Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3202: Cho ta chết rõ ràng chút đi

Lúc này, mấy người Kiếm Si đã bị ngăn lại!

Diệp Huyền nhìn các cường giả xông về phía mình, vẻ mặt hắn bình tĩnh.

Một cường giả Đăng Thiên cảnh xông đến trước mặt Diệp Huyền, Thời Gian Duy Độ xung quanh hắn bèn rung chuyển, sau đó hóa thành hư vô từng chút một!

Lúc này, Diệp Huyền rút kiếm ra chém!

Khác so với ban nãy, lần này hắn dùng cả huyết mạch chi lực!

Có thêm huyết mạch chi lực, hắn đã có thể xếp chồng hai trăm đường Bạt Kiếm Định Sinh Tử!

Đường kiếm này vừa xuất hiện thì sắc mặt các cường giả đều thay đổi!

Cường giả Đăng Thiên cảnh đi đầu trông thấy Diệp Huyền rút kiếm, hắn ta không khỏi tái mặt, muốn rút lui nhưng đã không còn kịp nữa rồi!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn Thiên Diệp, hắn khẽ cười: "Đăng Thiên cảnh? Có vậy thôi hả?"

Đăng Thiên cảnh, có vậy thôi sao?

Trông thấy cảnh tượng ấy, ánh mắt Thiên Diệp phía xa ánh lên vẻ thận trọng!

Giọng nói của hắn rất bình thản, song trong đó ẩn chứa vẻ khinh miệt.

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, cường giả Đăng Thiên cảnh đi đầu kia lập tức bị chém thành hư vô. Cùng lúc đó, sức mạnh to lớn bùng phát từ kiếm của Diệp Huyền cũng khiến những cường giả kia phải bay ra ngoài!

Bên cạnh Thiên Diệp, lão giả đột nhiên cười: "Diệp công tử!"

Kiếm chém xuống!

Các cường giả đều đang nhìn Diệp Huyền!

Trong đó có mấy người do rút lui chậm nên đã bị tiêu diệt luôn!

Uỳnh!

Có vậy thôi hả?

Lão giả khẽ mỉm cười: "Chuyện này chỉ là một hiểu lầm!"

Rốt cuộc cái tên này mạnh đến mức nào?

Hiểu lầm!

Lúc này, Diệp Huyền cầm kiếm đi về phía Thiên Diệp.

Diệp Huyền nhìn lão giả, thế nhưng bước chân của hắn vẫn không ngừng.

Bởi lẽ thực lực của Diệp Huyền đã vượt xa dự liệu của hắn ta!

Dứt lời, hắn bèn biến mất.

Hiện giờ sự việc đã đến nước này, cầu hòa là điều không thể!

Diệp Huyền nhìn lão giả, hắn mỉm cười: "Thực lực của ta vượt khỏi dự tính của ngươi, thế nên ngươi muốn tạm thời ngừng chiến, đợi sau này quay lại hả?"

Hắn ta không có thời gian suy nghĩ nhiều, bởi lúc này Diệp Huyền đã xông đến trước mặt hắn ta!

Rất rõ ràng, bọn họ muốn cầu hòa!

Uỳnh!

Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm chém!

Lão giả siết chặt tay phải.

Nói đến đây, hắn bèn nhếch khóe miệng: "Ngươi nghĩ nhiều quá rồi!"

Dù Diệp Huyền có muốn cầu hòa thì hắn ta cũng không cho phép!

Giờ không giết Diệp Huyền, đợi hắn tiến bộ thêm một khoảng thời gian nữa, tới khi ấy Thượng Cổ Thiên Tộc muốn giết cũng không giết nổi!

Chỉ là điều khiến hắn ta ngạc nhiên là Diệp Huyền lại nhìn thấu suy nghĩ của hắn ta!

Ở phía xa xa, lão giả híp mắt lại. Như lời Diệp Huyền nói, đúng là hắn ta muốn tạm thời đình chiến, đợi sau này quay lại!

Còn về cầu hòa, cái này hắn ta không nghĩ đến!

Do đó, hắn ta muốn đình chiến, sau đó lôi kéo thêm nhiều cường giả.

Hôm nay dù Thượng Cổ Thiên Tộc thắng, bọn họ cũng không thể thắng một cách nhẹ nhàng!

Một tiếng kiếm như sấm vang lên từ bên trong Thượng Cổ Thiên Tộc, sau đó nhanh chóng lan ra khắp Thượng Cổ Thiên Tộc!

Khoảnh khắc ấy, vô số cường giả nghe thấy tiếng kiếm ấy!

Mà khoảnh khắc Diệp Huyền rút kiếm, lão giả đột nhiên đánh một quyền!

Một quyền rất bình thường!

Không nổi trội gì cả!

Vẫn là Đăng Thiên cảnh!

Thế nhưng vẫn có điểm khác!

Quyền này đã chặn đứng kiếm của Diệp Huyền!

Một kiếm một quyền vừa tiếp xúc với nhau...

Một lão giả Đăng Thiên cảnh đỉnh phong mà cũng không đỡ nổi kiếm của Diệp Huyền!

Chết rồi!

Vẻ mặt lão giả như hóa đá, dần dần hắn ta biến mất.

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Do ta tạo ra thật mà! Ta đã tốn ba ngày để tạo ra nó đấy, quá khó!"

Lão giả gào lên: "Rốt cuộc kiếm kĩ này là của ai! Ngươi cho ta chết rõ ràng chút đi!"

Diệp Huyền liếc nhìn lão giả, sau đó nói: "Ngươi đã sắp chết rồi mà vẫn còn ngang ngược với ta, ngươi thấy vui lắm hả?"

Diệp Huyền thu kiếm lại, hắn khẽ mỉm cười: "Ta tự tạo ra đấy!"

Tự tạo ra!

Lão giả nhìn chằm chằm hắn: "Không thể nào, tuyệt đối không thể!"

Lúc này, nửa người dưới hắn ta đã biến mất.

Diệp Huyền mỉm cười: "Ba tuổi ta đã tu kiếm, mười tuổi đạt Đăng Thiên cảnh... Thiên tài như ta, ở thế gian này không có người thứ hai đâu!"

Lão giả: "..."

Lúc này, tiểu tháp không nhịn được nói: "Tiểu chú... ta không chịu được nữa! Ngươi ra vẻ cũng có chừng mực thôi!"

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, lão giả bỗng lắc đầu: "Kiếm kĩ như thế này chứa hai loại kiếm đạo tín niệm rất ghê gớm. Đây là thứ ngươi không có, thế nên kiếm kĩ này không phải do ngươi tạo ra!"

Lão giả nhìn Diệp Huyền: "Kiếm kĩ này của ngươi, ai dạy cho ngươi vậy!"

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc lập tức thay đổi!

Thế nhưng đúng lúc ấy, nhục thân của lão giả bắt đầu tan nát như một tờ giấy bị thiêu cháy vậy!

Còn Diệp Huyền và lão giả kia thì không hề lùi lại!

Kiếm quang bùng nổ, ngay sau đó không gian bốn phía bắt đầu tiêu tan, biến mất cùng với đó còn có Thời Gian Duy Độ!

Uỳnh!

Ánh mắt các cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc tràn ngập vẻ kiêng kị.

Miểu sát cường giả Đăng Thiên cảnh!

Diệp Huyền đạt đến trên Đăng Thiên cảnh luôn rồi sao?

Lúc này, Diệp Huyền nhìn Thiên Diệp, cười nói: "Nào, ngoan ngoãn chịu chết đi!"

Thiên Diệp đang định nói chuyện thì Diệp Huyền đột nhiên biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận