Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3208: Không biết

Quả nhiên, sau khi thấy Kiều Ngữ hoán tổ, nữ tử đeo mặt nạ không còn do dự nữa. Nàng nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, ta thay đổi chủ ý rồi!"

Dứt lời, nàng phất tay, các cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc xung quanh lập tức bao vây mấy người Diệp Huyền lại.

Như lời Kiều Ngữ nói, không thể để Diệp Huyền sống sót rời đi!

Hôm nay không giết hắn thì sau này bọn họ sẽ là người bị giết!

Diệp Huyền liếc nhìn bầu trời, hắn thấy hơi đau đầu, lại hoán tổ nữa!

Tại sao những thế lực này cứ thích hoán tổ vậy?

Lúc này, Kiếm Tuyệt đột nhiên nói: "Tình hình không ổn rồi!"

Kiếm Mộc nhìn hư ảnh dần tụ lại trên bầu trời: "Tiên tổ Thiên Hành Điện có vẻ lợi hại đấy! Kiếm Tuyệt, tí nữa ngươi lên trước nhá!"

Đúng lúc ấy, Kiều Ngữ đột nhiên nhìn Diệp Huyền ở phía dưới: "Diệp công tử, ngươi không hoán tổ sao?"

Cái tên này không hoán tổ sao?

Kiếm Hành ở bên cạnh đột nhiên nói: "Kiếm Mộc, cái câu gì mà trăng lờ mờ, đêm mịt mùng, ngươi với người khác lăn vào bãi cỏ... Cuối cùng ngươi muốn lôi cái gì ra thế, ngươi nói xem nào?"

Nghe vậy, mọi người đều nhìn về phía Diệp Huyền.

Kiếm Tuyệt nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Kiếm Mộc, cái dáng vẻ vô liêm sỉ của ngươi càng lúc càng giống kiếm chủ rồi đấy! Ta rất tò mò, năm xưa sau khi ngươi đi theo kiếm chủ một khoảng thời gian, ngươi gần như không cần cái bản mặt già của mình nữa rồi! Khoảng thời gian ấy rốt cuộc ngươi đã trải qua những gì thế?"

Diệp Huyền: "..."

Kiếm Tuyệt nhìn hắn ta: "Tại sao lại là ta lên trước?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Chỉ có kẻ yếu mới phải dựa vào tổ tiên của mình thôi. Diệp Huyền ta từ trước đến nay không bao giờ dựa vào bất cứ ai, ta chỉ dựa vào chính mình!"

Kiếm Mộc: "..."

Kiếm Mộc nghiêm túc nói: "Trong lòng ta, ngươi là người lợi hại nhất!"

Hoán tổ!

Giết Diệp Huyền trước!

Mọi người: "..."

Dứt lời, các cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc bèn nhìn chằm chằm Diệp Huyền!

Tiểu tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, ngươi nói vậy không thấy lương tâm mình cắn rứt sao?"

Lúc này, nữ tử đeo mặt nạ đột nhiên nói: "Tí nữa cứ giết Diệp Huyền trước!"

Kiểu cường giả như thế này e cũng chỉ là một linh hồn, như như vậy thôi cũng cực kì kinh khủng rồi.

Diệp Huyền cũng đang nhìn hư ảnh kia. Hắn có thể cảm nhận được, hư ảnh này rất mạnh.

Kiều Ngữ gật đầu: "Đúng vậy!"

Tiên tổ của Thiên Hành Điện!

Diệp Huyền nhìn nữ tử mà không lên tiếng, tay trái nắm chặt thanh kiếm, chuẩn bị hành động!

Nữ tử đeo mặt nạ thì nhìn hư ảnh đang dần ngưng tụ trên bầu trời!

Uỳnh!

Diệp Huyền lập tức thôi động huyết mạch chi lực!

Nữ tử nhìn Diệp Huyền một lát rồi nói: "Huyết mạch của ngươi... quen quen!"

Vị cường giả siêu cấp này đủ để thay đổi thế cục.

Nữ tử nhíu mày: "Ai dám hủy diệt Thiên Hành Điện ta?"

Kiều Ngữ quay người chỉ vào Diệp Huyền: "Người này!"

Nữ tử nhìn Diệp Huyền, khi trông thấy hắn, cả người nàng khựng lại.

Chắc chắn phải hơn cả Đăng Thiên cảnh!

Nữ tử nhìn Kiều Ngữ: "Điện chúng ta gặp nguy cơ hủy diệt điện sao?"

Lúc này, Kiều Ngữ cung kính hành lễ với hư ảnh kia: "Tham kiến tiên tổ!"

Hư ảnh kia ngưng tụ thành một nữ tử. Nữ tử này mặc váy dài cực kì sạch sẽ, tóc dài xõa vai, giữa hai đầu mày là vẻ uy nghiêm vô hình.

Một luồng huyết mạch chi lực lớn mạnh tuôn trào từ cơ thể hắn!

Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi đồng tử của nữ tử co lại: "Ngươi..."

Diệp Huyền xòe tay ra, Kiếm Chủ Lệnh bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. hắn nhìn nữ tử: "Các hạ không nhận ra thứ này ư?"

"Kiếm Chủ Lệnh!"

Khi nữ tử trông thấy Kiếm Chủ Lệnh, cả người nàng như bị oanh tạc, đôi mắt tràn ngập vẻ khó tin: "Sao... sao ngươi lại có Kiếm Chủ Lệnh?"

Nghe nữ tử nói vậy, sắc mặt Kiều Ngữ lập tức trở nên tái nhợt, vẻ hoang mang dần lan rộng trong lòng nàng ta.

Diệp Huyền mỉm cười: "Phụ thân ta cho ta!"

Nữ tử nhìn hắn, trông nàng có hơi dè dặt: "Ngươi là con trai của kiếm chủ?"

Diệp Huyền gật đầu.

Mà sư phụ nàng trả lời rằng: Không biết!

Nàng từng hỏi sư phụ mình!

Rốt cuộc nam tử này mạnh đến mức nào?

Sau khi nàng đạt tới Tuyệt Trần cảnh vẫn cảm thấy thanh sam nam tử thâm sâu khó lường như vậy!

Khi ấy thanh sam nam tử cho nàng cảm giác thâm sâu khó lường!

Tuy nhiên, khi đứng trước mặt thanh sam kiếm chủ, sư phụ nàng lại khép nép đến mức còn chẳng dám nói năng lớn tiếng!

Kiều Ngữ phẫn nộ: "Tại sao Thiên Hành Điện ta phải thần phục người khác? Dựa vào đâu chứ? Dựa vào đâu?"

Nữ tử chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Dựa vào đâu?

Nam nhân đó mạnh đến mức nào chứ?

Thực ra nàng cũng không biết!

Năm xưa khi nàng gặp thanh sam kiếm chủ, thực ra nàng vẫn là một đứa trẻ, mới mười hai tuổi!

Nàng không bao giờ quên được năm đó sư phụ nàng phải khép nép đến mức nào khi đối mặt với thanh sam kiếm chủ!

Mà sư phụ nàng cũng đã đạt đến Tuyệt Trần cảnh!

Tuyệt Trần chân chính có thể chém đứt nhân quả trần thế.

Sắc mặt nữ tử tối sầm lại, sau khi cường giả Thiên Hành Điện kia nói xong, nữ tử đột nhiên giơ tay túm chặt lấy cổ họng Kiều Ngữ. Nàng nhìn chằm chằm đối phương: "Ả tiện nhân nhà ngươi, chẳng lẽ ngươi không biết Thiên Hành Điện ta có tổ huấn hả? Phàm là người của Thiên Hành Điện ta thì mãi mãi tuân theo kiếm chủ!"

Hắn ta lập tức kể hết mọi chuyện!

Cường giả Thiên Hành Điện kia nào dám từ chối?

Nữ tử đột nhiên nhìn một cường giả của Thiên Hành Điện: "Nói rõ ngọn ngành đi!"

Kiều Ngữ run rẩy, nàng ta đáp: "Tiên tổ..."

Nữ tử quay phắt đầu nhìn Kiều Ngữ, phẫn nộ nói: "Chuyện gì thế này?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận