt nhìn nhau, Lâm Tòng Vân cười nói:

- Quá khó khăn.

- Yên tâm, Hộ Giới minh ta sẽ dốc toàn lực tìm kiếm người này, nếu như người này thật sự ở vùng tinh vực này, Hộ Giới minh ta nhất định có thể tìm được hắn!

Lão giả áo đen nghiêm mặt nói:

- Tự nhiên có khả năng, nhưng mà, sự tình tìm người này...

- Hai người chúng ta cũng biết là quá khó khăn, nhưng mà không có cách, người này cực kỳ trọng yếu đối với Linh Hư tinh cung ta, còn mời quý minh nhất định phải tương trợ.

- Tự nhiên thuận tiện.

Nói xong, hắn do dự một chút, sau đó nói:

- Hai vị, lần này Hộ Giới minh ta đang muốn khai chiến với một thế lực khác, đến lúc đó nếu hai vị thuận tiện, còn mời ra tay hỗ trợ một chút, không biết ý hai vị như thế nào?

- Ta sẽ phái người đi tìm kiếm, nhưng mà, lão phu không dám hứa chắc nhất định sẽ tìm tới.

- Hai người chúng ta muốn ở tạm một thời gian ngắn, không biết có thuận tiện không?

Nói xong, hắn nhìn xuống tòa thành phía dưới:

- Vậy xin đa tạ rồi!

Lâm Tòng Vân cười nói:

- Vậy xin đa tạ rồi!

Lão giả áo đen mỉm cười:

- Xin mời hai vị đi theo ta!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Trên mặt hắn, tràn đầy nụ cười.

Lâm Tòng Vân và Tần Trấn này vừa nhìn cũng biết không phải là cường giả bình thường, đến lúc đó có hai người này tham chiến, Thương Kiếm tông nhất định diệt vong!

Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt lão giả áo đen càng ngày càng xán lạn, mà đối với hai người Lâm Tòng Vân, hắn cũng là càng thêm khách khí.

Thanh Thương giới.

Mà Không Gian đạo tắc hiển nhiên là xếp phía trên Đại Địa đạo tắc, nếu ngưng tụ ra Không Gian Chi Kiếm, nhất định là uy lực càng lớn!

Nếu ngưng tụ Đại Địa Chi Kiếm thành công, lại kết hợp thi triển Nhất Kiếm Định Sinh Tử, hắn có nắm chắc chín mươi phần trăm có thể chính diện miểu sát một cường giả Chân Ngự Pháp cảnh.

Một kích mạnh nhất của hắn bây giờ, ngoại trừ Giới Ngục tháp, chính là Đại Địa Chi Kiếm!

Một khi bước vào Chân Ngự Pháp cảnh, thực lực của hắn nhất định sẽ tăng lên một đoạn dài. Ngoài ra, hắn còn chưa ngưng tụ ra Không Gian Chi Kiếm!

Hiện tại, hắn cần nhất là kiếm Thiên giai, bởi vì hiện tại, chỉ cần có kiếm Thiên giai, hắn có khả năng tùy thời bước vào Chân Ngự Pháp cảnh!

Kiếm Thiên giai!

- Không có việc gì, chỉ là tới dạo chơi!

Lão giả lãnh đạm nói:

- Nơi này cũng không có gì để đi dạo! Trở về đi!

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

- Ta cũng chỉ đi vào dạo chơi, không có ý khác!

Lão giả nhìn thoáng qua Diệp Huyền, mặt không biểu tình:

- Không được!

Diệp Huyền thấp giọng thở dài, bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể quay người rời đi.

Thật ra là hắn có khả năng vô thanh vô tức lẻn vào bên trong, thế nhưng làm như vậy, cũng quá không có ý tứ đi.

Diệp Huyền cười hắc hắc:

Tên này rất biết thôn phệ kiếm!

Hắn vẫn chưa quên, lúc trước Diệp Huyền tiến đến, thế mà đã thôn phệ rất nhiều kiếm, hơn nữa trong đó còn có kiếm Thiên giai!

- Muốn làm gì!

Lúc lão giả thủ vệ Kiếm Mộ kia vừa nhìn thấy Diệp Huyền, lập tức nheo mắt, hắn vội vàng ngăn cản trước mặt Diệp Huyền, có chút đề phòng nói:

Mỗi ngày Diệp Huyền đều dạo chơi nơi này, dạo chơi nơi kia, cuối cùng, hắn đi dạo đến Kiếm Mộ.

Thế nhưng hiện tại, hắn không có nắm chắc ngưng tụ ra Không Gian Chi Kiếm! Bởi vì chưa đủ cảnh giới!

Nhất định phải đạt đến Chân Ngự Pháp cảnh!

Mà cần kiếm!

Đi nơi nào tìm kiếm?

Kiếm Mộ là không thể suy nghĩ!

Bởi vì địa phương này là tích lũy nhiều năm của Thương Kiếm tông, những thanh kiếm kia ở lại nơi đó, có thể trợ giúp tăng lên Kiếm đạo của đệ tử Thương Kiếm tông.

Khẳng định là không thể để cho hắn tiếp tục thôn phệ!

Chỉ có thể đánh chủ ý lên nơi khác!

Đánh chủ ý lên nơi nào đây?

Diệp Huyền chỉ nghĩ trong chốc lát, rất nhanh, hắn lại tới Đúc Khí phong, vừa nhìn thấy Diệp Huyền, Chiến Thiết tức giận nói:

- Lại tới đây làm gì?

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Đến thỉnh an Chiến sư thúc!

- Cút cút!

Chiến Thiết khoát tay áo:

- Cút nhanh lên, chỗ này của ta không còn cái gì nữa.

Nói xong, hắn quay người trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.

Diệp Huyền: "..."

Một lát sau, Diệp Huyền lại tới Trận Đạo phong, trong điện, Diệp Huyền đi đến trước mặt Cố sư thúc, hắn khẽ thi lễ:

- Gặp qua Cố sư thúc!

Cố sư thúc nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Có chuyện?

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Là có chuyện, chỉ là có chút khó mà mở miệng.

Cố sư thúc lãnh đạm nói:

- Vậy không cần nói!

Diệp Huyền đen mặt lại, Cố sư thúc này sao lại không ra bài theo sáo lộ a?

Do dự một chút, hắn nói:

- Ta muốn kiếm Thiên giai!

Cố sư thúc nhìn hắn một cái:

- Chỉ có một thanh! Để bản thân ta dùng, ngươi có muốn không?

Diệp Huyền cười khổ, cái này làm sao có thể muốn a? Hắn khẽ thi lễ, sau đó quay người rời đi.

Mà lúc này, Cố sư thúc đột nhiên nói:

- Đi tìm sư tôn của ngươi, nàng có biện pháp!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó vội vàng chạy ra khỏi đại điện.

Rất nhanh, hắn về tới Vân Kiếm phong.

Trong điện, Việt Kỳ trầm mặc một lát, sau đó quay người đi vào nội điện, chỉ chốc lát, nàng lại đi ra, nàng vung lên tay phải, hai thanh kiếm vững vàng rơi vào trước mặt hắn.

Kiếm Thiên giai!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó hắn có chút xấu hổ nói:

- Ân, còn...

- Không đủ sao?

Việt Kỳ hỏi.

Diệp Huyền vội vàng gật đầu.

Đối với tất cả mọi người hắn đều có thể da mặt dày, nhưng đối với Việt Kỳ, da mặt này của hắn thật sự cũng có lúc không dày nổi!

Việt Kỳ trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Đi theo ta!

Nói xong, nàng dẫn theo Diệp Huyền đi tới Kiếm Mộ.

Thấy Diệp Huyền, lão giả thủ vệ Kiếm Mộ kia ngây ngẩn cả người, thế nhưng hắn không có để ý Diệp Huyền, mà là nhìn về phía Việt Kỳ, vẻ mặt có chút hòa ái:

- Hôm nay tiểu sư muội tới đây, không biết là có chuyện gì?

Việt Kỳ lãnh đạm nói:

- Cho ta mấy thanh kiếm Thiên giai!

Lão giả nhìn thoáng qua Diệp Huyền, có chút lưỡng lự.

- Có vấn đề?

Việt Kỳ hỏi.

Lão giả vội vàng nói:

- Không có vấn đề, ta đây đi lấy cho ngươi!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Một bên, Diệp Huyền nhìn đến trợn mắt hốc mồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận